Hắc Hóa Tiểu Thư Và Kiêu Ngạo Tổng Tài

Chương 21: Thù hận

Khúc Nhiễm không hiểu tại sao Mặc Dịch Minh lại nói vậy, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy nhẹ nhõm đến kỳ lạ. Có lẽ chỉ cần không phải là Tô Duyệt Nhiên thì ai cũng được, chỉ là gần đây thái độ của Mặc Dịch Minh đối với Tô Duyện Nhiên có chút khác thường.

“Nếu anh đã không thể ở bên cô ta, vậy tại sao lại để cô ta xuất hiện ở bên người anh chứ?” Khúc Nhiễm tuyệt đối không tin Mặc Dịch Minh không biết ý định của Tô Duyệt Nhiên, anh không thể ngốc đến vậy được.

“Không phải cô cũng đi theo bên cạnh tôi sao?” Mặc Dịch Minh khẽ cong khoé miệng, hỏi ngược lại Khúc Nhiễm.

“Tuy vậy…”

Người ta đồn rằng Mặc Dịch Minh không tiếp xúc với phụ nữ, nhưng mà cô đã tự tay phá tan những tin đồn đó. Nhưng nếu như Mặc Dịch Minh không chán ghét phụ nữ… vậy thì với ngoại hình của anh thì bên cạnh có một Tô Duyệt Nhiên cũng bình thường mà? Chỉ là không hiểu sao cô lại cảm thấy có chút không đúng?

“Lần đầu tiên gặp mặt Tô Duyệt Nhiên, anh cũng không có thiện cảm. Vậy rốt cuộc tại sao anh lại thay đổi thái độ chứ?”

Sau khi cẩn thận phân tích về Mặc Dịch Minh, Khúc Nhiễm cảm thấy rõ ràng là anh có mục đích riêng. Tuy nhiên Khúc Nhiễm vô cùng hiếu kì về nguyên nhân đằng sau quyết định của anh.

“Không vì gì cả.” Sức lực trên tay của Mặc Dịch Minh tăng thêm, suy nghĩ của anh cũng có chút hỗn loạn.

Hiện giờ ở nhà họ Mặc, ngoại trừ người ông đã cao tuổi của anh thì còn ai đủ khả năng để nâng đỡ cả nhà họ Mặc chứ?

Hận ý không ngừng toát ra, Mặc Dịch Minh thật sự muốn ném những kẻ đã tổn thương người nhà của anh xuống địa ngục đến phát điên!

Tuy rằng Khúc Nhiễm không cảm thấy đau đớn, nhưng cô có thể cảm nhận được da thịt trên người cô đang siết chặt lại với nhau.

Mặc Dịch Minh chưa bao giờ tức giận lớn đến vậy, ít nhất là từ khi cô đến nhà họ Mặc thì chưa từng thấy qua. Cặp mắt ấy ngập tràn ngọn lửa của thù hận! Khúc Nhiễm có thể hiểu…

Âm thanh của điện thoại đã kéo hai người bọn họ trở lại từ dòng suy nghĩ của bản thân. Mặc Dịch Minh nhẹ rũ mắt xuống, anh thu lại toàn bộ cảm xúc của mình, bình tĩnh lấy điện thoại ra, trên màn hình hiện lên dòng tên Cố Mộc Trạch.

“Dịch Minh, chuyện là… trợ lý của cậu có quay về không?” Giọng nói của Cố Mộc Trạch trong điện thoại dường như có chút run run, có vẻ như hiện tại anh ấy đang cảm thấy rất đau.

“Khúc Nhiễm?” Mặc Dịch Minh nhìn Khúc Nhiễm với ánh mắt có chút khó xử, hình như cô có thể nghe thấy lời nói của Cố Môc Trạch, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

“Cô ấy không có ở đây.” Mặc Dịch Minh nghiêm túc đáp.

“Cô ta không ở đó ư? Trời! Này, cậu tìm đâu ra một người phụ nữ như vậy thế? Thân thủ của cô ta rất tốt, thật quá hung ác! Người phụ nữ như vậy thì ai mà dám lấy chứ!”

Cố Mộc Trạch thở phào một tiếng, thế nhưng khi nhớ lại dáng vẻ lúc đánh người của Khúc Nhiễm thì không kiềm được mà run rẩy: “Có gặp cô ấy thì giúp tôi nói lời cảm ơn!”

“Sau này cậu bớt đi tán gái bừa bãi đi, không phải lần nào bị đánh cậu cũng có thể may mắn gặp được Khúc Nhiễm đâu.” Mặc Dịch Minh lạnh lùng nói, anh em của anh thì anh cũng tự biết, ngoài việc trêu ghẹo con gái nhà người khác ra thì anh ấy còn biết làm việc gì đâu? Khuyên bảo không biết bao nhiêu lần rồi mà cũng không tém lại, bị đánh là vừa lắm.

“Không phải còn có cậu sao!” Cố Mộc Trạch không phục trả lời, nhưng đối phương chỉ hừ lạnh một tiếng rồi cúp máy.

“Ngày nào cũng chỉ biết giáo huấn mình, thật là… Đợi chút! Khúc Nhiễm không có ở đó? Khúc Nhiễm không ở đó thì làm sao cậu ta biết mình bị đánh? Này…?” Sắc mặt Cố Mộc Trạch cứng đờ: “Mặc Dịch Minh học cách nói dối từ lúc nào vậy chứ? A! Vậy tức là Khúc Nhiễm cũng biết mình nói xấu cô ta rồi!”

Nhớ tới cảnh mấy người kia bị đo ván nằm trên đất mà rêи ɾỉ, vết thương trên người Cố Mộc Trạch càng thêm đau nhức, anh ấy cắn chặt răng, mắng thầm: “Mặc Dịch Minh, cậu là cái đồ trọng sắc khinh bạn!”