Lương Thiệu Dương lộ ra ý cười tà khí, cuối cùng nhân lúc Thẩm Gia Kỳ không chú ý mà đâm thật mạnh vào nộn huyệt.
Tiểu huyệt vốn là vô cùng chặt lại co rút đến càng thêm dùng sức, Lương Thiệu Dương cũng đã đến cực hạn, gắt gao mà ấn Thẩm Gia Kỳ xuống, chặt chẽ cố định thân thể cô, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ tất cả đều bắn vào.
Thẩm Gia Kỳ hoảng sợ, cố lấy dũng khí cùng sức lực muốn chạy trốn: "Không cần! Sẽ......"
Nhưng đợi cô phản ứng lại thì đã quá muộn, Lương Thiệu Dương gắt gao mà ngăn chặn cô, chất lỏng màu trắng liên tiếp tràn ra, Thẩm Gia Kỳ cũng cảm thấy âʍ đa͙σ bị rót vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng trướng lên.
"Sẽ mang thai!" Thẩm Gia Kỳ khóc thành tiếng, "Em không thể mang thai, cầu xin anh, ô ô."
"Sẽ không, tin tưởng anh. "Lương Thiệu Dương an ủi nói, nhưng động tác thô bạo dưới háng không ngừng chút nào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng từng đợt từng đợt rót đầy hoa huyệt Thẩm Gia Kỳ.
Lương Thiệu Dương bắn xong, côn ŧᏂịŧ không có rút ra, vừa căng vừa nóng, thế nhưng vẫn gắng gượng, anh chậm rãi tiếp tục động tác thọc vào rút ra, mỗi lần đều mang dâʍ ɖị©ɧ ra càng nhiều, đem da^ʍ huyệt Thẩm Gia Kỳ ướt dính một mảnh. Thẩm Gia Kỳ còn tưởng rằng Lương Thiệu Dương còn muốn tiếp tục, cô thật sự một chút sức lực cũng không có, cuống quít xin tha: "Em, em thật sự không được, tha cho em đi."
Trong đôi mắt đen nhánh của Lương Thiệu Dương hiện lên ý cười, nhéo nhéo khuôn mặt Thẩm Gia Kỳ, đứng dậy ôm cô đi phòng tắm.
"Anh rể, anh rể bắn thật nhiều ở trong bụng, sẽ mang thai...... Làm sao bây giờ a......"
Thẩm Gia Kỳ mềm mại vô lực mà tê liệt ngã vào l*иg ngực Lương Thiệu Dương lẩm bẩm, hoa huyệt bị làm sưng đỏ tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, đôi mắt phiếm hồng rưng rưng, ưm xin tha, "Cầu xin anh rể tha cho em...... Em không được, em muốn đi uống thuốc tránh thai."
Lương Thiệu Dương ngoảnh mặt làm ngơ trước sự cầu xin đáng thương của cô em vợ, cúi đầu tiếp tục gặm hôn cổ cô, đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh răng rắc, làm Thẩm Gia Kỳ sợ tới mức lông tóc dựng đứng —— chị hai đã trở lại?!
Không phải chị ấy nói sẽ tăng ca đến nửa đêm sao? Bất tri bất giác, anh rể đã làm mình lâu như vậy sao.
Bộ dáng Thẩm Gia Kỳ lõa thể nằm trong lòng anh rễ nào dám để chị gái nhìn thấy, lập tức hoảng sợ muốn xoay người đào tẩu, nhưng mà bị làm đến chân mềm như đậu hũ không có sức lực, chỉ có thể ngửa đầu ngập ngừng nói với anh rể, "Chị hai đã trở lại, mau trốn đi, mau."
Trước cửa truyền đến âm thanh Thẩm Tĩnh đổi giày, còn gọi: "Ông xã, sao còn bật đèn? Anh còn chưa ngủ sao?"
Lương Thiệu Dương không chút hoang mang, cũng không trả lời Thẩm Tĩnh, đem quần áo trên mặt đất của Thẩm Gia Kỳ đá đến phía dưới bàn trà, sau đó ôm Thẩm Gia Kỳ vào phòng tắm, vừa lúc Thẩm Tĩnh đến trước phòng khách một giây, "Răng rắc" một tiếng đóng cửa phòng tắm.
"Ông xã?" Thẩm Tĩnh kinh ngạc nghe âm thanh từ phòng khách truyền đến.
"Em yêu, anh đang tắm."
Lương Thiệu Dương thần sắc như thường mà lên tiếng, dưới ánh sáng ấm áp của phòng tắm, cầm lấy vòi sen mở nước ấm, vừa giúp Thẩm Gia Kỳ tắm rửa, cúi đầu thưởng thức cơ thể gợi cảm trắng tinh như ngọc của cô, đôi vυ' trước ngực kia vừa kiên quyết lại no đủ, vừa không quá vểnh cũng không quá rũ, hình dạng hoàn mỹ làm Lương Thiệu Dương vô cùng vừa lòng, đầṳ ѵú đỏ bừng đã bị Lương Thiệu Dương gặm sưng lên, da^ʍ mỹ động dục mà đứng thẳng dậy. "Anh rể......"
Thẩm Gia Kỳ mắc cỡ đỏ mặt, nhu nhược nâng cằm lên nhìn người đàn ông anh khí bức người trước mặt, sao anh rễ có mê người như vậy, làm cô ăn rồi còn muốn ăn nữa, làm sao bây giờ, cô ăn dươиɠ ѵậŧ chồng của chị gái, chị ấy đã trở về, cô nên đối mặt với chị gái sao đây, cô bị cảm giác tội lỗi cùng tìиɧ ɖu͙© vây khốn...... Lúc này, người đàn ông cúi đầu, lại ngậm lấy đầṳ ѵú sưng to trước ngực, liếʍ láp mυ'ŧ vào, lại dùng hàm răng gặm cắn lôi kéo, đầu lưỡi ướŧ áŧ đầy kỹ xảo mà đánh vòng quanh núʍ ѵú.
Thẩm Gia Kỳ bị anh làm cho dục hỏa đốt người, hoa huyệt giữa hai chân mới vừa bị làm sưng lại phân bố ra nước da^ʍ, cô ôm đầu anh rể trước mặt, bàn tay mềm mại vuốt ve tóc ngắn thô cứng, môi đỏ nhịn không được hơi hơi mở ra thốt lên âm thanh hưởng thụ: "Ức ~ anh rễ mυ'ŧ núʍ ѵú thật tốt úc ~ thật thoải mái ~ ưm đau, nhẹ chút ~"
"A, tiểu dâʍ đãиɠ đang hưởng thụ." Lương Thiệu Dương ngẩng đầu, ba ngón tay cùng nhau ác ý mà cắm vào da^ʍ huyệt Thẩm Gia Kỳ, sau đó không đợi cô thích ứng liền nhanh chóng mà phụt phụt thọc vào rút ra da^ʍ huyệt đã ướt đẫm, hoa huyệt Thẩm Gia Kỳ không chịu được co rút mấp máy, tiện bức bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chảy ra từng luồng nước da^ʍ, cô sướиɠ đến mức mới vừa hé miệng da^ʍ kêu, liền nghe được âm thanh chị gái từ phòng khách đến gần mà vang lên.
"Ông xã, sao lại đem quần áo ném lên sô pha?" Chị gái vô cùng kinh ngạc, Lương Thiệu Dương luôn luôn sạch sẽ sao có thể cởi cả qυầи ɭóŧ lẫn quần áo ngoài để lên sô pha.