Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 62: Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi

Chương 62: Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi

Từng chiếc xe theo thứ tự rời khỏi căn cứ, trước sau đều có xe quân đội áp trận, ở giữa là đoàn xe của các tiểu đội khác nhau.

Con đường chung quanh căn cứ thông suốt, dù sao thường xuyên có binh sĩ tuần tra thanh lý, ra khỏi phạm vi quản lý của căn cứ, trên đường Zombie rõ ràng nhiều hơn, trải qua hơn nửa tháng tiến hóa, tốc độ hành động của Zombie bình thường vốn không khác với người bình thường, hơn nữa Zombie biến dị nhiều lên rồi.

Phía trước xe tải quân dụng lớn có không ít súng máy, đợi Zombie tiến vào phạm vi thiết kế xếp đặt, trưởng quan ra mệnh lệnh, nổ súng bắn.

Đợi sau khi giải quyết đại bộ phận Zombie, sẽ có một chiếc xe ra khỏi đội, trên xe sẽ có người xuống xe chém gϊếŧ Zombie còn lại cũng thu thập tinh hạch, mà đại bộ vẫn tiếp tục đi tới.

Không ít tiểu đội dị năng có chút rục rịch, những tinh hạch kia đều là điểm tín dụng, thế nhưng lời trưởng quan chỉ huy hung ác nghiêm khác cứng rắn trước lúc xuất phát vẫn còn văng vẳng bên tai, tạm thời không có người muốn làm chim đầu đàn, đều muốn chờ người khác ra tay trước, chính mình đi theo phía sau, kết quả trên đường đi đều không có người nào ra tay trước.

Bởi vì nhân số khổng lồ, cộng lại có gần ngàn người, tốc độ đoàn xe cũng không phải rất nhanh.

Chạy được cả buổi, rốt cục cũng đến bên ngoài thành phố Giang Thấm, nơi này cơ bản có thể nói đã bị người căn cứ sưu cạo sạch sẽ rồi, không có lưu lại bất cứ thứ gì tốt.

Tăng Hoa Huy hạ lệnh dừng xe nghỉ ngơi, sau đó phái ra mấy dị năng giả tốc độ trong bộ đội đi trước dò thám đường, bọn họ đều không rõ ràng tình huống bên trong nội thành, lần này muốn đi lại là bệnh viện hết sức nguy hiểm.

Phải biết trước tận thế, trước khi biến thành Zombie mọi người sẽ phát sốt trước, lúc ấy từng bệnh viện có thể nói đều kín hết chỗ, bây giờ tại đó nhất định cũng là một trong những căn cứ Zombie.

Tăng Hoa Huy mở bản đồ thành phố Giang Thấm xem, có chút đau đầu, nhiệm vụ lần này của bọn hắn phải đi bệnh viện là bệnh viện lớn nhất tốt nhất có tính tổng hợp nhất, chung quanh đều là khu dân cư cỡ lớn, ngẫm lại Zombie không ít.

Tuy bọn hắn cũng dẫn theo không ít pháo cối cùng loại nhẹ nhàng binh khí thông thường của bộ binh, nhưng những vật này dùng một chút liền ít đi một chút, số lượng không nhiều lắm, đắc dụng ở thời khắc mấu chốt.

Cẩn thận nghiên cứu bản đồ, Tăng Hoa Huy quyết định trước đi đến bệnh viện hạng trung cách đó không xa.

Lần này là lần đầu tiên quân đội căn cứ liên hợp hành động với tiểu đội dị năng, lần này song phương đều chưa quen thuộc. Đặc biệt là những tiểu đội dị năng kia, càng không có tổ chức không có kỷ luật, nói không chừng mệnh lệnh cũng không thế nào phục tùng, đến lúc đó trực tiếp tiến vào nội thành, làm không tốt sẽ xảy ra hỗn loạn thậm chí dẫn đến thất bại.

Cho nên trước tiên chỉ có thể chọn một bệnh viện phù hợp rèn luyện luyện binh, tôi luyện độ phối hợp của hai bên, đây đối với hành động tiến vào nội thành phía sau có trợ giúp rất lớn.

Vả lại có ba ngày thời gian, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi (*), lại để cho hắn mang binh, hắn phải tận hết khả năng hoàn thành nhiệm vụ đồng thời giảm tỷ lệ nhân viên thương vong.

Không bao lâu, binh sĩ đi ra ngoài dò đường trở về, phía sau của bọn hắn còn kéo theo không ít Zombie, còn chưa đến gần đoàn xe, đã bị đám binh sĩ bưng súng trường cảnh giới từng phát nổ đầu.

Đúng như Tăng Hoa Huy suy nghĩ, lính trinh sát mang đến tin tức cũng không lạc quan, nội thành Zombie rất nhiều, hơn nữa bọn hắn muốn đi vào sâu hơn nữa... nhóm trinh sát bọn hỏ chỉ đứng nhìn xa xa một cái, cũng không dám tới gần.

May mà con đường ở bên kia rộng lớn, không có bao nhiêu vật trở ngại, xe cỡ lớn có thể chạy đi, một vài vũ khí cũng thuận tiện sử dụng, như thế có một tin tức tốt.

Ôn Dao từ từ nhắm hai mắt ngồi ở vị trí kế bên tài xế tu luyện, Ôn Minh đang nghe máy liên lạc Từ Dương đang phát sóng trực tiếp hiện trường: "... Cho nên phía trước dò đường mang tin tức về là lần hành động này rất nguy hiểm, nghe nói Zombie một đống lại một đống.

Cậu nói xem chúng ta làm sao lại xui xẻo như vậy, hết lần này đến lần khác lại rút thăm tham gia nhiệm vụ nguy hiểm như vậy. Khó trách đoàn đội này của chúng ta chỉ có tối đa mấy người, tôi nhìn chút ít xe quân đội có lẽ cũng không có thiếu vũ khí đâu.

Bọn đội trưởng Lâm hên quá rồi, lại ở ngoại thành, nghe nói bên kia có mấy nhà xưởng trước tận thể đình công rồi, bởi vậy người cũng không tính quá nhiều, cái đó liền không giống chúng ta, làm không tốt mệnh đều phải nhét vào chỗ này, ai da, tiểu đệ đệ của tớ còn không có..."

"Được rồi." Ôn Minh cắt ngang Từ Dương sắp nói lời thiếu nhi không nên nghe, dặn dò: "Đến lúc đó tất cả mọi người tỉnh ngủ chút, chú ý tình huống chung quanh nhiều một chút, đừng phân tán, nhất định phải chú ý an toàn."

Cắt đứt máy liên lạc, Ôn Minh vốn mang gương mặt lạnh tĩnh lạnh nhạt quay đầu ân cần nhìn Ôn Dao: "Dao Dao, giữa trưa, em có đói bụng không? Muốn ăn cái gì không?"

Ôn Dao mở mắt ra, nhìn về phía anh ruột cắt ngang cô tu luyện, muốn đào mở đầu óc cậu ra nhìn xem bên trong là cái gì, muốn biết não của cậu còn ở trong đầu hay không.

Đồ đạc của bọn họ đều ở trong không gian của cô, muốn ăn cái gì cô đều có thể tự mình lấy, nói với cậu được cái gì?

Bị em gái nhìn chằm chằm như vậy, Ôn Minh khó hiểu, sao thế, cậu quan tâm em gái có gì sai sao? Vì sao lại dùng ánh mắt này nhìn cậu chứ?

Vừa mới chuẩn bị mở miệng hỏi thăm, cửa sổ xe đã bị gõ vang rồi, quay cửa kính xe xuống, bên ngoài có một tiểu binh sĩ đang đứng, hắn đến thông báo cho Ôn Minh, đội trưởng đội dị năng cần đi qua họp với quan chỉ huy.

Nói xong hắn liền thấy bên trong xe có hai cô bé đang ngồi, đằng sau bị dỡ xuống chỗ ngồi trên đó còn có một con rắn trắng lớn, đây là tổ hợp gì?

Làm sao làm nhiệm vụ còn mang theo con nít nữa? Không muốn sống sao?

Nhìn thấy ánh mắt binh sĩ có chút kỳ quái, Ôn Minh lạnh mặt: "Còn có chuyện gì?"

Binh sĩ vội vàng lắc đầu, quay người đi thông báo cho những người khác.

Nhìn thấy binh sĩ đi xa, Ôn Minh quay đầu nói với Ôn Dao: "Dao Dao, anh đi ra ngoài, em và Ngữ Điệp ngoan ngoãn đợi trong xe, người khác gõ cửa xe em cũng đừng để ý đến."

Ôn Dao gật gật đầu, nhưng Ôn Minh nghĩ nghĩ vẫn không yên lòng, chung quanh nơi này đều là người không quen biết, ai cũng không thể bảo chứng sẽ xảy ra chuyện gì.

Vì vậy cậu gọi vào máy liên lạc nhờ Cố Minh Duệ đến giúp chiếu cố một chút, nhưng bị Từ Dương nghe được mãnh liệt yêu cầu để cậu ấy đi cho, có điều vẫn bị Ôn Minh dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, thằng nhóc coi như xong đi, một chút cũng không đáng tin cậy.

Khi Cố Minh Duệ đi qua ngồi xuống chào hỏi bắt chuyện với Ôn Dao, Ôn Dao hờ hững gật, sau đó hai mắt nhắm nghiền không hề để ý tới, Lạc Ngữ Điệp ngồi ở phía sau cũng không để ý đến cậu, cúi đầu phối hợp chơi đùa cùng Mạn Mạn.

Cố Minh Duệ đẩy kính mắt, nở nụ cười, người nhà Ôn Minh thật đúng là rất có cá tính cùng đặc biệt nha.

Không bao lâu Ôn Minh trở lại, Cố Minh Duệ một bên xuống xe một bên hỏi cậu họp nói cái.

"Quan chỉ huy Tăng kia nói bây giờ đi trước đến một bệnh viện hạng trung, mọi người lần đầu tiên hợp tác, lẫn nhau đều không biết, bệnh viện hạng trung kia không tính quá nguy hiểm, có thể đi trước để diễn luyện một lần, sau đó tiến vào nội thành càng có bảo đảm hơn."

"Xem ra lần này quan chỉ huy vẫn rất đáng tin cậy đấy, ý nghĩ này không sai." Cố Minh Duệ gật gật đầu, lúc trước cậu còn lo lắng mọi người không phối hợp ăn ý, đến lúc đó nhiệm vụ vốn nguy hiểm lại càng nguy hiểm hơn... nhân tố không ổn định.

"Tạm được, nhưng có vài đội trưởng dường như có ý kiến, bọn hắn muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở về."

"Ai da, ngu xuẩn, không có bất kỳ chuẩn bị nào liền đi chịu chết sao." Cố Minh Duệ cười nhạo nói, ngu xuẩn thật sự là bất cứ ở đâu cũng đều có.

"Được rồi, không cần phải xen vào chuyện người khác, nhiệm vụ của tiểu đội chúng ta là bảo vệ những người khác đi vào lấy đồ đi."

"Nhiệm vụ này coi như cũng được, không tính quá nguy hiểm." Nguy hiểm nhất hẳn là người đi theo cầm đồ đạc cùng người giám hộ tiến vào bên trong bệnh viện.

Dù sao tuy bên ngoài có nhiều Zombie, nhưng đồng dạng người cũng nhiều, sân bãi cũng lớn, tình huống đi vào trong bệnh viện có gì cũng không biết, mức độ nguy hiểm rất cao.

"Tạm được." Ôn Minh nhớ đến ánh mắt quan chỉ huy kia nhìn mình có chút không đúng, bây giờ sắp xếp nhiệm vụ như thế này, chắc hẳn là người do tư lệnh Tề sắp xếp...

"Cậu đi nói với bọn họ biết, nhớ rõ chú ý an toàn của bản thân, cố gắng ở cùng một chỗ không lạc đàn."

Nghỉ ngơi xong đoàn xe tiếp tục xuất phát, đang giữa trưa, trời nắng chang chang, gần đây nhiệt độ càng ngày càng cao, nóng như tháng bảy tháng tám của những năm trước.

Ôn Dao cảm thấy trong xe có chút oi bức, cô quay kiếng xe xuống, một luống hơi nóng đập vào mặt, căn bản không có chút gió mát như trong tưởng tượng thổi tới.

Ôn Dao cau mày đóng cửa sổ xe lại, mở lòng bàn tay, một quả cầu nước xuất hiện ở trong lòng bàn tay, quả cầu nước nhảy lên xuống, rời khỏi lòng bàn tay, chuyển động bốn phía chung quanh xe làm thông thoát, xua tan sự oi bức nóng nảy mang đến một chút cảm giác mát mẻ.

Ôn Minh nhìn em gái thuần thục khống chế quả cầu nước, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo, coi như hệ thủy có lực công kích yếu nhất (?) thì đã sao? Em gái của ta vẫn lợi hại hơn so với người khác! Xem quả cầu nước này trơn nhẵn biết chơi đùa này ~

Không bao lâu bọn hắn đến gần chỗ mục đích, chung quanh không ít Zombie đều bị tiếng xe hấp dẫn đến gần, liếc nhìn lại số lượng còn không ít, lần này Tăng Hoa Huy không để binh sĩ dùng súng máy bắn phá, mà để cho mọi người xuống xe theo hành động như sự sắp xếp trước đó.

Ôn Minh xuống xe và những người khác cùng một chỗ chuẩn bị hành động, trước đó cậu phân phó Ôn Dao đợi trong xe không nên chạy loạn, đồng thời dặn dò Bạch Tiểu Tiểu bảo hộ chủ nhận cho tốt.

Zombie vây đến không ít, còn có vài con Zombie biến dị, hệ băng hệ hỏa các loại dị năng khác nhau đánh úp về phía bọn hắn, cũng may ở chỗ này không có kẻ yếu, đều là người đã trải qua không ít lần chiến đấu, ngoại trừ vừa bắt đầu ngăn cản những dị năng công kích kia vẫn còn có chút hỗn loạn, mọi người rất nhanh nắm chặt tiết tấu chiến đấu.

Dị năng giả hệ sức mạnh đứng ở phía trước nhất, cầm các loại vũ khí nện hoặc chém với Zombie đến gần, lực công kích vô cùng khả quan.

Ở chỗ này, bắt mắt nhất chính là tiểu đội dị năng Tham Lang phó đội trưởng Hùng mặt sẹo. Áo hắn bị phồng lên cơ bắp nứt vỡ, trên tay không có sử dụng vũ khí, trực tiếp dùng tay không có đeo găng tay (*không có vũ khí xịn) đập tới Zombie, một quyền lại một quyền.

Mà lực công kích của hắn cực kỳ hung hãn, cơ bản một quyền có thể trực tiếp đập vỡ nát đầu Zombie, hơn nữa móng vuốt Zombie bắt được hắn cũng chỉ để lại trên người hắn mấy dấu màu trắng, Zombie chết trong tay hắn không ngừng gia tăng, dưới chân đều chồng chất đầy đất thi thể.

Tăng Hoa Huy đứng ở phía sau chỉ huy trên xe, cầm trong tay một chiếc kính viễn vọng quân dụng, chứng kiến biểu hiện của Hùng mặt sẹo, hắn nhỏ giọng nói với sĩ quan phụ tá bên cạnh vài câu, sĩ quan phụ tá cúi đầu ghi nhớ.

Tăng Hoa Huy không chỉ ở trên đài quan sát tình huống mọi người phối hợp, còn muốn nhìn thực lực của mỗi người, để lần hành động phía sau sắp xếp tốt hơn.

Còn có một dị năng giả hệ phong, hắn cũng không giống những người khác đứng ở phía sau phóng thích dị năng, hơn nữa còn đem năng lượng hệ phong gia trì trên người mình.

Tốc độ vận động của hắn quả thật nhanh hơn dị năng giả tốc độ, du tẩu bên trong bầy Zombie, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc bóng mơ hồ, mà hắn gϊếŧ Zombie giống như cắt rau hẹ, ngã xuống một mảnh.

Cũng không thiếu người có dị năng giống như hắn, phối hợp lực công kích cùng bọn hắn tuy không có dị năng giả tốt trong bộ đội, nhưng chính mình đều có phương thức đặc biệt để chiến đấu.

Chương 63: diễn luyện