Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Chương 20

Chương 20: Người đàn ông vô tình
Chỉ một lúc sau, những âm thanh bên trong bắt đầu dần trở lại yên tĩnh, Thượng Quan Thuyên xoa xoa tay lên trán, rốt cục cũng xong rồi, anh ngồi đợi mông cũng mỏi rồi, đùa giỡn với cái bút ký tên của Mục Nham, tùy ý đặt chân lên bàn người ta, một cách thoải mái, chẳng có vẻ gì là không tự nhiên cả.



Bên trong, Mục Nham nhanh chóng đứng dậy, đôi mắt thâm sâu nhìn không thấy đáy, có chăng chỉ là một mảnh vô tình màu đen, làn da màu đồng phủ một lớp mồ hôi, càng vô cùng gợi cảm. Nằm trên giường lúc này là một người phụ nữ, đang thở dài đầy thỏa mãn, mở to hai mắt, mê muội nhìn người đàn ông trước mặt. Người đàn ông có ngũ quan tuấn mỹ, vóc người cao lớn, càng làm cho người ta mê luyến là thân phận của anh ta, đứng đầu danh sách các chàng độc thân vàng, với thân phận như vậy, thật đúng là làm cho người ta luyến tiếc buông tha anh.



Anh không liếc mắt nhìn người phụ nữ mà trực tiếp đi vào gian phòng tắm nhỏ, thân thể dưới làn nước, càng phát ra sức hút hoang dã. Cho đến khi cánh cửa phòng tắm mở ra một lần nữa, một người phụ nữ bước vào, cơ thể tự nhiên không có một chút y phục, đi đến bên cạnh, trực tiếp từ đằng sau ôm ngang thắt lưng của anh, thân thể lõα ɭồ gắt gao áp sát vào cơ thể nam tính mạnh mẽ, không tìm thấy được một khe hở, người phụ nữ mềm mại đầy đặn, người đàn ông rộng lớn thô ráp, thoạt nhìn có vẻ cực kỳ phù hợp.



Lúc này, trong không khí tràn ngập hơi nước, không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh, người phụ nữ áp sát vào cơ thể anh, liên tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ, anh khẽ nhíu mắt một chút, trong đó rõ ràng hiện lên sự thiếu kiên nhẫn, anh đột nhiên đẩy cô ta ra.



Người phụ nữ khựng lại một chút, căn bản không dự liệu được anh sẽ phản ứng như vậy, trực tiếp đứng lên từ sàn phòng tắm, cô nhăn mặt lại, thật sự có chút đau đớn, gỡ bỏ dáng vẻ mềm mại đáng yêu của cô. Người đàn ông này không hề biết thương hoa tiếc ngọc, vừa rồi ở trên giường nhiệt tình như lửa, hơn nữa bọn họ phối hợp với nhau thật tốt, tại sao bây giờ đã trở nên vô tình như vậy.



"Nham ..." Cô vươn cánh tay về phía anh, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, kiều mị kêu tên anh, muốn được anh đỡ dậy, lúc này, cơ thể của cô trên mặt đất, trần trụi, vô cùng mỹ lệ và lẳиɠ ɭơ, nếu là đàn ông, đều sẽ cực kỳ rung động. Nhưng không phải là trước mặt người đàn ông này, anh chỉ lạnh lùng nhìn thân thể người phụ nữ đang ngồi trên mặt đất, đôi mắt hiện lên vẻ chán ghét sâu đậm.



"Biến đi". Đôi môi mở ra, mang theo những lời nói vô cùng băng giá. Không có một chút tình cảm nào trên mặt anh, đôi môi mím chặt thành một đường thẳng.



Người phụ nữ bị tiếng nói đột ngột của anh làm cho sợ hãi, vội vã đứng dậy. Những tin đồn về người đàn ông này, cô đã nghe qua, thật đúng là lạnh lùng tàn nhẫn vô tình. Cô cũng không nghĩ đến việc trách móc anh, nếu không sẽ bị anh đá khỏi vị trí này.



Cô đã phải rất khó khăn để leo lên vị trí này, không thể để mất đi dễ dàng như vậy. Người phụ nữ mở cửa phòng tắm và nhanh chóng mặc quần áo của mình, có chút hoảng loạn rời đi. Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế, cơ thể đột nhiên căng thẳng, nhất thời có chút bối rối, không biết anh ta đến đây lúc nào, lẽ nào, những việc bọn họ vừa làm bên trong, anh ta đều nghe thấy hết.



Sắc mặt cô ta từ xám chuyển sang trắng, nhìn cực kỳ xấu xí, như thể cô bị người ta lấy hết y phục, đứng trên đường phố vậy. Ngay cả nếu cô có lẳиɠ ɭơ đến mấy, nhưng để người ngoài xem mình làm cái loại việc này, vẫn là có cảm giác rất khó chịu.