Tù Lệ

Chương 8: Liếm sạch cái bát (H)

Editor: Dâu

Bụng đau quặn thắt cả ngày, suýt chút nữa cô nhịn không được, không dám đi vệ sinh, tìm tư thế thoải mái nhất, nằm trên cửa chờ chủ nhân trở về.

Cô không có việc gì để làm, đó là ngủ, ngoài việc ngủ để vượt qua khoảng thời gian trống vắng này, cô không có việc gì khác, điều quan trọng nhất mỗi ngày là được nhìn thấy anh, anh là tất cả đối với cô.

Cô ngủ một giấc dài và không ăn trưa cho đến khi có tiếng mở cửa khiến cô thức giấc.

“Chủ nhân, chào mừng anh về nhà!”

Cô chào anh với nụ cười rạng rỡ nhất.

Vẻ buồn ngủ vẫn chưa biến mất trên khuôn mặt cô, Ninh Hách Thịnh khoác lên cổ tay một chiếc áo vét, tay kia cầm một chiếc túi màu đen, cởi giày, nhấc chân bước vào.

“Em ngủ một ngày sao?”

“Dạ.”

“Ăn cơm trưa chưa?”

“Ninh Ninh chưa ăn.”

Anh đặt túi xuống dừng lại, sau đó quay đầu lại.

“Muốn ăn gì, ăn cơm trước rồi nói sau. "

Ninh Lệ xê dịch mông một chút, xoa xoa chân, ngẩng đầu nhìn anh.

" Ninh Ninh muốn đi vệ sinh trước? Bụng Ninh Ninh khó chịu quá. "

Anh cười nhẹ, quên mất chuyện này, đi đến bên cạnh cô, ngồi xổm xuống vuốt ve cái bụng căng phồng, giống như đang mang thai.

“Em có thể đi vệ sinh, nhưng em phải giúp tôi trước.”

“Dạ.”

Cô nhìn lên đầy mong đợi, nhưng thấy anh quay lại và đi vào bếp.

“Tới đây khẩu giao, thuận tiện nấu cơm cho em.”

“Dạ.”

Khẩu giao là sở trường của cô, mỗi lần đều có thể nghe được tiếng thở dốc thoải mái của chủ nhân, cô rất thỏa mãn.

“Em muốn ăn gì?”

“Miễn là do chủ nhân làm!”

Cô cười khúc khích, như đang nghĩ đến điều gì đó.

Ninh Lệ quỳ xuống bên cạnh anh, dùng răng cởi thắt lưng, nhẹ nhàng kéo quần và qυầи ɭóŧ của anh xuống, nội tiết tố nam độc đáo có mùi thơm nức mũi, cô vươn đầu lưỡi liếʍ thanh mềm trước, bàn tay nhỉ nhắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ to dài, dày hơn cổ tay cô, liếʍ nhẹ qυყ đầυ, một mùi thơm thoang thoảng từ chóp mũi bay ra, nhưng cũng không ảnh hưởng gì.

Hai tay cầm lấy hai quả trứng, miệng nhỏ thả lỏng qυყ đầυ liếʍ xuống khe hở giữa hai quả trứng bên dưới.

Lôиɠ ʍυ cứng ngắc đâm vào mặt cô, cô nhắm mắt lại mà liếʍ thích thú.

Có tiếng thoải mái phát ra từ trên đỉnh đầu, cô biết chủ nhân rất hài lòng nên càng làm mạnh hơn.

“Ngậm lấy, dùng miệng ấn xuống.”

Cô làm như vậy, cầm côn ŧᏂịŧ đâm vào họng, càng lúc càng đẩy vào mạnh hơn để kìm nén cơn nôn.

"Dạ..."

Dầu ăn trên bàn tay mát lạnh của anh đổ vào nồi, anh hài lòng nhìn xuống cô gái mình đã huấn luyện.

Cô cho côn ŧᏂịŧ vào miệng, miệng di chuyển lên xuống, bên tai phát ra tiếng xèo xèo nấu nướng, đó là trứng rán và bánh mì.

Anh làm bánh mì kẹp và salad trái cây, cả hai đều là món cô thích. Món chủ nhân làm cô ăn không thấy chán.

Chiếc đĩa đặt trên bàn, anh hít một hơi, đè đầu cô xuống rồi ấn mạnh, qua lại mấy lần, anh sắp bắn ra ngoài.

Ninh Lệ nhắm mắt chịu đựng bạo lực của anh, ngạt thở đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng anh rút côn ŧᏂịŧ ra, cô không ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙, có chút thất vọng.

Ngay sau đó, thấy anh cầm đĩa lên bắn vào, trứng rán bánh mì kẹp một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, còn có rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, còn lại đều bắn vào trong salad hoa quả.

Nhìn thấy ánh mắt cô mong đợi, chờ đợi để ăn bữa ăn trên tay anh.

Khóe miệng Ninh Hách Thịnh hơi nhếch lên, tràn đầy ý cười dịu dàng.

Ninh Lệ liếʍ sạch côn ŧᏂịŧ của anh, anh đặt đĩa và bát xuống đất.

"Ăn xong tôi cho em đi toilet xả nước, ăn đi."

“Dạ.”

Cô cúi đầu xuống, cầm bánh mì lên cắn vào, đó là mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà cô quen thuộc nhất, tình cờ lại là mùi vị yêu thích của cô.

Salad hoa quả bên cạnh bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ khuấy đều, cô ăn hết vào bụng lại càng làm cho cơn đau bụng của cô rõ ràng hơn.

“Liếʍ sạch sẽ cái bát.”

Anh ngồi trên sô pha, nhìn cô ăn đồ của chính mình, thè lưỡi, giống như một con chó, liếʍ sạch sẽ bát salad hoa quả.

"Chủ nhân, Ninh Ninh đi toilet được không? Bụng thật đầy."

Anh gật đầu.

"Đi đi."

"Cảm ơn chủ nhân!"

Chính anh là người bắn nướ© ŧıểυ vào bụng cô, cô lại cảm ơn anh, sủng vật nghe lời như vậy, không ai có thể so được.

Khi cô bò ra một lần nữa, cô thấy anh lấy ra một cây gậy dài màu đen từ trong túi giấy.

“Lại đây xem đây là cái gì.”

Anh nâng thứ trong tay lên, Ninh Lệ bò qua nhìn , nghi ngờ, định lắc đầu, nhưng thứ đó đột nhiên lay động, đập vào mặt cô.

Người đàn ông thì thầm:

"Cái này gọi là gậy thịt giả. Tối nay anh sẽ làm em. Hãy thử cái này trước.".

Tất nhiên, có những lúc anh không thể vào được với dầu bôi trơn. Phải cho cô nhét cái này mỗi ngày để mở rộng huyệt đạo.

Ninh Lệ không hiểu ý tứ trong lời nói của anh, chỉ gật đầu tuân theo mệnh lệnh.