Tỷ Phu

Chương 14: Anh rễ hư vừa nói chuyện với chị gái vừa Ꮆiαи ᗪâʍ cô em vợ

Thẩm Gia Kỳ sợ tới mức nhanh chóng ngậm miệng lại, Lương Thiệu Dương thấy bộ dáng kinh hoảng của cô thì cười tà, càng thêm dùng sức mà lấy ngón tay thọc vào rút ra da^ʍ huyệt, một bên thì dùng âm thanh không hề gợn sóng trả lời Thẩm Tĩnh: "Bà xã em đừng động vào, chút nữa anh sẽ dọn sau." Hoa huyệt bị ngón tay cuồng cắm ra tiếng nước đầm đìa, may mắn vòi sen phun ra tiếng nước lớn, che dấu tiếng vang da^ʍ mỹ kia.

"Gia Kỳ ngủ rồi phải không?" Thẩm Tĩnh hỏi tiếp.

"Ừm, ngủ rồi." Ngủ mới là lạ, nếu chị hai là biết cô đang bị anh rể cắm huyệt trong phòng tắm thì không biết sẽ có biểu tình thế nào, tưởng tượng đến đây Thẩm Gia Kỳ liền cảm thấy hít thở không thông......

"Nhẹ chút...... Anh rể...... Cầu xin anh......" Thẩm Gia Kỳ hai mắt rưng rưng, dục tiên dục tử mà thấp giọng cầu xin Lương Thiệu Dương, cô sợ mình nhịn không được cao trào sẽ phát ra tiếng rên khiến chị gái nghe được.

"Nhẹ chút? Tôi thấy đồ dâʍ đãиɠ em là đang ngại ngón tay thao không đã ghiền đi."

Lương Thiệu Dương tà khí mà liếc cô, rút ngón tay ra, một đồ vật vừa nóng vừa cứng chọc vào bụng nhỏ của Thẩm Gia Kỳ, cô cúi đầu, chỉ thấy côn ŧᏂịŧ thô to vậy mà lại cương cứng, Lương Thiệu Dương nắm dươиɠ ѵậŧ hùng tráng cọ lên miệng huyệt Thẩm Gia Kỳ, làm cô sợ tới mức hoa dung thất sắc mà run run cầu xin: "Đừng, đừng cắm vào."

"L*n da^ʍ đã ướt tới vậy, còn không phải là muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ của anh rể sao?" Giọng nam từ tính tà ác kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói.

Thẩm Gia Kỳ khóc lóc lắc đầu: "Không, không dươиɠ ѵậŧ anh rễ quá thô, nếu cắm thì chị hai sẽ nghe thấy."

"Ừm," Lương Thiệu Dương nghiền ngẫm mà nhéo khuôn mặt kinh hoảng của cô, như là đang thưởng thức con mồi đáng yêu đang hấp hối giãy giụa, lạnh lùng mệnh lệnh, "Vậy, em hầu hạ tôi, hầu hạ sướиɠ, tôi sẽ buông tha em."

"Anh rễ, chúng ta không thể như vậy, tối nay đến đây là được rồi, dừng lại được không......" Thẩm Gia Kỳ trông mong mà cầu xin.

Lương Thiệu Dương yêu thương mà sờ sờ nước mắt ở khóe mắt cô, cười lạnh: "Em gái ngốc, có can đảm cưỡиɠ ɠiαи đại dươиɠ ѵậŧ anh rể, em cảm thấy tôi sẽ dễ dàng buông tha em như vậy sao?"

"Ô...... Em sai rồi......"

Đúng lúc này, ngoài cửa lại vang lên âm thanh chị gái, chị gái vậy mà lại đi tới trước cửa phòng tắm, dựa vào cửa ôn hòa nói: "Thiệu Dương à, nhân lúc Gia Kỳ ngủ, em muốn nói với anh chuyện này."

"Được, em nói đi." Lương Thiệu Dương nói cong liền nắm dươиɠ ѵậŧ để đại qυყ đầυ cọ xát lên miệng huyệt sưng đỏ của Thẩm Gia Kỳ, tùy ý dùng sức một cái là có thể đem qυყ đầυ cắm vào.

Thẩm Gia Kỳ sợ tới mức cả người run lên, chị gái ở ngoài cửa, cô sợ anh rể đem đại dươиɠ ѵậŧ thọc vào l*n da^ʍ, vội vàng giật bắn dậy, nhón chân ôm cổ anh rể hôn môi, ngây ngô mà hôn anh một cái, sau đó như nai con hai mắt ướt dầm dề cầu xin nhìn anh, dùng ngữ khí mỏng manh mà năn nỉ: "Anh rể, em hầu hạ anh, đừng cắm em."

Đôi mắt Lương Thiệu Dương hàm chứa ý đùa cười chớp chớp tỏ vẻ đáp ứng, Thẩm Gia Kỳ liền ôm cơ thể hùng tráng của người đàn ông, từ chiếc cằm duyên dáng một đường liếʍ hôn, giống như chú cún nhỏ thật cẩn thận lấy lòng chủ nhân, cùng lúc đó cô kề sát vυ' bự đè ép lên cơ bụng căng chặt của Lương Thiệu Dương, theo động tác liếʍ hôn của cô nhẹ nhàng cọ xát di động.

Cô ngậm lấy hầu kết đang nhô lên của anh rể, mỗi lần anh rể nuốt, cô đều cảm thấy gợi cảm vô cùng, cái miệng nhỏ ra sức mà mυ'ŧ vào nơi đó, Lương Thiệu Dương mẫn cảm mà ngẩng đầu lên, phát ra tiếng than thở thỏa mãn: "A......"

Thẩm Tĩnh ở bên ngoài im lặng trong chốc lát, bắt đầu có chút nghiêm túc mà nói: "Hôm nay lúc chơi bánh xe quay, cũng không biết Hoàng Tuấn Hi kia làm gì Gia Kỳ, em thấy Gia Kỳ nước mắt lưng tròng, hỏi thì cái gì em ấy cũng không nói, anh biết đó, em gái em tính tình quá nhu nhược, em sợ em ấy bị khi dễ......"

"Ừm, anh cũng cảm thấy vậy."

Lương Thiệu Dương một bên hưởng thụ Thẩm Gia Kỳ trên người liếʍ hôn, một bên còn bình tĩnh phụ họa Thẩm Tĩnh, lúc nói yết hầu cùng l*иg ngực rung động nhẹ, đầu lưỡi Thẩm Gia Kỳ phía dưới liền tê dại run rẩy một trận, cô si mê mà ngậm lấy đầṳ ѵú trên cơ ngực cường tráng, đầu lưỡi nhỏ liếʍ láp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú cùng quầng vυ' của người đàn ông, bắt chước kỹ xảo trêu đùa đầṳ ѵú mình của anh rễ, mυ'ŧ vào rồi gặm cắn lại liếʍ một vòng, đem đầṳ ѵú anh rể ngậm cứng.

Lương Thiệu Dương cúi đầu nhìn Thẩm Gia Kỳ ra sức lấy lòng đầṳ ѵú mình, đã sớm biết cô em vợ dâʍ đãиɠ, nhưng mà không nghĩ tới cô thần khiết vậy mà lại học kỹ xảo lấy lòng đàn ông, thật là đáng yêu, Lương Thiệu Dương không nhịn được nhéo vυ' no đủ của cô, dươиɠ ѵậŧ sưng to chọc lên eo cô, trầm giọng nói nhỏ: "Em gái dâʍ đãиɠ, dươиɠ ѵậŧ anh rể nhớ em đến sưng to, còn không mau đi trấn an."

"Ưʍ......" Thẩm Gia Kỳ tham luyến mà theo cơ ngực cùng cơ bụng anh rể một đường liếʍ xuống, thực mau liền đến âm mao mọc thành cụm giữa háng, dưới vòi sen đang dội nước ấm, cô quỳ gối trên gạch men lạnh băng trong phòng tắm, nắm lấy côn ŧᏂịŧ vừa mới thao mình, lấy lòng mà liếʍ láp, đầu lưỡi ướŧ áŧ lướt qua khe mũ đại qυყ đầυ, phác hoạ mã mắt.