Editor: Dâu
“Quỳ xuống.”
“Dạ.”
Cô ngoan ngoãn quỳ trên giường, đẩy mông dính lên người đàn ông phía sau, nghe thấy tiếng kéo khóa quần của anh.
Ninh Hách Thịnh bóp dầu bôi trơn lên cây gậy thẳng đứng của mình, bóp gần hết chai, rồi bóp qua bóp lại, bôi trơn từng li từng tí một.
Anh vỗ nhẹ vào mông cô nói:
“Xoa bóp bộ ngực của chính em.”
“Dạ, chủ nhân.”
Cô đưa tay ra xoa liên tục, âʍ ɦộ đột nhiên bị anh kéo không ngừng tách ra.
Dường như cô có thể cảm nhận được ánh mắt rực lửa từ phía sau, nghĩ rằng chủ nhân cũng đang nhìn cô, cô không nhịn được, ướt đẫm.
Anh mỉm cười.
"Tiểu dâʍ đãиɠ."
"Um ... Ninh Ninh là đồ dâʍ đãиɠ."
"Chảy càng nhiều càng tốt, dễ làm hơn."
Anh tát vào mông cô, ra hiệu bắt đầu, cô được huấn luyện để nghe mệnh lệnh của anh.
“Chủ nhân, làm ơn làm Ninh Ninh đi, Ninh Ninh bên dưới rất ngứa, chủ nhân làm Ninh Ninh đi, xin chủ nhân.”
Trong đầu nghĩ đến những lời anh giáo huấn mình, chỉ cần anh sướиɠ như vậy là được rồi, một tay anh vẫn đang nhào nặn bộ ngực của cô.
“Ninh Ninh khó chịu quá, chủ nhân, mau làm đi, bên dưới ngứa quá.”
Cô không khỏi xoa xoa hai chân, nhìn dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, Ninh Hách Thịnh đằng sau hai mắt đã đỏ ngầu.
“Con mẹ nó!”
Anh chửi rủa, ấn côn ŧᏂịŧ vào cái lỗ ẩm ướt, lấy dầu bôi trơn đổ hết lên nơi tiếp nối hạ thể của hai người, một ít dịch nhớt bắt đầu trượt xuống, nhỏ giọt trên chiếc giường trắng in dấu hoa giọt nước.
Anh ném cái chai rỗng xuống, dùng hai tay véo eo cô và cảnh cáo:
"Tôi sắp bắt đầu rồi. Đừng cử động. Làm tôi thoải mái, muốn bất cứ thứu gì đều có thể cho em. Còn không, tôi sẽ trói em lại! "
" Ừm ... Ninh Ninh sẽ làm cho chủ nhân thoải mái. "
Cô không biết tiếp theo sẽ đối mặt với cái gì, chỉ cảm thấy hoa huyệt thật ướŧ áŧ, nơi đó nóng như thiêu đốt, bên trong ngứa ngáy, được lấp đầy bởi những ngón tay của anh.
Đột nhiên, hoa huyệt từ từ được mở rộng, không giống như những ngón tay trước đó, lần này nó bắt đầu được mở rộng hơn, từ từ đi vào.
Bên dưới trơn trượt khiến anh dễ dàng tiến vào, trên trán Ninh Lệ nhiễm một tầng mồ hôi mỏng, cô có thể cảm nhận rõ ràng đồ vật to lớn đang tiến vào cơ thể mình từng li từng tí một.
"Ừm ..."
Cô lo lắng muốn trốn về phía trước, nhưng lại bị người đàn ông phía sau kéo lại, không thể nhúc nhích, trong lòng vừa sợ lại vừa khó chịu, một cơn đau nhói hoàn toàn phá vỡ mọi phòng ngự trái tim của cô.
“Đau quá!”
Cô hét lên, tránh đi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ dưới thân khiến cô liều mạng giãy dụa về phía trước.
“Em không muốn, nó đau …”
Ninh Hách Thịnh cau mày, anh cũng đang rất khó chịu.
Cô định bò về phía trước, anh vươn tay ra hung hăng túm lấy cô, đẩy cô vào trong.
Chất bôi trơn ẩm ướt đi vào một cách dễ dàng, nơi đó rất tuyệt mà anh chưa từng nếm trải, nó thậm chí còn sảng khoái hơn cả miệng cô, anh muốn bắn ra ngay khi cắm vào.
“hừ…”
Anh hít một hơi, người dưới thân rõ ràng mềm oặt, côn ŧᏂịŧ trướng to muốn nổ tung, anh như muốn xé nát cơ thể cô làm đôi, nước mắt cô trào ra. Bộ não đau đớn bắt đầu ngất đi.
"Đau ... đau quá! Đau quá!"
Cô vừa khóc vừa la lên, cơn đau khiến tất cả thần kinh không thể suy nghĩ bình thường, cô cố sức giãy dụa về phía trước, liều mạng cố gắng thoát ra, muốn rời khỏi điều khủng khϊếp này một cách nhanh chóng.
Nhưng rõ ràng người đàn ông đó không nghĩ vậy, anh kéo cô lại và tát cô không thương tiếc.
"Trốn cái gì? Không phải nói không được cử động? Em không coi lời nói của tôi ra gì sao? Còn dám trốn!"
Anh hung hăng uy hϊếp, làm cho cô bình tĩnh lại, nhưng phía dưới vô cùng đau đớn.
"Đau! Đau quá! Em không muốn nữa. Ô, giúp em với, chủ nhân cứu em với. Đau quá!"
Cô nắm chặt ga giường dưới thân và tuyệt vọng bò về phía trước, vừa khóc vừa gục xuống, cô không cảm nhận được gì nữa. Kɧoáı ©ảʍ, chất dịch tiết ra co rút trở lại ngay lập tức do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Nhưng người đàn ông phía sau đang sảng khoái làm sao có thể buông tha cho cô, bên ngoài vẫn còn một nửa chưa vào, anh muốn đẩy hết vào trong!
"Đau vẫn phải chịu! Em sinh ra là để nằm dưới thân tôi, sớm muộn gì cũng bị tôi làm, còn muốn trốn tôi làm chết em!"