Tôi Bị Trường Học Nhân Vật Phản Diện Chọn Rồi

Chương 60: Thành Máy Móc - 8

Chương 60

Lâm Tinh Hà biết chính mình không có nhiều phần thắng khi chống lại cấp bậc đại lão như Tạ Vô An.

Dù sao Tạ Vô An cũng là thí sinh cấp S, hắn đã trải qua rất nhiều trường thi, điểm tích lũy cũng cao hơn cô một mảng lớn, càng miễn bàn đến điểm tích lũy trong cửa hàng không gian, từng đó điểm tích lũy đủ cho hắn mua sắm rất nhiều đạo cụ có khả năng vô hạn, bao gồm có thể cường hóa cơ thể.

Bởi vì điểm tích lũy của Lâm Tinh Hà không đủ, cho nên tạm thời không có suy nghĩ mua đạo cụ cường hóa cơ thể, mà là lựa chọn loại hình đạo cụ không gian tùy thân này để dự trữ đồ vật.

Bởi vậy, xét ở phương diện năng lực chiến đấu, cô tất nhiên là không bằng Tạ Vô An.

Cho dù thành Máy Móc cấm ma pháp và tiên thuật, nhưng nếu cô thật sự chạm mặt Tạ Vô An, cũng không có bao nhiêu phần thắng. Nhưng không có bao nhiêu phần thắng không có nghĩa là không thể thắng, dù chỉ có 0.1% phần thắng cũng tính là thắng.

Cô có thể liều mạng vì 0,1% này.

Lâm Tinh Hà xin Heywood một trợ lý.

Heywood có hơi kinh ngạc, nói: “Cô không thích hợp có trợ lý, rất dễ lộ ra sơ hở.”

Lâm Tinh Hà nói: “Không, tôi có một người để chọn, nó biết tôi là con người.”

Khi đồng chí Tiểu Phổ đến chung cư cao cấp của Lâm Tinh Hà, nó đánh giá hoàn cảnh chung cư.

Ngày hôm qua đồng chí tiểu Phổ đã nhận được lỗ tệ mà Lâm Tinh Hà hứa cho nó.

Nó không có thay linh kiện mới nhất, mà lựa chọn linh kiện tương đối cũ, nhưng nó thay đổi tay chân máy móc của mình, hiện giờ hoạt động tiện hơn nhiều, tiền thiếu của bà chủ nhà cũng đã trả.

Nó cất lỗ tệ còn dư, dự định để dành cho sau này.

Đến nay đồng chí Tiểu Phổ vẫn cứ cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Con người trước mắt thật sự thần kỳ, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, cô ở trong thành Máy Móc tạo nên một cái kỳ tích, làm sáng bừng cuộc sống máy móc đang chết dần của nó.

Nhưng mà đồng chí tiểu Phổ vẫn còn rất mạnh miệng.

“Cô để tôi đến nơi này, là muốn khoe với tôi chung cư và thân phận công dân của cô sao? Vậy thì cô đã thất bại rồi, tôi sẽ không hâm mộ đâu, bởi vì về sau tôi cũng sẽ có thể có được! Hừ!”

Lâm Tinh Hà biết rõ làm sao để đối phó với loại tsundere thế này, cô thuận theo lời của nó, nói: “Đúng vậy, chính là khoe với cậu đó, thấy thế nào? Chung cư cao cấp của tôi đẹp không, hâm mộ thân phận công dân của tôi không.”

Đồng chí Tiểu Phổ không nghĩ tới Lâm Tinh Hà không biết xấu hổ như thế, chốc lát cũng không biết phản bác cô như thế nào.

“Tôi…”

Lâm Tinh Hà đánh gãy lời nói của nó, nói: “Đừng có cô với tôi nữa, hôm nay tôi tìm cậu đến, là cho cậu một cơ hội làm việc, làm trợ lý của tôi!”

Đồng chí Tiểu Phổ nao nao: “Hả”

Lâm Tinh Hà hỏi: “Cậu đồng ý không?”

Đồng chí Tiểu Phổ: “Vì sao lại tìm tôi?”

Lâm Tinh Hà dõng dạc nói: “Bởi vì cậu là người máy đầu tiên tôi gặp phải ở thành Máy Móc, tôi cảm thấy chúng ta có duyên phận, hơn nữa tôi tin tưởng cậu, cũng cho rằng cậu đáng để tôi tin tưởng.”

“...Ai có duyên phận với vô, cô không được nói bừa!” Đồng chỉ Tiểu Phổ quay người lại, mở cửa tủ lạnh bằng bàn tay mới mua của chính mình, lấy ra một chai đồ uống nhân loại trị giá một lỗ tệ đưa đến trước mặt Lâm Tinh Hà: “Cho cô, Prescott tôi cũng không muốn thiếu nợ con người, cầm uống đi.”

Lâm Tinh Hà liếc mắt, là một lọ Yakult.

Ở thành Máy Móc vậy mà bán một lỗ tệ một lọ?

Nhưng mà Lâm Tinh Hà chớp mắt suy nghĩ, cũng hiểu được, loại địa phương như thành Máy Móc này toàn là người máy, người máy không cần ăn uống, đồ uống của con người ở nơi này không có chợ nào bán, có lẽ là do người máy nào đó tò mò rồi cất đi.

Cô nhìn ngày, đã hết hạn từ ba năm trước.

Lâm Tinh Hà không đành lòng đả kích hành vi trả ân tình của đồng chí Tiểu Phổ, cô hơi trầm ngâm, nói: “Ồ, là Yakult nè, tôi thích uống lắm, nhưng loại đồ vật như Yakult này phải bảo quản trước, càng để lâu hương vị càng đậm đà, Yakult năm 82 là uống ngon nhất, cái này vẫn còn mới, tôi lại bảo quản thêm mấy năm đã, cảm ơn.”

Đồng chí Tiểu Phổ cảm thấy thỏa mãn, nói: “Hừ! Nói đi! Cô muốn tôi làm công việc gì?”

Lâm Tinh Hà thấp giọng nói một câu với nó.

Đồng chí Tiểu Phổ phát ra âm thanh khϊếp sợ: “...Cô lặp lại lần nữa coi? Cô nghiêm túc hả? Gϊếŧ thành chủ thành Người Cá?”

Lâm Tinh Hà trịnh trọng nói: “Đương nhiên là nghiêm túc.”

Lúc này Tạ Vô An được sắp xếp ở một khách sạn cách cung điện 5km.

Tuy rằng Andrew để tộc người cá tiến vào, nhưng cũng không tự mình tiếp đón bọn họ, chỉ phái người máy lại đây tùy tiện sắp xếp cho bọn họ.

“Thành...thành chủ đại nhân, tôi...tôi đã hỏi, hôm nay thành chủ Andrew dường như không có ý định triệu kiến chúng ta. Ngày thường thành chủ Andrew rất ít khi lui tới tộc người cá chúng ta, năm vừa rồi tộc người cá chúng ta cũng không đưa quà tặng qua. Tôi...tôi hỏi thăm, từ trước đến nay lòng nghi ngờ của thành chủ Andrew luôn rất nặng, chúng ta tùy tiện lại đây tặng lễ cho ngài ấy, khẳng định ngài ấy sẽ cho rằng chúng ta không có lòng tốt, sẽ không dễ dàng tự mình tiếp đãi chúng ta.”

Nói chuyện chính là một người cá của tộc người cá, gọi là Jane.

Hắn ta là thị vệ canh giữ thành Người Cá, chỉ là một người cá không có tiếng tăm gì. Hai ngày trước, một con người từ trên trời rơi xuống, lấy vũ lực kinh người tiêu diệt một nhà ba mươi sáu người của lão thành chủ, bước lên ngôi vị thành chủ thành Người Cá.

Phần xương cá ở nửa thân dưới của thành chủ còn bị hắn làm thành hạt châu cá, không mài giũa đánh bóng, lấy ngón tay chà xát, còn có thể xoa ra một ít tro cốt.

Jane cảm thấy đuôi cá của chính mình hơi đau.

....Cũng không biết con người trước mặt là quái vật ở nơi nào, hắn có được năng lực giống như thần, lại không có đức tính thiện lương từ bi của thần. Jane cảm thấy có lẽ hắn là thần sa ngã.

Hắn ta hoàn toàn không đoán được vị thần sa ngã này muốn làm gì, trong lòng run sợ, sợ rằng một khi vị thần sa ngã này không vui vẻ sẽ gϊếŧ chết mình.

Sau khi hắn ta bẩm báo xong, hạ mắt xuống.

Thành chủ mới thật lâu không có mở miệng nói chuyện, khiến trong lòng Jane hơi sợ hãi. Thậm chí hắn ta còn suy nghĩ, nếu không thì dứt khoát ở lại thành Máy Móc đi, nơi này hạn chế năng lực của thành chủ mới, muốn gϊếŧ mình cũng không dễ dàng như vậy.

Lúc Jane đang miên man suy nghĩ, nghe được một giọng hát tuyệt vời truyền đến.

Hắn ta lén lút ngẩng đầu nhìn.

Thành chủ mới đang xem một video trên màn hình máy tính

Bên trong có một người máy đầu màn hình máy tính đang hát.

Trước đây Jane không thể lý giải được thẩm mỹ của người máy, cảm thấy tất cả bọn họ đều cứng nhắc, không có bất kỳ kinh hỉ nào. Nhưng người máy trước mặt này lại vô cùng có linh khí, âm thanh chứa đựng tình cảm, làm người cá như hắn ta cũng không nhịn được ghé mắt nhìn.

Mà lúc này, thành chủ mới lộ ra nụ cười như trong dự đoán, nói: “Phong cách quen thuộc.”

Hắn nói với Jane: “Bảo người cá bên ngoài chú ý, gặp phải người máy như vậy phải nói cho ta biết.”

Phòng livestream của Tạ Vô An lúc này khá náo nhiệt.

[Lâm Tinh Hà ở bên cạnh nói muốn gϊếŧ chết Tạ Vô An! Ha ha ha đây là chuyện buồn cười nhất tôi nghe được trong ngày hôm nay!]

[Tôi chỉ muốn xem lão đại làm Lâm Tinh Hà thành mô hình như thế nào.]

[Có lẽ Lâm Tinh Hà không biết, Tạ lão đại đã biết cô chính là người máy Tinh Hà, đang chờ cô ở đây, lúc này rất bình tĩnh uống trà. Lúc Lâm Tinh Hà lại đây chắc chắn sẽ ngủm.]

[Streamer mới này từ đâu tới vậy? Cọ độ hot của lão đại chúng ta?]

[Còn không phải sao, nghe cũng chưa từng nghe qua.]

[Chính là chủ của con thú cưng trùng hợp vào không gian của lão đại, ăn Kim Ô đan ý. Lúc ấy tất cả mọi người hâm mộ cô ấy, nhưng tôi biết lấy tính cách của lão đại, ăn một viên đan kim ô, chính là phải bồi thường bằng tính mạng.]

[Trong thiên hạ có nơi nào không đòi tiền cơm trưa? Lâm Tinh Hà vẫn quá ngây thơ rồi! Thủ đoạn nhỏ này của cô đã sớm bị lão đại nhìn thấu.]

[Tuy rằng thành Máy Móc hạn chế ma pháp và tiên thuật, nhưng năng lực đánh cận chiến của lão đại không tồi, một cô gái tay trói gà không chặt như Lâm Tinh Hà hoàn toàn không phải là đối thủ của lão đại, đoán chừng cũng không qua được nửa chiêu. Tôi đã xem phòng livestream ở trường thi khác của Lâm Tinh Hà, nếu không có thú cưng của cô ấy và đại lão khoa Kỳ Huyễn là anh Cửu hỗ trợ, cô đã sớm lên bảng rồi, nói đến cùng vẫn là dựa vào năng lực của người khác để sinh tồn.]

....

Làn bình luận mới được thảo luận sôi nổi.

Jane đem lời nói của thành chủ căn dặn xuống bên dưới.

Nói đến cũng thật khéo, vừa mới căn dặn xuống dưới, Jane đã nhìn thấy người máy màn hình máy tính có âm thanh dễ nghe. Cô ta phía trước quầy lễ tân, rất nhanh, người máy liền cho cô ta một thẻ phòng trong suốt.

Jane vội vàng lên tầng thông báo cho thành chủ mới.

Tạ Vô An thong thả ung dung nói: “Cô ấy ở tầng nào?”

Jane nói: “Ở cùng tầng với chúng ta, phòng cuối hành lang.”

Tạ Vô An nhàn nhạt mà "Ừ" một tiếng, lại nói: “Các ngươi bất luận là kẻ nào cũng không được tiếp xúc với cô ấy.”

Tuy rằng Jane không rõ vì sao, nhưng vẫn đem mệnh lệnh của thành chủ truyền đạt xuống dưới.

Mà lúc này trong phòng chỉ có một người là Tạ Vô An.

Hắn uống nước trà mà người máy mang đến, lại thong thả ung dung mở miệng, giống như nói một mình, lại như tương tác với người xem trong phòng livestream, chỉ nghe hắn nói: “Thú vị, hiện tại tôi bị cấm tiên thuật, không gian bên người cũng bị cấm sử dụng, hiện giờ tôi chỉ là một con người bình thường, xác thực là cơ hội tốt nhất để gϊếŧ chết tôi. Năng lực hành động của Lâm Tinh Hà rất mạnh, tôi vừa đến cô ấy đã đến rồi. Đáng tiếc kinh nghiệm của cô ấy còn quá ít, một mình đi trước là hành vi chịu chết…”

Tạ Vô An buông chén trà.

Hắn đứng lên, đi đến bên cửa sổ.

Hắn ấn vang chuông báo động lên.

Ngay lập tức, chuông báo động trong khách sạn vang lên.

Rất nhanh còn có quản lý người máy vội vã chạy tới.

Quản lý người máy nhìn thành chủ thành Người Cá bình yên vô sự, cảm thấy không thể hiểu được, hỏi: “Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì sao? Hay là ngài có yêu cầu gì? Ngài trực tiếp truyền đạt yêu cầu ở màn hình giao diện là được. Chuông báo động chỉ để ấn vang khi quân địch bên ngoài xâm lấn…”

Trong lòng quản lý người máy mắng thành chủ thành Người Cá một lần, đồng thời truyền đạt mệnh lệnh cho người máy khác, để họ trấn an những khách hàng trong phòng khách sạn.

Nội tâm thì chửi ĐMM, nhưng ngoài mặt quản lý người máy không nhìn ra bất cứ biểu cảm gì, giọng điệu vô cùng chân thành mà nói: “Thật xin lỗi, là chúng tôi không giải thích rõ ràng với ngài. Hy vọng thành chủ không mắc lại sai lầm vừa rồi.”

Tạ Vô An nói: “Có một con người trà trộn vào tầng này, tôi chẳng qua chỉ muốn nhắc nhở các anh, tin hay không tùy các anh, cô ấy trốn ở trong thân xác máy móc.”

Không đợi quản lý người máy nói câu tiếp theo, Tạ Vô An đã đóng cửa lại.

Phòng livestream của Tạ Vô An đang bị bình luận càn quét.

[Lâm Tinh Hà ở bên cạnh thật thảm, muốn đưa một ít máu.]

[Cái này cũng chưa qua nửa chiêu đâu! Tâm huyết của Lâm Tinh Hà ở thành Máy Móc sắp bị phế bỏ rồi.]

[Ai đi xem phòng livestream của Lâm Tinh Hà không? Đến phòng livestream của cô ấy thắp một cây nến.]

[Không có gì hay cả, một khi Lâm Tinh Hà bị phát hiện, khẳng định sẽ bị máy móc npc đánh chết, phòng livestream 60 giây phải đóng lại, còn không bằng xem Tạ lão đại gϊếŧ bốn phương tới sảng khoái.]

[Chỉ là một người mới, không có gì tốt đẹp, tập trung vào lão đại trăm năm không lung lay được.]