Kí Chủ Thật Đáng Sợ

Chương 27 : Hai nhân cách (12)

Nhân vật chính cuộc điện thoại của Kỷ Triết với Phùng Hiên bây giờ đang đứng trong một căn phòng ! Cô gái tóc búi cao , đeo bao tay trước mắt là thuốc , chất hoá học , chất độc .Trên tay cô cầm một lọ thuốc không nhãn mác , lấy đâu ra nhãn mác đây cô tự chế đó . Không sai đây chính là A Hinh !

Sau khi Bạch Dương xuất viện đã chuyển đến một thành phố khác , mua một căn hộ mới hoàn toàn . Trong hai ngày này , Bạch Dương đều để A Hinh ra ngoài chế độc ! Thỉnh thoảng cô ấy sẽ xuất hiện để luyện đàn dương cầm !

Nhưng mà đây không phải trong điểm chính ! Sự thật là A Hinh đã thành công chế ra độc rồi ! Loại độc này trong vài ngày đầu sẽ không có dấu hiệu gì cả , nhưng , chính là có nhưng , mấy ngày sau đó nó sẽ gây đau trong xương , như có hàng ngàn con kiến cắn vậy , nó sẽ ăn mòn xương người ! Da thịt ở ngoài sẽ rất ngứa , càng ngứa càng gãi , càng gãi càng thối rữa nát bét ! Quan trong nhất là không thể phát hiện được là chất độc gì ! Quá là thành công đi !A Hinh cười một cách ghê rợn , có điều hệ thống vẫn cảm thấy không tởm bằng kí chủ nó !

Bạch Dương trong tiềm thức tối đen khích lệ ( A Hinh làm tốt lắm )

" Cảm ơn!" Cuối cùng cũng đến ngày đám người đó phải trả giá rồi ! Ôi trời , nghĩ đến thôi đã thấy ngứa ! Nhưng phải làm tem chống giả đã ! A Hinh lo lắng lỡ kẻ nào nhìn lại nghĩ đây là hàng giả thì sao ! Trong vô vàng sự thông minh lại xuất hiện một làn gió thiểu năng , thổi bay hết sự thông minh đó !

Đọc được suy nghĩ , Bạch Dương cùng Tiểu Bạch như con nai vàng ngơ ngác .Vì sao kiếp trước A Hinh bị bắt cô cũng ngấm ngầm hiểu được phần nào ! Cái gì mà tem chống giả , A Hinh bị thiểu năng sao ! Cái gì mà sợ kẻ nào nhìn thấy tưởng hàng giả , bộ A Hinh tính cho chúng uống thuốc độc này trước mặt bàn dân thiên hạ sao !

Tiểu Bạch không nghĩ đến tiếp xúc nhiều với kí chủ nó thì sẽ lây một loại bệnh ! Đó chính là thiểu năng ! Nhưng liệu nó có biết nó cũng đã có sự thiểu năng đó . Tiểu Bạch đau lòng cho A Hinh mà nói

[ Kí chủ à ! A Hinh lây nhiễm sự thiểu năng từ kí chủ đó !]

[ Người nên chịu trách nhiệm !]

- Ngươi cũng thấy cô ta rất thiểu năng hả ?

Ôi trời , đến cả Tiểu Bạch vô dụng cũng thấy điều đó thì đây đã nặng đến mức nào ! Như vậy cô thà hướng thiện cho A Hinh còn hơn là cho cô ta độc ác , kiêu ngạo mà lại thiểu năng ,như vậy dễ chết hơn không phải sao ! Thật hết nói nổi .

...............

Trong khoảng 1 tháng gần đây , thông tin mật của Phùng Thị liên tiếp liên tiếp được phát ra ! Thị trường cổ phiếu giảm mạnh hơn trước ! Xung quanh lớn nhỏ đều đấu tranh thu mua lại cổ phiếu để kiếm lời sau đó ép giá ! Phùng Thị chính thức phá sản , cho dù có giỏi , có năng lực đi nữa , Phùng Hiên cũng chỉ là một thanh niên hai mấy trong giới làm ăn ! Làm sao so nổi với mấy lão cáo già ngoài kia ! Một không thể chọi một trăm ! Và điều này đã nằm trong dự đoán của Bạch Dương , chính cô sắp xếp kế hoạch này mà !

Cha Phùng lên cơn đau tim phải nhập viện , mẹ Phùng cho rằng đây chính là quả báo của bà , nên bà chấp nhận ! Phùng Hiên chạy tới chạy lui lo cho cha ! Với tình hình hiện tại , Phùng Thị chính thức không còn hiện hữu trong giới doanh nhân ! Phùng gia cũng không còn như trước , biệt thự bị niêm phong ! Họ dọn đến một căn nhà nhỏ hơn , tuy phá sản nhưng vẫn còn một số tiền đủ để chạy chữa cho cha Phùng .

Đêm đến , trước khung cửa sổ kia , một cô gái đang cưỡi thanh kiếm xanh , hoa tuyết thoáng rơi . Bạch Dương kéo rèm đi vào trong ! Trước mặt là mẹ Phùng , đây sẽ là mục tiêu đầu tiên !

- Ra đi A Hinh !

Bạch Dương lui về , A Hinh thần thần bí bí xuất hiện , cảnh về đêm rất hợp với A Hinh , ánh trăng sáng soi qua rèm , chỗ sáng chỗ không ! A Hinh lấy thuốc ra .

Ta đa ! Hộp thuốc hiệu A Hinh , có tem chống hàng nhái rõ ràng ! Thực sự mà nói , đối với Bạch Dương , tem chống giả này làm mất hết mĩ quan của cô ! Thực sự nhìn hình tượng đang rất đáng sợ và ngầu lòi luôn ấy ! Nhưng mà đây là tâm nguyện của khách hàng , nên Bạch Dương chiều .

A Hinh cứ thế đưa thuốc đến gần mẹ Phùng , cô nghiêng đầu nhìn thứ gì đó đang được ôm trong tay bà ! Tiếng sét đánh mạnh trong lòng , đó là ảnh của cô ! Để ý kĩ thì trên mắt mẹ Bạch còn đọng lại những giọt nước mắt chưa khô ! Hành động của A Hinh dừng lại , Bạch Dương nghi hoặc , xảy ra chuyện gì rồi sao ?

[ Kí chủ , tần số rung động của A Hinh dâng cao !]

- Xem ra cô ta không nỡ rồi !

Đúng là con người , chỉ vì bà ta ôm tấm ảnh của cô khóc mà A Hinh lại quên đi cách đối xử trước đó của bà ta ! Ai là người tát A Hinh , ai là người thà không đẻ ra đứa con này ! Thứ tình cảm không đáng có đã xuất hiện và cản trở kế hoạch của Bạch Dương ! Vấn đề này Bạch Dương cũng không đáng trách , bởi vì cô ấy vốn là một kẻ vô tâm vô phế , không quan tâm ai , chỉ cần đạt được mục đích ! Mỗi người mỗi suy nghĩ , tuy nhiên trường hợp này lại liên quan đến nhiệm vụ của Bạch Dương !

A Hinh tay vẫn cầm lọ thuốc nhãn hiệu A Hinh , in tem chống giả , quá mất mĩ quan ! Cô đứng yên ở đó đã 7 phút rồi , 7 phút không động đậy , cuối cùng tình thương ruột thịt chiến thắng , dù cô là kết tinh của những ám ảnh đánh đập , bị cô lập , những điều tiêu cực , thù hận , nhưng cuối cũng cô lại chọn tình thương !

Cô lấy tay vuốt mặt , cảm thấy mình chỉ vì một cái tình cảm nhỏ bé mà vứt bỏ luôn cả mục đích chuẩn bị bấy lâu , thật xấu hổ . Nhưng cô không hề hối hận ! A Hinh lấy trong túi quần jeans ra hai cái thẻ , cô biết một thẻ là của A Dương lấy ở đâu ra ấy , còn một là của Phùng Hiên đưa , mỗi tháng đều chuyển tiền vào một số tiền lớn , đến khi phá sản , anh ta vẫn chuyển vào , tuy không lớn nhưng vẫn rất nhiều ! Bạch Dương cùng A Hinh không hề đυ.ng đến số tiền đó .Đến nay chắc trong thẻ đã có một khoảng tiền rất lớn ! A Hinh đi sang phòng Phùng Hiên đặt tấm thẻ xuống bàn .A Hinh mở lời : " Cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi , xin lỗi vì không thắng nổi những cảm xúc này !"

Bạch Dương không trả lời , Tiểu Bạch hiểu rõ

[ Kí chủ à , tuy cản trở nhiệm vụ nhưng nếu A Hinh hài lòng với kết quả này thì điểm vẫn được giữ , thậm chí còn tăng !] Nó thừa biết kí chủ nó sợ không hoàn thành bị trừ điểm ! Chứ nói tức về sự hoàn mĩ trong kế hoạch bị phá hỏng thì không ! Kí chủ nó rất tham .

Aiss ! Sao không nói sớm , nghe được tin tức trấn an đó Bạch Dương an tâm phần nào !

Bạch Dương ( Được , đi thôi ) ! Thế là Bạch Dương xuất hiện , lấy kiếm bay trở về ! Xuyên qua cửa sổ , một cô gái thanh tú cưỡi kiếm , sau lưng là những bông tuyết trắng xoá rải đầy , có ánh sáng của trăng lại càng thể hiện rõ góc cạnh của cô gái hơn . Thực sự rất động lòng người ! Chỉ là sẽ động lòng khi nhìn thấy , chứ tiếp xúc rồi chỉ sợ né không kịp !

................

Sáng hôm sau , Phùng Hiên mở mắt ra , anh không khỏi chán nản khi nghĩ đến chuyện mình gặp phải ! Một tháng trôi qua như một cơn ác mộng vậy .Sau khi thông tin từ nội bộ của Phùng Thị lần lượt lần lượt được đối thủ biết , điều tra ra anh lại càng thất vọng hơn ! Thà rằng là đối thủ chơi xấu lấy cắp thông tin chứ anh không hề muốn việc này có liên quan đến Thanh Tiễn !

Tuy nói biết được bộ mặt của Thanh Tiễn rồi nhưng dù gì em ấy cũng đã sống với anh trong 16 năm qua . Biết được Thanh Tiễn đối xử với Bạch Dương như nào , nhưng chút lòng thương cuối cùng , anh không truy cứu , sẽ để nó qua xem như không có gì ! Cuối cùng , thật nực cười ~ Anh là người anh trai thất bại !

Phùng Hiên ngồi dậy , vuốt tóc ra đằng sau và lờ mờ nhìn thấy thứ gì đó trên bàn ! Rõ ràng đây là thẻ mà anh đã đưa cho Bạch Dương trước đó . Làm thế nào mà nó ở đây ?Vì sợ em ấy không có tiền nên mỗi tháng anh đều chuyển vào , ngày trước sau khi phá sản , Daniel đã nói với anh . Lần cậu ta gọi , kì thật Bạch Dương biến mất từ lúc đó ! Anh tìm mãi nhưng không thấy , cuối cùng chỉ còn tấm thẻ này có liên kết ! Dù không còn nhiều tiền như lúc trước nhưng Phùng Hiên vẫn chuyển và sẽ chuyển đến khi không thể. Anh cay đắng gọi :" Bạch Dương!"

Cái nhà này thậm chí còn chưa đổi họ cho em , còn chưa cho em một ngày hạnh phúc nào . Vậy mà , cuối cùng người giúp đỡ anh vẫn là Bạch Dương ! Phùng Hiên vực dậy tinh thần , quyết tâm phải cố gắng lấy lại tất cả , vì gia đình , vì em gái ! Và cái số tiền ấy , cho đến sau này anh vẫn chưa một lần đυ.ng chạm đến !