Đột nhiên có người chạy lại ôm mình, rốt cuộc tên gia hỏa này là ai vậy? Edean nghi hoặc nhìn người trước mặt.
Carlos bị đả kích đến muốn hộc máu, gãi gãi đầu, vừa buồn bực vừa ủy khuất mà nói: “Tôi là Carlos, cậu không nhớ tôi sao?”
Edean ngẩng đầu liếc mắt cẩn thận đánh giá cậu một chút, hai năm không gặp, Carlos thay đổi rất nhiều, không chỉ cao thêm vài cm, mà quân trang trên người càng làm cậu thêm thập phần soái khí, chính là động tác vò đầu trong trí nhớ không sai biệt chút nào ----- cùng trước kia vụng về y hệt.
Bất quá, loại vụng về quen thuộc này ở trong mắt Edean lại có vài phần đáng yêu, Edean không nhịn được nở nụ cười, nói: “Là cậu à? Cậu tốt nghiệp trở về rồi sao?”
Carlos vội gật đầu: “Đúng vậy! Lúc trước tôi đã đồng ý với cậu, tốt nghiệp xong liền trở về cưới cậu….”
Lời còn chưa nói xong, bên cạnh đột nhiên có người chen ngang: “Edean, vị này là? A? Này không phải Carlos sao?”
Carlos hận không thể bóp chết cái bóng đèn Cevi to bự này, quay đầu trừng mắt nhìn Cevi một cái: “Là tôi!”
Cevi cười đi đến vỗ bả vai Carlos khen: “Không tệ nha, ở trường quân đội bốn năm nhưng vẫn giữ được bộ dáng ‘nhân mô cẩu dạng’* như vậy.”
Nguyên bản kế hoạch là khi nhìn thấy Edean liền trực tiếp cầu hôn, đến nhẫn cũng đã chuẩn bị tốt, nhưng hôm nay không chỉ cái đại bóng đèn Cevi chiếu đến sáng lóa mà còn nhất quyết ở bên cạnh Edean không chịu rời đi, hội trường yến hội nhiều người lắm miệng, chung quanh còn có không ít vị trưởng bối cấp cao trong quân bộ, ở trước mặt công chúng công khai cầu hôn hiển nhiên không phải kế sách tốt. Carlos nghĩ một chút, đành tạm thời đem nhẫn nhét lại vào túi, làm bộ bình tĩnh mà đi theo Cevi và Edean cùng nhau ăn tối.
Ba người đi một góc hội trường yến tiệc ngồi xuống, cầm theo chút đồ vừa ăn vừa nói chuyện. Carlos thấy Cevi trước ngực có đeo vòng cổ bảo thạch màu đỏ, nhịn không được tò mò hỏi: “Cevi, cậu ra nhiều tiền như vậy để mua bảo thạch hồng ngọc này vì nó là di vật thuộc về vương thất thôi sao?”
Cevi cười cười: “Đúng vậy, bằng không cậu cho rằng tôi ăn no rữa mỡ à?”
Carlos: “…..”
Sao mỗi lần cùng vị Omega này nói chuyện đều cảm thấy tức ngực như thế nhỉ, Carlos thở sâu, tiếp tục nói: “Việc Claire đi Quân đoàn Vinh Quang, cậu biết chưa?”
Cevi: “Đương nhiên biết, tôi cùng cậu ấy quan hệ như nào, còn cần cậu truyền lời à?”
Carlos: “….”
Quả thực buồn bực muốn chết mà!
Edean thấy Carlos bị Cevi hành đến mức không nói nên lời, trong lòng nhịn cười muốn chết. Từ trước đến nay Cevi chưa bao giờ nói chuyện khách khí cả, năng lực biểu đạt của Carlos lại kém như vậy, mỗi lần hai người nói chuyện Carlos đều bị Cevi nói cho tức gần chết, Edean tỏ vẻ hơi đồng tình với Carlos.
Ba người bọn họ đang trò chuyện, phía sau đột nhiên vang lên âm thanh trầm thấp: “Đại vương tử điện hạ, tôi có thể ngồi ở đây không?”
---------- đúng là tên Jon âm hồn không tan.
Cevi cùng Edean liếc mắt nhìn nhau một cái, phiền chán nhẫn nại nói: “Xin lỗi, nơi này không còn chỗ.”
Jon mỉm cười: “Không sao, tôi đi lấy thêm một cái ghế là được.”
Sau đó, hắn mặt không đổi sắc liền đem cái ghế khác lại đây, đặt cạnh Cevi, da mặt dày mà ngồi xuống, ánh mắt ôn nhu mà quay sang nhìn Cevi.
Cevi: “….”
Bị nhìn đến toàn thân đều nổi một tầng da gà, Cevi đành phải đứng dậy lấy đồ ăn, Jon lại lập tức đi theo, Carlos thấy một màn này, không hiểu sao hoang mang vỗ ót hỏi: “Tôi nhớ không lầm người này là Jon phải không? Hình như năm đó ở trường học là vị học trưởng này khi dễ các cậu mà… Hắn với Cevi là chuyện như nào vậy?”
Edean nói: “Cậu không biết đâu, mấy năm nay hắn vẫn luôn theo đuổi Cevi, bị Cevi cự tuyệt hết lần này đến lần khác mà vẫn chưa bỏ cuộc, đối với Cevi lì lợm la liếʍ.”
Carlos ngẩn người, lúc này mới phản ứng lại, Jon đây là da mặt dày theo đuổi Cevi.
Mặc kệ không biết con mắt nào của Jon coi trọng đại vương tử, ít nhất, đối với hình vi dám theo đuổi Cevi của Jon, Carlos thập phần bội phục, đế quốc không ít Alpha nghe danh đại vương tử muốn trốn còn chẳng kịp, ấy vậy mà Jon còn cố gắng theo đuổi, đây là có khuynh hướng thích bị ngược đãi sao?
Tuy rằng cậu còn muốn xem kịch hay, nhưng mà nhớ tới anh em tốt của mình Claire hiện giờ đang ở tiền tuyến. sắc mặt Carlos không khỏi nghiêm trọng, lập tức báo cho Claire tin tức này đã: “Claire, cậu có tình địch, cái người tên Jon đối với Cevi đã bám riết theo đuổi suốt hai năm, muốn tôi giúp cậu một chút không?”
Claire phản hồi: “Không sao, một ngày nào đó Cevi cũng là của tôi thôi, người khác không đoạt được.”
Carlos: “….”
Claire thật đúng là có khí phách, nói như vậy, Cevi đã bị hắn tiêu thụ nội bộ?
Carlos nghĩ một hồi, cảm thấy Cevi và Claire khả năng ở bên nhau vẫn rất lớn, vì thế càng nhìn Jon cậu càng thấy chướng mắt, nhìn hắn quấn lấy Cevi bồi rượu, Carlos nhịn không được lên tiếng: “Cevi, uống ít rượu thôi, Omega uống say không tốt đâu, nói không chừng sẽ có người chờ cậu uống say mà cháy nhà đi hôi của đấy.”
Carlos nói xong liền lấy ly rượu từ trên tay Cevi xuống, quay đầu nhìn về phía Jon: “Học trưởng Jon, lại gặp nhau.”
Jon cười cười: “Cậu đây là muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?”
Carlos nhướng mày: “Đúng thế thì sao? Anh muốn ý kiến gì?” Trên thực tế cậu muốn giúp Claire trông chừng Cevi, miễn khi Claire không ở tinh cầu Thủ Đô, tên gia hỏa Cevi thẳng tính này bị người có lòng dạ khó lường tính kế.
Jon nheo mắt nhìn Carlos, trong ánh mắt hiện lên tia khinh miệt, ngoài cười nhưng trong không cười: “Tôi đương nhiên là không ý kiến gì, Alpha theo đuổi Omega là thiên tính, chúng ta đến cạnh tranh công bằng.”
Cevi: “….”
Mẹ nó, hai cái tên ngu xuẩn này có để ý đến cảm thụ của người khác không đây? Theo đuổi cái beep*? Nhìn không ra lão tử không thích đàn ông sao?
Cevi trắng dã con mắt liếc hai người này một cái, tiếp lấy ly rượu trong tay Carlos, ngẩng đầu lên một hơi uống cạn, tư thế hào sảng, làm hai người kia nghệch ra.
Uống xong rượu sau đó xoa miệng, Cevi mới quay đầu nhìn về hai người cười nói: “Các ngươi cứ tiếp tục tranh luận, ta còn chưa uống đủ, lại qua bên kia uống tên vài ly.”
Carlos: “….”
Jon: “….”
Nhìn bóng dáng Cevi xoay người rời đi, Carlos đứng đơ tại chỗ, còn Jon như suy tư gì đó mà sờ cằm, cảm tháy dáng vẻ Cevi vừa rồi uống xong rượu lau miệng đặc biệt gợi cảm mê người ----- đại khái tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, động tác thô bạo như thế mà Jon lại cảm thấy có vài phần thẳng thắn đáng yêu.
Vì thế, Jon lại vác da mặt dày cười tủm tỉm đuổi theo: “Tôi đến bồi em uống thêm vài ly.”
Kết quả rất tự nhiên là Cevi đem Jon uống đến gục.
Buối tối hôm đó, Jon uống say như chết, chân đứng cũng không vững, bị cấp dưới giữa đường vác về nhà, Cevi mặt không đổi sắc đi chầm chậm ra khỏi khách sạn Hoàng gia, thân thủ nhanh nhẹn nhảy lên xe huyền phù, đem một đám Alpha vây xem lệ rơi đầy mặt ------ vị này Omega không chỉ sảng khoái ra tay chi 1500 vạn tinh tệ để mua một viên bảo thạch hồng ngọc, giá trị vũ lực cao, mà tửu lượng còn lớn đến vậy, nuôi vị này như dưỡng phải một đại quái thú, quá mức dọa người đi. Tiêu tiền ăn xài phung phí, còn rất phá của, ba ngày hai đêm bị cậu đánh, đua rượu cũng không đua lại, ai cưới cậu thì chính là cuộc đời bi kịch a.
Bất quá, sau khi về đến nhà ói đến tối tăm mặt mày, Jon trong lòng càng thêm kiên định nhất quyết phải theo đuổi bằng được Cevi. Một vị Omega bạo lực như vậy, nếu có thể thành công bắt đến tay, chẳng phải chứng minh năng lực của chính mình là đệ nhất đệ nhị toàn đế quốc sao?
***
Bên trong vương cung đế quốc, Cevi trở về cung điện của mình, liền đem viên bảo thạch hồng ngọc giao cho vương thúc Berg đã chờ sẵn ở đó.
Berg mỉm cười vỗ vỗ vai Cevi: “Làm tốt lắm, chờ ta đem đài cơ giáp kia giấu vào đây, con có thể trắng trợn đem nó rời khỏi tinh cầu Thủ Đô rồi.”
Cevi cười nói: “Là kế sách của vương thúc quá tốt thôi ạ.”
Buổi đấu giá lần này kỳ thật là tổ chức Mạch Nước Ngầm âm thầm điều khiển, theo kế hoạch của Berg, Randy cùng Edean hỗ trợ, Cevi ra mặt mua lại đá quý, 1500 vạn tinh tệ kia chỉ là lớp ngụy trang, vì viên bảo thạch hồng ngọc này vốn dĩ là Berg đưa đến.
Đúng ra, Vương phi Alice là bà cố của vương tử Berg, năm đó cha mẹ Berg chết sớm, Bệ hạ Strand đem Berg về vương cung dốc lòng nuôi dưỡng chăm sóc, người ngoài chỉ biết bệ hạ cùng vương tử Berg là quan hệ anh em họ, còn đối với bối cảnh cụ thể về thân thế của Berg lại ít ai biết đến, huống chi, hậu nhân của vương phi sống rất đơn điệu chừng mực, chưa kể vương phi qua đời là việc của mấy trăm năm trước, đã có rất nhiều tư liệu không cách nào tra ra rõ nữa.
Lần này Berg cố ý lấy ra di vật của vương phi đi bán đấu giá, chính là để Cevi làm trò mua đứt viên bảo thạch này trước mặt mọi người, kỳ thật mục đích quan trọng chính là mượn cớ “bảo thạch có chứa một đài cơ giáp bí mật” trong truyền thuyết mà đem đài cơ giáp chiến đấu cấp S do tổ chức Mạch Nước Ngầm chế tạo giấu vào trong viên đá, treo đầu dê bán thịt chó mang nó di chuyển ra khỏi tinh cầu Thủ Đô.
Cơ sở chế tạo ngầm ở tinh cầu Thủ Đô tuy có quy mô khổng lồ nhưng cơ giáp chiến đấu muốn trang bị vũ khí đạn hạt pháo, đạn quang năng linh tinh các thiết bị vũ khí có tính công kích cao, vũ khí hạng nặng này đó rất khó qua mắt được dưới sự kiểm tra nghiêm ngặt của quân bộ ở tinh cầu Thủ Đô, Berg muốn mượn thời điểm công chúa Settle xuất giá, đem cơ giáp đưa đến chòm sao Thiên Cầm xa xôi, sau khi chế tạo lắp rắp xong, lại từ Cevi bí mật mang trở về trụ sở của Mạch Nước Ngầm.
Thành viên vương thất ra vào cửa khẩu tinh cầu luôn phải thông qua kiểm tra nghiêm ngặt, xuất hiện cơ giáp xa lạ sẽ khiến các tướng quân ở quân bộ chú ý, cho nên Berg mới nghĩ ra biện pháp này, để Cevi ở trước mặt bọn họ diễn kịch, mua lấy viên bảo thạch “Nước mắt hoa hồng” trong truyền thuyết này. Mọi người đều biết, khối bảo thạch này có chứa một đài cơ giáp của Vương phi Alice, đến lúc đó đem vỏ cơ giáp ngụy trang thành bộ dáng cũ nát mấy trăm năm, rồi nói đài cơ giáp cũ kỹ này là của Vương phi Alice lưu lại, như vậy sẽ không khiến mọi người hoài nghi.
Cevi đối với kế hoạch của vương thúc mười phần ủng hộ, ở buổi đấu giá thực bình tĩnh dùng 1500 vạn mua lấy đá quý, nói là muốn lấy lại di vật của vương thất. Trên thực tế, một phân tiền của cậu đều không cần bỏ ra, chỉ là phối hợp với vương thúc diễn một màn kịch mà thôi.
Berg tiếp nhận viên bảo thạch cẩn thận kiểm tra một lượt, xác nhận không có sai sót, lúc này mới tán thưởng nói: “Hôm nay buổi đấu giá, mạng đế quốc cũng phát sóng trực tiếp ở hiện trường, ta nhìn thấy toàn bộ quá trình quả nhiên kỹ thuật diễn suất của con thật tốt, hoàn toàn nhìn không ra lỗ hổng, ta nghĩ giấu diếm được cả đám người trong quân bộ hẳn là không thành vấn đề.”
Cevi cười nói: “Vương thúc quá khen!”
--------- diễn xuất là thứ cậu thích nhất, về sau nếu còn có cơ hội, nhất định phải để cậu lên sân khấu!
Berg dừng một chút, tiếp theo nói: “Đá quý ta mang về nhà xưởng ngầm trước, tiến độ nghiên cứu chế tạo đài cơ giáp kia cũng tới 70% rồi, hôn lễ của Settle là đầu tháng sau, đến lúc đó con đưa con bé đến chòm sao Thiên Cầm mang theo viên đá chứa cơ giáp, nhà chế tạo cơ giáp của chúng ta sẽ ngụy trang thành thành viên đội hộ vệ hoàng gia, cùng đồng hành với con. Tới bên kia chòm sao Thiên Cầm, ta sẽ an bài người tới tiếp ứng cho các con.”
Cevi nghiêm túc gật đầu: “Con biết rồi vương thúc, người yên tâm đi.”
Berg mỉm cười vỗ vỗ bả vai Cevi rồi xoay người rời đi.
Cevi trở về phòng ngủ tắm rửa, đang định ngủ, quang não đột nhiên sáng lên, là tin nhắn của Claire.
“Nghe Carlos nói, Jon theo đuổi cậu?” Claire mỉm cười nói.
Trên màn hình Claire đang ở bên trong khoang phi thuyền vũ trụ, mặc một thân quân trang Quân đoàn Vinh Quang màu đen, bộ quân trang này đúng chuẩn hơn so với quần áo học sinh của trường quân đội, từ chất vải đến đường may đều cao cấp hơn một bậc, quân mũ gắn huy hiệu Vinh quang sáng chói rực rỡ, quân trang được cắt may phù hợp ôm sát dáng người của Claire làm cậu càng thêm cao lớn đĩnh đạt.
Claire anh tuấn như vậy làm Cevi thấy có chút xa lạ, cũng may nụ cười trên môi của cậu vẫn làm Cevi cảm thấy quen thuộc như cũ, ôn hòa lại thân thiết, cùng với người đại diện năm đó trước sau chiếu cố mình vẫn y như vậy, làm người khác nhịn không được dỡ xuống lớp phòng ngự trong lòng.
Cevi nhìn thấy lão bằng hữu, tự nhiên không hề giấu giếm, có chút buồn bực mà ngồi xuống sô pha, một bên lau tóc một bên nói: “Cái tên Jon kia, nhắc tới hắn tôi lại thấy phiền, da mặt đều dày đến như thế? Tôi đã nghiêm túc cự tuyệt hắn rất nhiều lần mà hắn cứ suốt ngày quấn lấy tôi, mỗi lần hắn thấy tôi đều cười, tôi còn hận không thể đánh hắn chết!”
Claire nén cười nói: “Này cũng không thể hoàn toàn trách hắn, hắn cũng không biết cậu chán ghét nam nhân.”
Cevi trắng mắt liếc Claire một cái: “Cậu đây là muốn nói giúp hắn sao?”
Claire nghiêm túc nói: “Sao có thể?”
Tôi sao có thể giúp tình địch của mình nói chuyện được chứ? Jon bị Cevi cự tuyệt, Claire còn mừng không kịp đây.
Thấy biểu tình Cevi buồn bực mà dùng sức xoa tóc, Claire nhịn không được mềm lòng, đối với một thẳng nam như Cevi mà nói, tiếp nhận thế giới này xác thực không dễ dàng…. Chính là, đã đến đây rồi, chính mình tâm ý đối với Cevi, một ngày nào đó cũng phải nói ra, khiến cho cậu ấy chậm rãi tiếp nhận trước đã.
“Còn nhớ lần trước tôi cùng cậu nói đến biện pháp kia không?” Claire mỉm cười tiếp, “Nếu thật sự trốn tránh không được, cậu liền kéo tôi làm bình phong thế mạng đi.”
Cevi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, mới cười nói: “Được thôi, tôi biết rồi. Lần sau nếu tên Jon kia lại đến làm phiền tôi, tôi liền nói tôi có người mình thích rồi, người kia tên Claire, cậu đang ở tiền tuyến cùng quân Liên Bang liền chết, trong lòng tôi chỉ có mình cậu, tôi phải đợi cậu trở về.” Nói tới đây, Cevi cũng cảm thấy thập phần buồn nôn, nhịn không được mắng chửi, “Chủ ý này của cậu, thật là dòng phim cẩu huyết kinh điển chiếu lúc tám giờ tối hằng ngày đấy.”
“Nhưng ít ra dùng được.” Claire nghiêm túc mà nói, “Tôi không có ở tinh cầu Thủ Đô, cậu xảy ra chuyện gì tôi không có biện pháp ở bên cậu, nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ ở Quân đoàn Vinh Quang theo nguyên soái học tập thật tốt, mau chóng trưởng thành hơn nữa. Cậu tốt nhất chờ tôi trở về, có tôi che chở cậu, sẽ không có Alpha nào dám tới quấy rầy cậu nữa đâu.”
“Biết rồi, tôi đây chờ cậu đến che chở cho tôi. Nếu thật sự không được, có khả năng tôi sẽ đem cậu ra cùng diễn kịch, giả dạng tình nhân gì đó.” Cevi thẳng thắn mà cười cười, cũng không có nhận thấy được đôi mắt ôn nhu của Claire chợt lóe sáng.
Trong khoang phi thuyền vũ trụ của Quân đoàn Vinh Quang, bên ngoài phòng đột nhiên có âm thanh gõ cửa, Claire nhanh chóng tắt quang não, liền thấy một vị nữ quân nhân Alpha soái khí đi đến, biểu tình bình tĩnh: “Claire, nguyên soái ở phòng chỉ huy trung tâm đang chờ cậu, bảo tôi cùng cậu cùng nhau qua đó.”
Claire có chút kinh ngạc, rất nhanh liền khôi phục, cho cô một cái quân lễ tiêu chuẩn: “Rõ, trưởng quan!”
-------------------------------------------
*Nhân mô cẩu dạng: hình người dạ chó =))))