*Chưa beta
Cố Đào Yêu không nghĩ đến bạn cùng bàn của mình lại cứng như vậy, lại đối mặt trực tiếp với Tạ Vô An!
Cô nàng xem đến quên cả hô hấp.
Cô khẩn trương nhìn thứ hạng độ nổi tiếng trong livestream của mặt phẳng không gian.
Tuy rằng bạn ngồi cùng bàn của cô nàng suýt nữa thì chết trong tay Tạ Vô An, nhưng mà nhờ lần so chiêu này đã hút đi một phần ba nhân khí của hắn, xếp hạng độ nổi tiếng của Lâm Tinh Hà tăng lên rất nhanh.
Trước đây chỉ cần Tạ Vô An tham gia cuộc thi, phần lớn thời gian đều xếp ổn định ở ba vị trí đầu, về cơ bản ngay từ trường thi đầu tiên, độ nổi tiếng luôn nằm trong top 10, cuộc thi nhiều lên, xếp hạng cũng nhanh chóng tăng lên, cuối cùng ổn định ở ba vị trí đầu, phần lớn thời gian là xếp ở vị trí thứ nhất và thứ hai, suy cho cùng đại lão trong trường không chỉ có một mình hắn, khoa Cổ Đại cũng có một vị cao thủ đánh cận chiến - Tề Khanh, còn có Cửu ca của khoa Kỳ Huyễn, có điều Cửu ca không có dã tâm gì, làm người lại khiêm tốn, trong đầu chỉ có tóc của mình, nhưng với khả năng phòng ngự cường đại cùng dáng ngoài xuất sắc của bản thân vẫn có không ít khán giả mặt phảng không gian khác say mê anh ta.
Đoạn thời gian này, Cửu ca không vào trường thi, Tề Khanh có biểu hiện tốt ở trường khi khác, hiện giờ đang vào giai đoạn cao trào của cuộc thi, vững vàng chiếm cứ hạng nhất.
Tạ Vô An lỡ tay hai lần làm hắn rớt xuống khỏi top 3.
Cố Đào Yêu nhìn thí sinh xếp thứ hai, thứ ba, không quen biết, chưa từng nghe qua tên hai người này.
Nhưng Cố Đào Yêu cũng không bất ngờ, lúc trước cô đã nghe các đàn anh đàn chị nói qua, có thể vào trường học này, tất cả đều là nhân vật phản diện, tạm thời không nhắc đến kiểu không có tính công kích như khoa Hiện Đại bọn họ, ở khoa khác ví dụ như khoa Kỳ Huyễn và khoa Tiên Hiệp, cách một đoạn thời gian chắc chắn sẽ có đại lão mới có được năng lực hơn người tiến vào.
Những đại lão mới này luôn có thể tiến lên vị trí top 10 dễ như trở bàn tay, thậm chí là ngồi vào ngôi vị top 5, top 3.
Phần lớn những học sinh mới tại trường học này đều cực kỳ nguy hiểm.
Thí sinh tham gia cuộc thi nhiều, có dạng năng lực gì, phong cách thi như thế nào, đều có thể biết rõ ràng qua livestream, không có cách nào xem livestream cũng có thể biết được từ miệng của người khác.
Mà những đại lão mới này lại không giống vậy, bọn họ làm người mới ở cuộc thi đầu tiên gần như không có ai chú ý tới, mà với năng lực hơn người của bọn họ có thể kết thúc trường thi trong thời gian cực ngắn, chờ khi họ tiến vào trường thi toàn trường, tất cả mọi người chỉ coi bọn họ là người mới vô danh, đều không biết kỹ năng của bọn họ.
Cũng chính vì như thế, những người mới này có thể tập kích đánh bất ngờ, không ít các đại lão bộc lộ tài năng được mọi người coi trọng trong tương lai đều chết trong tay những người này.
Cố Đào Yêu vừa hâm mộ lại vừa sợ hãi những người mới này.
Năng lực của bọn họ quá mức xuất chúng, lại một lòng nghĩ đến việc tốt nghiệp, ở trong trường học giống như phù dung sớm nở tối tàn, không mất bao lâu, bọn họ đã có thể thuận buồm xuôi gió rời khỏi trường học, có được cuộc sống mới.
Nhưng đồng thời, bọn họ vì muốn nhanh chóng tốt nghiệp mà gặp Phật gϊếŧ Phật gặp quỷ gϊếŧ quỷ, những người không có năng lực như khoa hiện địa bọn họ nếu đυ.ng phải dạng đại lão này, cũng khó tránh khỏi vận mệnh bị gϊếŧ chết.
Cố Đào Yêu nghe các vị đàn anh đàn chị nói qua, có vài nhân vật lão đại mới từ khi vào trường đến lúc tốt nghiệp, ở trường đã gϊếŧ ít nhất hai mươi thí sinh, đạp một cái máu chảy đầm đìa để thuận lợi đi đến cửa lớn tốt nghiệp.
Thời gian Cố Đào Yêu vào trường học không lâu, cũng chưa chính mắt gặp qua, dưới sự tò mò, vào phòng livestream của một lão đại, xác thật là trường học sắp xếp ngẫu nhiên một gương mặt mới, thí sinh bên trong khổ không nói nên lời, sau khi nhìn thấy kỹ năng của lão đại đều tránh xa hắn, sợ đυ.ng mặt trực diện hắn.
Cố Đào Yêu ngồi xổm vài phút, cuối cùng cũng có kiến thức về tài năng của lão đại, không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.
...Đây là người được trời trọn hả!
Cho dù có được hệ ma pháp kép, vẫn có thể tấn công theo nhóm hệ lửa và hệ băng gây thương tổn trong phạm vi rộng, hơn nữa dùng kỹ năng ẩn thân trong thời gian dài, có thể được sử dụng trong các trận đánh trực diện và đánh lén boss.
Nếu trên trường thi không cấm ma pháp, hắn tồn tại giống như bug, mặc dù trong trường học có thể được gọi với danh hiệu lão đại, hơi vô ý ở trước mặt hắn đều có khả năng bị đánh lén thành công.
Cố Đào Yêu nghe nói các lão đại trong trường học gặp qua những người mới như vậy, không đánh lại sẽ chết trên trường thi, đánh lại cũng không thể thả lỏng cảnh giác, ai cũng không biết khi nào sẽ xuất hiện người mới tương tự như vậy.
Bỗng nhiên Cố Đào Yêu cảm thấy bạn cùng bàn của mình rất may mắn khi gặp phải Tạ Vô An, ít nhất đã biết năng lực của Tạ Vô An, muốn thật sự đối kháng còn có thể nghĩ cách, nếu gặp người mới không biết, chỉ sợ càng thêm khó khăn. Hơn nữa, Tạ Vô An là tên đại biếи ŧɦái rất cố chấp với con mồi của mình, từ trước đến nay đều không cho phép người khác chạm vào con mồi của mình, nếu gặp những nhân vật lão đại mới muốn tấn công với bạn cùng bàn của mình, không chừng hắn còn giúp đỡ.
Cố Đào Yêu rời khỏi phòng livestream của nhân vật lão đại mới, lại trở về phòng livestream của Lâm Tinh Hà.
Trường thi đã là đêm khuya.
Đồng chí Tiểu Phổ ở lại chung cư của Lâm Tinh Hà, chung cư của cô là hai phòng một phòng làm việc, vừa khéo có thể chia cho đồng chí Tiểu Phổ một phòng. Mặc dù người máy của cô là kiểu cũ nhưng sạc rất thuận tiện, cũng không cần ổ điện, là sạc không dây.
Cơ thể to lớn của người được đặt ở bên cạnh cô.
Lâm Tinh Hà ngồi trên ghế cao, trong tay lắc lư bình Yakult đã hết hạn mà đồng chí Tiểu Phổ mua cho cô.
Cô không nghỉ ngơi.
Cô không nghĩ thông suốt một việc, không ngủ được.
Khi Tạ Vô An lấy mũi kiếm chĩa vào trái tim cô, cô nghe được một tiếng hít thở nhẹ dồn dập, rất nhẹ rất nhẹ, nhưng cô vẫn lắng nghe được. Nhưng tình huống lúc đó không cho phép cô tưởng tượng quá nhiều, cô cũng không suy nghĩ lại.
Hiện giờ nguy cơ đã được loại bỏ, cô không thể không tự hỏi, tiếng hít thở dồn dập kia đại biểu cho cái gì.
Là căng thẳng?
Chắc là không phải, lúc ấy Tạ Vô An chiếm ưu thế, không có khả năng căng thẳng.
Là sợ hãi?
Càng không thể, lão đại đã trải qua trăm trận chiến sao có thể sợ hãi.
Lâm Tinh Hà thật sự không nghĩ ra, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết vì nguyên nhân gì, cuối cùng không suy nghĩ nữa, dù sao giặc đến thì đánh, Tạ Vô An đến nên làm như thế nào thì làm như thế đấy, việc quan trọng trước mắt là nghĩ cách tìm được đá năng lượng trong lâu đài vào buổi tối ngày mai.
May mà Heywood rất có năng lực, hiệu suất làm việc cao, buổi sáng ngày hôm sau đã chuẩn bị thỏa đáng giấy ra vào cho cô, để cho cô vào lâu đài với nhân viên của công ty vào ban đêm.
Nhưng đồng chí Tiểu Phổ không phải công dân thành máy móc, không có biện pháp để vào lâu đài cùng Lâm Tinh Hà.
Trước khi Lâm Tinh Hà rời đi, đồng chí Tiểu Phổ còn rất kiêu ngạo nói: “Nếu tôi có thể vào lâu đài cùng cô, tôi sẽ là trợ thủ ưu tú nhất, đáng tiếc là tôi không thể vào, hừ.”
Heywood nói: “Tạm thời không thể xin tư cách công dân cho nó, sợ sẽ làm đối thủ cạnh tranh chú ý, chờ thêm một thời gian nữa không có người chú ý, tôi sẽ nhờ một người bạn của tôi làm việc đó.”
Lâm Tinh Hà nói: “Việc này không nóng vội.”
Heywood hỏi cô: “Cô thật sự có biện pháp để thành chủ Andrew chú ý đến cô? Nina ca hát là tiết mục đã được định từ sớm, hiện tại không có cách nào thay đổi, cũng không có biện pháp thay đổi người, cô không có cơ hội lên sân khấu.”
Lâm Tinh Hà nói: “Không có việc gì, tôi sẽ làm thành chủ Andrew chú ý đến tôi.”
Heywood luôn dặn dò: “Cô phải hành động cẩn thận, ngàn vạn lần không thể bị phát hiện.”
Lâm Tinh Hà nói: “Anh yên tâm, tin tưởng tôi, tôi sẽ cho anh một đáp án vừa lòng.”
Được Lâm Tinh Hà bảo đảm nhiều lần, Heywood mới yên lòng.
Ba giờ chiều, Lâm Tinh hà đi theo đội lớn tiến vào lâu đài.
Một đám người máy được sắp xếp ở một mảnh đất trống rộng lớn.
Lâm Tinh Hà đảo mắt, có muôn hình muôn vẻ người máy, sắp xếp trật tự theo các công ty khác nhau. Vốn dĩ cô tưởng rằng người máy biểu diễn không nhiều lắm, không nghĩ đến lại có nhiều người như vậy.
Cô thấp giọng hỏi Heywood: “Nina biểu diễn trong thời gian bao lâu?”
Heywood còn chưa trả lời, Nina đã nghe thấy được, cô ta cảnh giác nói: “Tôi đơn ca một phút ba mươi giây, chỉ thuộc về tôi, cô đừng nghĩ đến xen vào, một giây đồng hồ cũng không được, làm phông nền cũng không được.”
Lâm Tinh Hà nói: “Tôi sẽ không làm phông nền,cô yên tâm đi, tôi không tranh đoạt với cô, tôi chỉ quan tâm một chút.”
Lâm Tinh Hà lại hỏi Heywood: “Có khoảng bao nhiêu tiết mục? Tổng thời gian là bao lâu?”
Heywood nói: “Hai tiếng rưỡi.”
Hai tiếng rưỡi cũng đủ để cô làm rất nhiều việc.
Về việc có thu hút sự chú ý của Andrew hay không, sau khi cô tiến vào lâu đài đã không còn quan trọng, cùng lắm là sau khi kết thúc lễ mừng sinh nhật, lại tùy tiện tìm lý do lừa dối Heywood.
Ánh mắt Lâm Tinh Hà nhìn xuyên qua đám người máy rộn ràng nhốn nháo, nhìn đỉnh lâu đài cao vυ't lên đám mây.
Lâu đài to như vậy, đá năng lượng sẽ được giấu ở chỗ nào?
Bỗng nhiên, Lâm Tinh Hà nghe được tiếng Nina hung dữ hỏi cô: “ y, cô đang nhìn cái gì?
Lâm Tinh Hà thuận miệng nói: “Dường như bên kia không giống như là đội hình biểu diễn.”
Sau khi Nina biết Lâm Tinh Hà không có biện pháp thay thế cô ta ca hát, ngược lại không bất mãn như trước, nhìn theo tầm mắt của cô, nói: “A, chưa hiểu việc đời đi. Quả nhiên là từ khu dân nghèo đến. Cô biết đó là cái gì không?”
Npc nguyện ý lộ ra cốt truyện, Lâm Tinh hà cầu còn không được, thuận theo lời nói hỏi: “Đó là cái gì?”
Giọng điệu phải có bao nhiêu tò mò liền có bấy nhiêu tò mò, thỏa mãn tâm tư khoe khoang của Nina.
Nina đắc ý nói: “Đó là đội ngũ tặng lễ, không phải người máy nào cũng có tư cách đưa, giống như khu dân nghèo các cô chắc chắn không có khả năng có cơ hội này, mọi người sẽ dâng lên những quà tặng thú vị cho thành chủ đại nhân Andrew.”
Lâm Tinh Hà hỏi: “Rất thú vị?”
Nina nói: “Kiến thức của khu dân nghèo các cô sẽ không thể tưởng tượng được thú vị.”
Nina lấy ra một hộp kim loại to bằng bàn tay.
"Cho cô nhìn thấy việc đời.”
Cô ta nói, mở hộp ra.
Tất cả đồ bên trong đều có hình thù kỳ quái, nhưng hầu như đều được đóng gói một lớp mềm mại, thoạt nhìn Nina rất thích chúng.
Nina nói: “Đây đều là người khác đưa cho tôi, đây là cánh thiên sứ hồng nhạt, có thể bay trong không trung, đừng nhìn nó chỉ nhỏ nhỏ một khối, giá trị 600 Lỗ tệ...”
Nina thuộc như lòng bàn tay.
Lâm Tinh Hà phát hiện một lọ thuốc nhỏ được đặt ngẫu nhiên trong góc hộp, không có lớp bảo vệ như những vật phẩm khác, cô hỏi: “Đây là cái gì?”
Nina nói: “A, là một thứ mà một người bạn tôi chán ghét tặng, tự ý bỏ vào trong hộp của tôi, hôm nay không mở ra thì tôi cũng quên mất, đối với chúng ta mà nói không thú vị chút nào, đây là thứ chỉ hữu ích cho con người.”
Lâm Tinh Hà trở nên hứng thú: “Cái gì vậy?”
Nina nói: “Cái này gọi là nước mắt Aphrodite, là đồ vật do con người phát minh ra, chỉ cần uống bình này, là có thể nghe được tiếng lòng của người gần mình nhất, chỉ có ích đối với con người.”
Lâm Tinh Hà hỏi: “Là luôn nghe được tiếng lòng của người gần mình nhất sao?”
Nina nói: “Đồ vật của con người gì đó nào có lợi hại như vậy? Sau khi sử dụng, chỉ có thể nghe được tiếng lòng của người đầu tiên, những người khác đều không thể, chỉ một lại không thú vị.”
Nội tâm Lâm Tinh Hà rục rịch.
Đây chính là đồ tốt a!
Hiện tại con người ở trong thành máy móc chỉ có cô và Tạ Vô An, chỉ cần cô uống vào là có thể nghe được tiếng lòng của Tạ Vô An, cô có thể sử dụng điều này để xác định chỗ ở của Tạ Vô An.
Hôm nay là lễ mừng sinh nhật của Tạ Vô An.
Tạ Vô An sẽ nghĩ mọi cách để trà trộn vào đây, tuy rằng ngày hôm qua hai người tạm thời bắt tay giảng hòa, nhưng ai biết được hôm nay tên Tạ Vô An biếи ŧɦái kia có thể đến ngăn cản cô hay không?
Lâm Tinh Hà nói với Nina: “Cô chán ghét con người, lại giữ đồ vật gì đó của con người, thực ra cô cũng không chán ghét con người đi, nếu không sao lại trân trọng mà đặt trong hộp quý giá như vậy?”
Người máy Nina đơn thuần không tránh khỏi phép khích tướng, thở phì phì mà ném bình thuốc nhỏ xuống.
Lâm Tinh Hà không cần tốn nhiều sức lực đã lấy được nước mắt Aphrodite.
Lâm Tinh Hà ở trong cơ thể máy móc cẩn thận đánh giá bình thuốc nhỏ trong tay, trong lòng trước sau có chút cẩn thận. Cô đến hỏi Heywood, Heywood nói: “A, đúng, lúc trước Nina cũng nói qua với tôi, là có một vật như vậy…”
Heywood và cô ở cùng trên một chiếc thuyền, có cùng lợi ích.
Lâm Tinh Hà nghe xong, lúc này mới yên tâm uống.
Cô vặn nắp bình ra, uống hết một bình nước mắt Aphrodite, chất lỏng không màu không vị, uống xong cũng không có cảm giác gì. Ước chừng qua vài phút, trong đầu Lâm Tinh Hà bỗng nhiên nghe được âm thanh của Tạ Vô An.
“...Tên Andrew này tội ác tày trời, thế nhưng phong ấn không gian bên người của bổn tọa.”
“...Ngày thứ ba nhớ con rối.”
“...Thực sự không quen với việc không nhìn thấy con rối trước khi đi ngủ mỗi ngày.”
“...Lâm Tinh Hà giống như đang nhìn tôi?”
“Lạnh lùng nhìn phía trước, không thể để cô ấy phát hiện.”
Lâm Tinh Hà: Trong lòng Tạ Vô An thế nhưng lại nói nhảm? Thiết lập hình tượng tiên quân cao lãnh cấm dục của hắn đều là giả sao?