Khi Heywood và Lâm Tinh Hà đang ở trong căn hộ cao cấp của cô thảo luận về bộ phim truyền hình kế tiếp phải quay chụp, bên ngoài bỗng nhiên vang lên âm thanh gõ cửa dồn dập.
Heywood đợi nửa ngày cũng không thấy tiếng nhắc nhở của quản gia thông minh, hỏi: "Căn chung cư này không lắp đặt quản gia thông minh à?"
Lâm Tinh Hà nói: "Vốn dĩ có lắp đặt, nhưng tôi bảo người ta bỏ đi rồi, tuy là nói quản gia thông minh không có sinh mệnh, chỉ là công cụ người máy, nhưng mà mạng lưới liên lạc nào đó khó tránh khỏi không an toàn, tôi sợ có người cố ý lợi dụng lỗ hổng của quản gia thông minh, biết rõ chuyện phát sinh trong phòng tôi, cho nên để bảo đảm an toàn, tôi mới bảo người ta bỏ đi."
Heywood nói: "Quản gia thông minh của chúng tôi đã ký hiệp nghị bảo mật cùng công ty, sẽ không tiết lộ ra ngoài, tất cả camera an ninh trong phòng chỉ có chủ sở hữu mới có quyền hạn kiểm tra, cô cẩn thận quá mức..."
Nói đến đây, Heywood rất tự hào mà nói: "Tôi nghe cô miêu tả khoa học kỹ thuật của đại lục màu đỏ còn chưa đạt đến trình độ như thành máy móc chúng tôi, cô nên trải nghiệm thật tốt khoa học kỹ thuật ở đây."
Lâm Tinh Hà nói: "Thành máy móc các anh không phải xã hội pháp trị chính thức, người làm chủ thành của các anh là thành chủ Andrew, mệnh lệnh của ngài ấy cao hơn pháp luật, đồng thời có được quyền hạn tối cao của cả tòa thành, anh thử nghĩ một chút, nếu Andrew muốn kiểm tra quản gia thông minh của tôi, thỏa thuận bảo mật giữa anh và quản gia thông minh sẽ được giữ kín sao?"
Heywood rơi vào im lặng.
Đây là việc mà Heywood không suy nghĩ đến.
Máy móc được con người giao cho sinh mệnh, trở thành nô ɭệ của con người, dưới sự chỉ huy của Andrew đã thức tỉnh.
Lại sau này, bọn họ vào ở trong thành máy móc, trong chương trình bị ghi vào là vĩnh viễn trung thành mệnh lệnh của Andrew.
Cho nên hắn chưa bao giờ tự hỏi liệu thành chủ đại nhân Andrew có giám sát họ hay không.
Heywood hợp tác với con người, nếu hắn chỉ là chương trình máy móc đơn giản, đương nhiên sẽ không chút do dự tiêu diệt con người, nhưng hắn được giao cho sinh mệnh, có trí tuệ để suy nghĩ, hắn tự hỏi, hắn cũng không cho rằng mình không trung thành với Andrew.
Hắn lợi dụng con người để kiếm tiền, dưới điều kiện tiên quyết là không làm tổn hại đến lợi ích của thành máy móc.
Hơn nữa, chờ hắn kiếm đủ rồi, con người này sẽ rời đi, mọi thứ đều thần không biết quỷ không hay, chỉ cần hắn làm tốt biện pháp bảo mật, cho dù có tận thế cũng sẽ không có bất kỳ người máy nào biết hắn đã từng bắt tay hợp tác với con người.
Bây giờ Lâm Tinh Hà ném ra vấn đề này.
Heywood lâm vào tự hỏi.
Tư duy máy móc của hắn rất nhanh đã cho hắn phán đoán.
Hắn nói: "Về sau có chuyện gì thì đến chỗ này của cô nói, trở về tôi sẽ tìm lý do làm ầm ĩ với công ty quản gia thông minh một trận, xóa bớt chức năng quay hình trước đây, bao gồm cả lưu lại trong đám mây, để không dẫn đến sự nghi ngờ của bên trên. Âm thanh của cô quá đặc biệt, nếu khiến cho thành chủ đại nhân chú ý, ngài ấy chắc chắn sẽ muốn gặp người máy đã chế tạo thẻ âm thanh của cô. Điều này không khó giải quyết, có thể xuống tay từ xuất thân của cô, chúng ta bịa ra có một cao nhân bên ngoài có tài hoa hơn người, cô tình cờ kết bạn với nó, nó tặng cho cô thẻ âm thanh cao cấp rồi biến mất, đến lúc đó cho dù chúng ta không giao người máy này ra, thành chủ đại nhân cũng sẽ không sinh ra nghi ngờ..."
Lâm Tinh Hà thích hợp tác cùng người máy thông minh quyết đoán như vậy, thật bớt lo.
Mà lúc này, bên ngoài lại lần nữa vang lên tiếng gõ cửa không kiên nhẫn.
Heywood nói: "Tôi đi xem là ai."
Heywood mở cửa ra.
Âm thanh của Nina vang lên: "Quả nhiên anh ở chỗ này, Heywood anh không cần tôi nữa sao? Anh muốn nâng đỡ cái người máy lỗi thời này à? Lúc này mới mấy ngày mà anh đã mua chung cư cho nó? Tôi theo anh suốt một năm, anh mới đổi phòng ở cho tôi. Anh tính đem tài nguyên của tôi phân cho nó phải không? Anh đang trừng phạt tôi sao? Là bởi vì tôi không nghe theo đề nghị của anh, đi học tập kỹ năng diễn của con người sao?"
Cô ta nói rồi trực tiếp lướt qua Heywood, đi vào nhà.
Ánh mắt của cô ta dừng trên người Lâm Tinh Hà.
Cô ta nói với Lâm Tinh Hà: "Đừng tưởng rằng cô a dua nịnh hót là có thể mang đến vinh quang cho cô, con người là kẻ thù của chúng ta! Cô đang đắc ý lắm phải không? Cô cho rằng được chú ý trong một hai ngày ngắn ngủi là có thể vượt qua tôi sao? Cô suy nghĩ nhiều rồi, cô..."
Lâm Tinh Hà đánh gãy lời nói của cô ta: "Không, là do cô suy nghĩ nhiều, từ trước đến giờ tôi chưa từng nghĩ vượt qua cô."
Nina nghĩ cô đang yếu thế, đang muốn đắc ý, lại nghe giọng nói của cô thay đổi, nói: "Cô là cô, tôi là tôi, tôi căn bản không cần vượt qua cô, bản thân tôi chính là tồn tại đặc biệt. Tôi ra mắt không đến hai ngày, màn hình máy tính cùng hãng với tôi được bán hết, tôi chẳng qua chỉ diễn một đoạn phim ngắn đã khiến cho công chúng nhớ kỹ tôi, Heywood và lãnh đạo công ty đều cho rằng tôi có nhiều tiềm năng, mới sắp xếp cho tôi căn chung cư cao cấp này, người máy trong cục công dân cũng cảm thấy tôi có đóng góp rất nhiều cho việc giải trí của người dân trong thành máy móc, cho người đến từ khu ổ chuột như tôi đăng ký làm công dân. Cô có thể so với tôi sao? Ưu thế duy nhất của cô chẳng qua là thời gian debut lâu hơn mà thôi."
Nina không ngờ rằng người máy tính trước mặt kiêu ngạo như vậy, mắng người cũng không mang theo từ ngữ thô tục, nhất thời tức giận đến mức không biết phải nói cái gì.
[...Nina còn quá trẻ, bàn về việc ăn nói không ai có thể hơn giáo chủ được.]
[ nghĩ không thoáng mới đi cãi nhau với giáo chủ, dù sao giáo chủ cũng là thủ lĩnh đa cấp, ngay cả boss phản diện cũng có thể lừa được!]
[Đến nay tôi vẫn chưa phản ứng được màn debut của giáo chủ, người khác đi thi, còn giáo chủ lại ở trường thi debut, còn ra mắt xuất sắc như vậy nữa...]
[Phòng livestream của giáo chủ mỗi lần đều có thể khiến người ta kinh hỉ ha ha ha ha.]
[Đúng vậy, vĩnh viễn không đoán được bước tiếp theo giáo chủ muốn làm cái gì.]
[Giáo chủ muốn mượn thân phận người máy phục cổ để làm gì? Cô làm như vậy có thể tìm được đá năng lượng sao?]
[A, Tạ Vô An ở bên cạnh đã trà trộn vào thành máy móc!]
[Nghe nói Tạ Vô An muốn đem giáo chủ làm mô hình, bắt đầu lo lắng cho an nguy của giáo chủ.]
[ ngược lại tôi rất chờ mong giáo chủ chạm mặt với Tạ Vô An! Cảm giác sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ! Rất chấn động! Muốn nhìn hai lão đại so chiêu!]
[Lâm Tinh Hà mới trải qua hai trường thi, không tính là lão đại mà? Không so được với Tạ Vô An.]
[Sao mà không so được? Vào thành máy móc, tiên thuật hay ma pháp đều không thể dùng, mặc dù Tạ Vô An đã trải qua trăm trận chiến, kinh nghiệm thi phong phú, nhưng với thủ đoạn và suy nghĩ xuất kỳ bất ý của giáo chủ chúng tôi, chưa chắc sẽ bại bởi Tạ Vô An.]
........
Nina rất tức giận, dùng hệ thống của mình tìm tòi những câu cãi nhau hay, đối đầu với Lâm Tinh Hà.
Không ngờ mỗi một câu đều có thể bị Lâm Tinh Hà không mang theo lời thô tục trả trở về.
Sau vài hiệp, nếu Nina có thể rơi nước mắt, lúc này đã khóc rồi.
Cô ta chạy đến nói với Heywood: "Đây là người mới anh muốn nâng đỡ sao? Một chút tố chất cũng không có."
Heywood không nhìn được, nghiêm khắc nói: "Nina, hiện tại cô và Tinh Hà đều là nghệ sĩ của công ty, cho dù cô ấy đàn em của cô, cô không thể không tôn trọng người khác như vậy, cô lại đây xin lỗi Tinh Hà đi."
Nina: "Tôi không sai, tôi không xin lỗi."
Heywood: "Cô không xin lỗi, tôi sẽ hủy bỏ tất cả lịch trình ngày mai của cô, bao gồm cả buổi tối ca hát cho đại nhân Andrew."
Cuối cùng Nina cũng sợ hãi.
Cô vì buổi tối ngày mai mà chuẩn bị thật lâu.
Cô không muốn mất đi cơ hội này.
Ở lễ mừng sinh nhật của thành chủ ca hát, chuyện này nói ra đáng giá kiêu ngạo cỡ nào! Tất cả mọi người bên cạnh cô ta đều hiểu rõ, nếu không đi được, cô ta sẽ rất mất mặt.
Rốt cuộc Nina đến chỗ Lâm Tinh Hà xin lỗi.
Có lẽ do cài đặt giọng nói chân thành, lời xin lỗi nói ra cũng khá chân thành.
Heywood tiễn Nina đi, nói với Lâm Tinh Hà: "Cô đừng so đo với cô ấy, thiết lập của cô ấy là như vậy."
Lâm Tinh Hà cũng không thèm để ý việc này, cô càng chú ý đến một việc khác.
Cô hỏi: "Tối mai ca hát cho đại nhân Andrew là tiết mục gì sao?"
Heywood nói: "Không phải tiết mục gì, ngày mai là lễ mừng sinh nhật của thành chủ đại nhân, đại nhân Andrew từ trước đến nay không thích phô trương, cũng không thích phung phí chúc mừng, vẫn luôn rất khiêm tốn, nhưng dù sao cũng là lễ mừng sinh nhật của thành chủ đại nhân, công ty chúng ta cũng không thể không bày tỏ, năm nay cũng chuẩn bị quà tặng và tiết mục, trong đó có một tiếc mục do Nina ca một bài [Thành Máy Móc vĩ đại] tặng cho Andrew."
Lâm Tinh Hà hỏi: "Lễ mừng sinh nhật thành chủ đại nhân tổ chức ở đâu?"
Heywood nói: "Trong lâu đài."
Trong lòng Lâm Tinh Hà khẽ rục rịch, hỏi: "Tôi có thể đi xem cho biết không?"
Heywood có chút khó xử, nói: "Chuyện này có chút khó khăn, trong lâu đài canh gác rất nghiêm ngặt, dân thường đi vào đều phải xin trước một tháng, sau đó làm giấy thông hành, ngày tổ chức lễ mừng sinh nhật phải có giấy này mới có thể tiến vào lâu đài."
Lâm Tinh Hà nghe hắn nói như vậy, biết không phải không có cách, chỉ cần đưa ra lợi ích làm hài lòng hấp dẫn người khác, Heywood sẽ nghĩ cách cho cô.
Lâm Tinh Hà nghe thấy ẩn ý sau lời nói, cười tủm tỉm nói: "Anh đã nghe nói câu này chưa? Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Anh dẫn tôi vào trong lâu đài, tôi nghĩ cách làm thành chủ đại nhân chú ý đến tôi. Một nghệ sĩ mới debut mấy ngày đã được thành chủ đại nhân nhìn trúng, chủ đề đủ hay chưa? Có thể nhanh chóng trở nên nổi tiếng."
Heywood nói: "Thành chủ đại nhân cũng không thích nghệ sĩ."
Lâm Tinh Hà nói: "Tôi cũng không có ý định dùng kỹ thuật diễn chinh phục thành chủ đại nhân, tôi có thể nhắm vào sở thích, tôi sẽ diễn tốt một người máy, sẽ không để thành chủ phát hiện."
Mặc dù thời gian ở chung không lâu, nhưng Heywood cực kỳ tin tưởng vào năng lực của Lâm Tinh Hà.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.
"Tôi sẽ nghĩ cách giúp cô lấy được giấy thông hành", Dường như nghĩ đến cái gì, Heywood còn nói thêm: "Tốt nhất cô nên cẩn thận một chút, tôi nghe được tin tức, ngày mai tại lễ mừng sinh nhật, còn có con dân của thành người cá và thành chủ của họ. Cô không được quấy rầy việc chính của hai thành, nhất định phải tránh xa."
Lâm Tinh Hà hỏi: "Trước đây thành chủ thành người cá cũng đến lễ mừng sinh nhật của Andrew sao?"
Heywood nói: "Không có, cho nên tôi mới lo lắng cho rằng thành người cá không có lòng tốt, những việc này cô với tôi không thể quản được, cô nhớ kỹ phải rời xa chính sự."
Chờ Heywood đi, Lâm Tinh Hà mới từ trong cơ thể máy móc đi ra.
Dường như cô đang suy nghĩ.
Một lát sau, cô nói với không khí: "Hai thành khác không có hạn chế ma pháp và tiên thuật, người máy có ác ý đối với con người, thành chủ thành người cá chắc chắn là Tạ Vô An. Tạ Vô An đã vào thành máy móc."
Cô không có thì thầm, giống như biết ống kính livestream ở đâu, cười đến mắt và lông mày cong lên, ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu xuống làn da trắng nõn nà như tuyết của cô, trong đồng tử như có ánh sáng, vẻ mặt hưng phấn.
Cô nói: "Tôi có một ý tưởng lớn mật."
Mọi người quen phong cách livestream của Lâm Tinh Hà đều hiểu rõ cô đang muốn gây chuyện!
Phòng livestream thảo luận sôi nổi.
[Ểh? Giáo chủ muốn làm cái gì vậy?]
[Giáo chủ muốn làm Tạ Vô An à?]
[Thầm xoa tay, có chút chờ mong nha! Dù sao Tạ Vô An cũng muốn đem giáo chủ làm thành mô hình, giáo chủ cũng không cần bận tâm cái gì, thừa dịp hiện tại ở thành máy móc, thực lực của hai người chênh lệch không bao nhiêu thế này, làm chết Tạ Vô An đi!]
[Làm đi! Ủng hộ giáo chủ làm chuyện này!]
[Giáo chủ thật sự muốn làm Tạ Vô An, hơn nữa cộng thêm độ hot trước đó, chỉ cần có thể làm thành công, độ nổi tiếng của trường thi lần này chưa chắc sẽ thua Tạ Vô An!]
[Yếu ớt hỏi một câu, mọi người nói làm cái này là chỉ làm cái gì?]
[...Cái gì cũng đều muốn làm, Tạ Vô An lớn lên không tồi, mọi người tới làm chung đi.]