Kí Chủ Thật Đáng Sợ

Chương 26 : Hai nhân cách (11)

Thanh Tiễn cột tóc lên , đánh một chút son môi cam đất , tay nắm chặt nhìn vào dòng tin nhắn , trong lòng suy nghĩ không biết tên người lạ đó có đáng tin không ? Sự thật hiện tại gia đình kia không còn quan tâm đến, đơn nhiên bản thân cô biết họ đã xem được đoạn video ! Làm gì có lí do nào khác ngoài điều đó . Nếu có chuyện gì cũng tại họ đẩy cô đến bước đường này !

Nhìn vào trong gương , đôi mắt Thanh Tiễn đã không thể hiện nỗi sự thuần khiết nữa rồi , cô gái ngày đó vì để có được cuộc sống xa hoa này đã làm thật nhiều điều , lấy lòng cha mẹ , anh hai , luôn phải diễn một bộ mặt hiền diệu ! Cố gắng thì sao ? Cuối cùng cũng đổ nát ! Kì thật không phải cố gắng là được , còn dựa vào có sự xuất hiện của Bạch Dương không ? Theo nguyên tác Thanh Tiễn vẫn thành công hại nguyên chủ ấy thôi ! Chỉ là bây giờ không phải nguyên chủ yếu ớt đó !!

Cạch !

Thấy người phụ nữ trung niên bần hàn trước mắt :" Sao bà lại đến đây !"

Chết tiệt , tại sao cô lại là con bà ta chứ ? Bà ta không bằng một phần của mẹ Phùng ! Mẹ Phùng sang trọng quý phái bao nhiêu , bà ta thì ngược lại bấy nhiêu , vợ chồng bà ta suốt ngày cờ bạc .

Năm 14 tuổi , bà ta đã tìm đến Thanh Tiễn tự nhận là mẹ ruột , cô cứ tưởng bà ta thấy sang bắt quàng làm họ , nhưng điều tra xong , cô như chết lặng . Vì cái gì cô không phải con mẹ Phùng ? Vì cái gì người mẹ ruột này tự dưng lại xuất hiện ! Biết được đứa con ruột thực sự đang trong tay bà ta cô lại bất an hơn , nhỡ đâu họ phát hiện nên cô đã lấp tiền kêu cha mẹ Bạch giấu kĩ . Nhưng cuối cùng vẫn là tìm ra . Cô rất chán ghét khuôn mặt này , tại sao cô lại giống bà ta cơ chứ !

Thấy con mình tỏ ra chán ghét , mẹ Bạch lại tức giận hơn ! Không nhờ bà thì nó sẽ trở thành thiên kim sao ? Bây giờ lại chán ghét người mẹ già này ! Nhưng đây không phải trọng tâm :" Con gái à , cho mẹ mượn một ít tiền đi !"

Lại tiền , lần nào đến cũng mượn tiền , chẳng ra làm sao , Thanh Tiễn nhíu mày :" Bao nhiêu ?"

Mẹ Bạch thấy có tiền sắp đến tay , bà hớn hở :" 3 vạn !"

Thanh Tiễn trợn to mắt , bà già này điên sao , bà ta quá tham lam rồi, mấy nghìn thì cô còn cho được , gì mà 3 vạn ! Bây giờ nhà họ Phùng chẳng cho cô cái gì gọi là tiền , cô liếc mắt ! " Không có !"

Nghe thấy vậy , mẹ Bạch không hài lòng , trách móc :" Chẳng phải bây giờ con là thiên kim Phùng gia sao , đừng nói con vì thấy cha mẹ bần hàn mà không cần , dù gì...dù gì ta cũng đẻ ra con ! Ba con nợ tiền bị người ta đánh đuổi , con không đau xót sao ?"

Lần nào Thanh Tiễn cũng nghe lời lãi nhãi này , cứ như con bò nhai cỏ vậy ! Mỗi lần như thế cô đều móc tiền ra đưa , nhưng hiện thực bây giờ khác trước rồi, cô hét toáng lên " Biết bị đánh đuổi thì sao còn đánh bạc , rượu chè ! Bị đánh tật vài cái cho chừa !"

" Con , con ! Sao con lại nói ông ấy như vậy ? Nếu không phải ngày đó chúng ta đổi con , thì bây giờ con sẽ như vậy sao ? Đừng nói nhiều , đưa ta tiền đi !"

Thấy sự trở trẽn đó , Thanh Tiễn khó mà không tức giận :

" Nếu muốn tốt cho tôi bà không nên xuất hiện !"

" Nếu muốn tốt cho tôi đáng lẽ ra bà phải bóp chết con nhỏ đó khi đổi về !"

" Bà nhìn đi , hậu quả bây giờ cũng do bà gây ra ! "

Dứt lời , Thanh Tiễn lấy điện thoại ấn gọi bảo an bệnh viện :

" Alo , ở đây có người điên làm phiền tôi nghỉ ngơi , phiền anh đến khu dịch vụ, phòng C-5 đem bà ta đi !"

" À ! được !"

Nghe thấy bảo an , mẹ Bạch hoảng hồn vồ đến cướp lại điện thoại :" Đứa con trời đánh này , sao mày có thể làm vậy hả !" Cú với tới của bà ta vô tình đυ.ng trúng chỗ gãy chân của Thanh Tiễn , Thanh Tiễn đau đớn như vết thương bị nứt ra vậy , cảm giác xương gần lành lại gãy đứt ! Nhưng như vậy đã là gì so với kiếp trước của nguyên chủ Bạch Dương ! Bị đặt lên bàn mổ làm thí nghiệm , tiêm thử thuốc ! Đều là cái giả phải trả cả thôi . Bảo an bệnh viện vừa chạy đến hốt hoảng lôi người đàn bà đang điên loạn vồ tới tấp kia đem ra ngoài !

Các người hay lắm ! Từng người từng người tôi ghi nhớ hết rồi ! Bạch Dương , Lục Nhất Hoa ( mẹ Phùng ) , người đàn bà điên kia nữa , tất cả đều đang chết !

Cạch ! Tiếng mở cửa vang lên !

" Cái gì nữa ?" Thanh Tiễn thầm trách móc bảo an bệnh viện , chưa gì đã để bà ta vào lại .

Người mặc áo đen nghe thấy , nghiêm nghị bước đến để cho Phùng Thanh Tiễn thấy là ai " Xin chào , tôi đến đón Phùng tiểu thư !"

" À xin lỗi , tôi tưởng người vừa nãy !"

" Chúng ta đi được rồi chứ !"

" À được !

Tên áo đen bước đến đặt Thanh Tiễn lên xe lăn ! Nhìn cô ta cũng quá khổ rồi , gãy cả hai chân . Anh cong môi đẩy cô ra xe đưa đi !

...........

Từ lúc lên xe cho đến khi đến một khu biệt thự lớn , tên áo đen không hề nói với cô dù chỉ một câu ! Hắn lặng lẽ đẩy cô đến trước mặt một người đàn ông khác ! Nếu đoán không nhầm , ông ta là người nhắn tin với cô !Người đàn ông thấy đối tượng trước mặt , cong môi cười xã giao :" Xin chào !"

" Vô thẳng vấn đề đi !" Cho cô đến đây chắc chắn có mục đích , không cần phải lòng vòng , chào hỏi !

" Phùng tiểu thư thật thẳng thắng !"

" Không cần lòng vòng " Cứ phải nói nhiều cho mệt ! Vốn đều không tốt lành gì thì phải cười giả tạo làm gì cho càng chán ghét hơn !

Thấy vậy người đàn ông đi thằng vào vấn đề của cuộc hẹn ngày hôm nay , mới đây ông nhận được tin nhắn của người nào đó ! Người đó kể tình hình Phùng Gia và nói thời điểm đã đến , muốn có lời thì cần hành động ngay ! Là một người làm ăn , ông hiểu rõ chuyện này rất mạo hiểm , nhưng thành công sẽ được số lời rất lớn ! Cho nên ông chọn liều ." Haha ! Được , chúng ta làm một giao dịch !"

" Về cái gì !"

" Cô bán thông tin của Phùng Gia cho tôi , tôi sẽ cho cô một khoảng tiền lớn !"

Tên này khùng sao ? Chẳng lẽ hắn không biết dạo gần đây gia đình đó chẳng còn đến thăm cô dù chỉ một lần , quan tâm lấy một tí còn không có , lấy gì tiếp cận bán thông tin , cô mở lời " Họ không cần tôi nữa , nói gì mà lấy thông tin !"

" Tiểu thư là đùa sao ? Về nhà lấy đồ rồi dọn đi ,.. Rất nhiều ! Chỉ cần muốn sẽ tìm cách , không muốn sẽ tìm lí do !"

" Nếu tôi không !"

" Tiểu thư , cô rất thông minh ! Chẳng lẽ cô không biết mình bây giờ không có lựa chọn sao ! "

Nhìn thấy xung quanh cả một đám bảo tiêu , hắn có cho cô cơ hội từ chối sao ? Khi hẹn ra thì định sẵn đây không phải là thương lượng , mà là yêu cầu ! Nhà học Phùng cũng đừng trách cô , là họ vô tâm trước ! " Được ! Tôi chấp nhận , làm xong nhớ đưa tiền !"

"Được ,tôi là người rất sảng khoái !"

Ông đưa mắt nhìn đến tên lúc nãy đưa cô ta đến, ra hiệu hắn đứa đi ! Hắn nghiêm túc gật đầu !

........................

3 ngày sau !

Nghe lời em gái đáng yêu Tiểu Dương !Kỷ Triết (tên thật của Daniel bí mật nói cho Bạch Dương biết trước đó ) nằm vất vưởng trên sô pha , lười biếng cầm lấy điều khiển TV bật lên ! Kênh tin tức hiện ra

" Hôm nay , trên đường Willem xảy ra tai nạn giữa một xe tải mất thắng ! Sau tai nạn có hai người chết , ba người bị thương ! Một trong số người chết là ông chủ tập đoàn Gia Thịnh ( chính xác đây là nam chủ ) , người còn lại là người lái xe tải ! "

Nghe thấy tin tức rõ rành rành , Kỷ Triết ngạc nhiên , đường đó chẳng phải là đường đến buổi tiệc của Cố thị sao ? Tên ông chủ tập đoàn Gia Thịnh đó hôm nay cũng tham gia ! Vậy mà . Vậy mà chết rồi ! Liệu nếu mình không nghe lời Tiểu Dương thì bây giờ người đó là mình không ? ( Đúng rồi anh !) Ôi trời , Tiểu Dương sao biết sẽ có chuyện mà lại khuyên mình ! May quá , mình tin em ấy . Đến giờ tay Kỷ Triết vẫn còn run rẩy !

Biết mình vừa được Tiểu Dương cứu giúp thoát chết , anh choàng áo khoác vào lật đật ra khỏi cửa đến bệnh viện thăm Tiểu Dương cùng con mèo đen !

Nhưng mà , em ấy xuất viện rồi ! Phòng bệnh trống rỗng ! Bác sĩ bảo Tiểu Dương đi cách đây khoảng 2 ngày rồi ! " Tức là sau khi nói cho mình biết , ngày hôm sau em ấy rời đi rồi ! Có khi nào em ấy đang ở nhà !"

Vậy là Kỷ Triết lại hớt ha hớt hải chạy thẳng về nhà ! Không , vẫn không có ! Nhà khoá ngoài . Vậy là em ấy đi đâu rồi ? Anh nhớ đến Phùng Hiên ! Cái tên đó ngày nào cũng đều đặn sáng , tối đến trước cửa phòng bệnh Tiểu Dương nhìn thật lâu nhưng không dám vào ! Kỷ Triết lấy điện thoại ấn số :

" A lô ! Cậu thấy Tiểu Dương đâu không ?"

" Mấy ngày nay tôi giải quyết chuyện công ty không đến bệnh viện !" Từ ngày Bạch Dương nhập viện anh đều đặn đến thăm , nhưng trùng hợp là mấy ngày này công ty anh bỗng dưng bị lộ thông tin mật , giá cổ phiếu giảm mạnh , những nơi khác lăm le mua lấy ! Anh thực sự rất mệt mỏi nên không có thời gian đến ! Nhưng mà ! Sao Daniel lại hỏi thế , Phùng Hiên hấp tấp nói tiếp

" Cậu hỏi em ấy đâu là sao ? "

" À , tôi thấy rồi , em ấy đang chơi với một đứa trẻ khác , để tôi tìm mãi ! Thật nghịch ngợm ! Cậu yên tâm lo việc công ty đi , tôi sẽ chăm sóc em ấy tốt !" Nhận thấy đầu dây bên kia đang rất lo lắng , Kỷ Triết không nỡ để tên đó vừa lo công ty vừa lo em gái nên đã nói dối đỡ !

" Cái tên điên này , cậu làm tôi giật mình đấy !"

" Haha ~ Xin lỗi được chưa ?"