Thẩm Gia Kỳ đành phải căng da đầu đi theo chỉ dẫn của anh rể vào sâu trong rừng, rốt cuộc cũng đi tới bên cạnh một dòng suối nhỏ, Lương Thiệu Dương dừng lại.
"Nhìn xem, đây là cái gì?" Lương Thiệu Dương vẫy tay với Thẩm Gia Kỳ, ý bảo cô lại đây.
Thẩm Gia Kỳ thò lại gần, thấy được bên cạnh rễ của một cây đại thụ có những thứ phân bố thành từng bụi hình dáng kỳ lạ... Nấm? Vẻ ngoài sặc sỡ, giống như một cây dù nhỏ mỹ lệ tinh xảo.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, cô nhịn không được ngồi xổm xuống nhìn kỹ: "Tất cả đều là nấm sao? Trông thật kỳ quái, hình như nó dài hơn so với nấm bình thường một chút?"
Lương Thiệu Dương đang đứng phía sau Thẩm Gia Kỳ, thưởng thức cô bởi vì ngồi xổm xuống mà quần thít chặt lộ ra hình dáng bộ mông hoàn hảo, còn có vòng eo mảnh khảnh kia, tưởng tưởng nó ở dưới háng mình điên cuồng lắc lư, bụng nhỏ bắt đầu nóng lên.
Anh nghe âm thanh ngây thơ của Thẩm Gia Kỳ, ý vị thâm trường cười: "Em nhìn kỹ xem, có phải cảm thấy hình dáng của mấy cây nấm này rất quen mắt?"
Quen mắt? Thẩm Gia Kỳ có chút nghi hoặc, mấy cây nấm này thì có thể giống thứ gì được?
Lại nhìn kỹ lần nữa, càng nhìn càng cảm thấy mấy cây nấm này vô cùng tà ác, rễ của chúng thô dài, hơn nữa phần đầu nấm trông vô cùng giống......
"A!" Thẩm Gia Kỳ hoàn hồn, sợ hãi kêu một tiếng, liền muốn đứng lên, bả vai lại bị anh rể gắt gao đè lại không cách nào đứng dậy.
Lương Thiệu Dương thấy cô em vợ rốt cuộc cũng phản ứng, vừa vì cô ngây ngô mà cảm thấy khôi hài, vừa vì cô giãy giụa mà du͙© vọиɠ mạnh mẽ bốc cháy.
Lương Thiệu Dương dỡ mặt nạ ôn hòa trên mặt xuống, trực tiếp đẩy Thẩm Gia Kỳ một cái, làm cô lập tức ghé lên trên cỏ.
Thẩm Gia Kỳ đương nhiên sẽ không thành thật mà nằm xuống, cô muốn chạy trốn, lại bị anh rể đè hai chân lại, cảm giác được anh rể đang cởϊ qυầи cô, Thẩm Gia Kỳ hoảng sợ mà hét lên: "Anh rể, anh làm gì vậy, sao có thể ở chỗ này —— đừng như vậy! Đừng làm vậy với em!"
"Làm vậy là làm gì, hửm?" Anh rể xấu xa trêu đùa cô.
"Ưm… đừng —— ở chỗ này sẽ bị người khác nhìn thấy!
Lương Thiệu Dương sao có thể nghe lời Thẩm Gia Kỳ nói, bây giờ anh chỉ muốn thao cô em vợ lúc nào cũng quyến rũ mình này, một tay anh đè chân cô lại, một tay khác rốt cuộc cũng cởi được quần Thẩm Gia Kỳ, "Mông cùng vυ' da^ʍ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh rể tẩm bổ đến càng lúc càng lớn, mỗi ngày đều quyến rũ anh rể, còn giả bộ trong sáng làm gì, còn không phải là muốn bị anh rể thao sao?"
"Ưm không có...... Anh rể … Đừng...... Không thể ở chỗ này được."
Vì phòng ngừa Thẩm Gia Kỳ giãy giụa, Lương Thiệu Dương trực tiếp đem quần trói cẳng chân cô lại, sau đó bóp chặt eo cô, bắt cô quỳ ghé lên trên cỏ, mình thì nằm trên người Thẩm Gia Kỳ, hai tay vuốt ve vυ' bự mềm mại trước ngực Thẩm Gia Kỳ, thấp giọng thì thầm bên tai Thẩm Gia Kỳ: "Nếu bị người khác nhìn thấy thì đồ dâʍ đãиɠ em sẽ càng hưng phấn hơn, có phải không? Núʍ ѵú đều cứng như vậy rồi."
Nói xong liền đem áo rộng thùng thình trên người Thẩm Gia Kỳ lột xuống, lại cố ý chậm rãi cởi bỏ nội y, hai tay dùng sức vuốt ve đôi vυ' mềm.
Cẳng chân Thẩm Gia Kỳ bị trói chặt không động được, nhưng cô vẫn nỗ lực dùng cánh tay bò về phía trước, muốn chạy trốn khỏi anh rể, cô bị xoa đến cả người nóng lên phát ngứa, nghe xong lời này, nước mắt liền chảy dài xuống: "Đừng làm ở chỗ này, cầu xin anh...... Đừng làm chuyện có lỗi với chị hai, sẽ bị người khác nhìn thấy! Anh rể, cầu xin anh buông tha cho em —— a!"
Không đợi cô nói cho hết lời, huyệt mềm đã bị anh rể bẻ ra, bên trong đột nhiên bị gậy gộc thô cứng cắm vào, Lương Thiệu Dương không có âu yếm huyệt nhỏ, trực tiếp nguyên cây cắm vào, côn ŧᏂịŧ phá vỡ tầng tầng mị thịt, rốt cuộc cũng thọc vào.
"Buông tha em? L*n nhỏ da^ʍ như vậy, một ngày không bị dươиɠ ѵậŧ anh rể cắm vào, liền ngứa đến chịu không nổi đi? Chảy nước liền đi tìm thằng khác thao sao?"
"A ——!" Hoa huyệt Thẩm Gia Kỳ vốn đã nhỏ hẹp, lại chưa được khuếch trương đã bị dươиɠ ѵậŧ thô to như vậy trực tiếp cắm vào, đau đến nước mắt đều chảy ra.
Cuối cùng Lương Thiệu Dương cũng đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào được huyệt nhỏ khiến anh nhớ mong cả đêm, anh phát ra một tiếng thở dốc đầy thỏa mãn, tiếng thở nam tính làm tai Thẩm Gia Kỳ tê dại mà nóng lên.
Bởi vì không có khúc dạo đầu nên huyệt mềm có chút chật hẹp cùng khô khốc.
Vậy nên Lương Thiệu Dương liền dùng vào tư thế nguyên cây cắm, dùng sức nghiền nát hoa huyệt, cung khẩu vô cùng mẫn cảm nhanh chóng chảy dâʍ ɖị©ɧ ra, thấm ướt toàn bộ đường đi, thịt non nịnh nọt mà hút chặt đại dươиɠ ѵậŧ, khiến đau đớn biến thành sảng khoái, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hoa huyệt truyền đến đại não. Anh rể nói không sai, tiểu huyệt cô cực kì da^ʍ, bị cưỡиɠ ɠiαи mà còn hưng phấn đón hùa theo như vậy, một ngày không bị anh rể làm liền thèm khát đến chịu không nổi.
Cảm nhận được huyệt nhỏ đã bắt đầu thả lỏng, Lương Thiệu Dương cuối cùng cũng không khách khí mà động hùng eo, giữ chặt eo Thẩm Gia Kỳ va chạm khắp tứ phía.
"A a a a a không cần! Mau dừng lại... L*n nhỏ bị thao hỏng rồi... A ân... Thả em đi anh rể!" Thẩm Gia Kỳ căn bản chịu không nổi cảm giác đột nhiên lại bị liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt như vậy, cô bị làm đến hai mắt đẫm lệ mê mang mà dâʍ đãиɠ kêu.
"Dừng lại? Nghe huyệt nhỏ của em đi, nó kêu anh dùng sức thêm đấy!" Lương Thiệu Dương cố ý dùng dươиɠ ѵậŧ đem huyệt nhỏ cắm đến phát ra tiếng nước da^ʍ "Bạch bạch bạch", bởi vì tốc độ thọc vào rút ra nhanh, miệng huyệt nhanh chóng có bọt biển màu trắng ngà tràn ra.
Thẩm Gia Kỳ nghe da^ʍ thanh do chính mình tạo ra truyền đến, xấu hổ đến mức đem mặt chôn xuống mặt cỏ, nước mắt chảy càng nhiều: "Em không thể... A không thể như vậy... Quá nhanh a a a. . . sắp bị anh rể thao chết rồi..."
Lương Thiệu Dương rất thích nghe Thẩm gia kỳ dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, càng kêu anh càng hăng hái, lúc này anh một bên như đóng cọc ngược tiểu huyệt, một bên nâng mông trắng lên quất đánh, hai cánh mông đều bị đánh đến sưng đỏ.
"Kêu lớn lên, đem người đi ngang qua đều kêu đến, để bọn họ nhìn... Nhìn bộ dạng phát da^ʍ như ch* cái của em!" Lương Thiệu Dương đem Thẩm Gia Kỳ lật lại, để cô nằm thẳng trên cỏ, nâng hai đùi cô tiếp tục thọc vào rút ra.
"Em không được... L*n nhỏ... A a... L*n nhỏ sắp bị anh rể thao hỏng rồi!" Thẩm Gia Kỳ vừa nghẹn ngào rêи ɾỉ, vừa bị dươиɠ ѵậŧ anh rể tra tấn, đến linh hồn cũng sắp bay ra.
Lương Thiệu Dương đâm mạnh một lúc rồi đem Thẩm Gia Kỳ bế lên để trên thân cây, tư thế này làm dươиɠ ѵậŧ càng thêm đâm sâu hơn, trọng lượng cả người Thẩm Gia Kỳ đều bị đặt lên đại dươиɠ ѵậŧ, theo dươиɠ ѵậŧ đĩnh động, bị đâm lên rồi lại rơi xuống, nhìn cơ thể cô đang điên cuồng run rẩy do bị mình làm, loại cảm giác hoàn toàn nắm giữ được người dưới thân làm cho Lương Thiệu Dương cảm thấy thoả mãn.
"A, nghe một chút, Gia Kỳ dâʍ đãиɠ bị dươиɠ ѵậŧ anh rể làm đến kêu!"
"Sắp chết rồi... Mình sắp bị làm đến chết a... Ách ưm!! A anh rể... Nộn bức sắp bị làm rách a a a... Dươиɠ ѵậŧ thật lớn... Em chịu không nổi ưm a...Thật sướиɠ... A không cần, không cần lại làm, sắp hỏng rồi ô a a!"
Thẩm Gia Kỳ xin tha, hai chân dâʍ đãиɠ mà mở, lộ ra da^ʍ huyệt ướŧ áŧ, lại giống như đang nghênh đón anh rể thao làm, bầu vυ' tuyết trắng bị người đàn ông làm đến trên dưới lắc lư, đầṳ ѵú dâʍ đãиɠ động dục dựng đứng lên không ngừng cọ xát đến ngực ướt đẫm mồ hôi của Lương Thiệu Dương, kích phát kɧoáı ©ảʍ vừa ngứa lại đau.
Editor: Hi mn... tui comeback đây, dạo này do tui mắc học nên mới không ra chương mới cho mn đọc được. Nhưng mà giờ thì ổn rồi nên tui sẽ edit tiếp nha. Vì cũng chưa rảnh lắm nên lịch up chương mới sẽ là 2 ngày/ 1 chương nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ....