Tác Giả: |
Xuyên Lan
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2021-07-28 12:37:48 |
Lượt Xem: |
115.8K |
Quản Lý: |
_Jenn_
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/em-co-the-nuoi-anh-khong/ |
Đêm khuya mưa to, Dụ Dao bất ngờ nhặt được một thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần bị mất trí ngoài cửa nhà.
Nhìn anh ngoan ngoãn đáng yêu xinh xắn, lại lạnh đến mức tái nhợt run rẩy, cô đành phải bất đắc dĩ [siêu hưng phấn -----] mang anh về nhà nuôi.
Cô lấy tên cho anh là Nặc Nặc, dạy anh nói chuyện, làm việc, cùng anh ăn ba bữa cơm và nghỉ ngơi.
Vốn cho rằng chỉ là một sự cứu rỗi ngắn ngủi, không tồn tại bất cứ ý nghĩ đẹp đẽ gì, mãi đến ngày hôm đó ---
Nặc Nặc bị người ta xua đuổi trong màn tuyết lớn, cô sốt ruột đến mức nổi điên, lúc đêm khuya tìm được anh ở ven đường mà lần đầu tiên gặp nhau, anh cuộn mình bên đống tuyết, trong ngực ôm thật chặt một tờ giấy bẩn thỉu.
Trên giấy là nét bút xiêu vẹo và nước mắt của anh: “Tôi có chủ nhân.”
Phía sau đó là từng nét chữ “Dụ Dao” cùng với số điện thoại của cô.
Dụ Dao nghe thấy tiếng mình rung động đến mức trái tim phát run.
Không bỏ được, không vứt lại được, cô thà rằng nuôi anh cả một đời.
Nhưng nuôi rồi nuôi, Dụ Dao phát hiện ra một chuyện lớn.
Chú cún con ngoan ngoãn đáng yêu mà cô âu yếm đột nhiên có một ngày trở lại bình thường, biến thành nhị thiếu nhà họ Dung mà người người trong giới nghe đến là biến sắc, cũng chạy theo như vịt.
Quái đản, máu lạnh, độc ác, tàn nhẫn, chỉ một cái tên đã có thể dấy lên mưa gió, cứ một mực…
Nổi điên hai tay dâng lên tất cả tài sản, cầu cô tiếp tục nuôi anh.
*
Lúc bắt đầu.
Người người chê cười Dụ Dao, cười cô “Nhặt được một thằng ngốc về”, “Sớm muộn gì cũng bị của nợ* làm liên lụy”.
*Nguyên văn: 拖油瓶 (tha du bình): Nghĩa đen là “kéo bình đựng dầu”. Khi xưa một thôn làng chỉ cử 1-2 người đi mua dầu, bình dầu kéo về rất nặng, lúc chia ra cho cả thôn thì bản thân mình vác về cực khổ lại chỉ được một phần nhỏ như ai. Do đó, nghĩa bóng của cụm này có ý chỉ những người làm gánh nặng, kéo chân người khác.
Dụ Dao đều không để ý, cô đau lòng sờ đầu Nặc Nặc nói: “Ngoan đừng sợ, tôi nuôi anh.”
Sau này.
Chú cún con Nặc Nặc lắc mình biến hóa, trở thành đại ma đầu có tiếng xấu, hô mưa gọi gió, tiền bao no.
Những người khác vừa hối hận vừa ghen ghét, Dụ Dao lại chịu đả kích sâu sắc: Cái này thì còn nuôi cái gì mà nuôi, nhân lúc còn sớm mà cút đi Q^Q.
Trong mắt anh đỏ đến cố chấp, anh giữ chặt cổ tay Dụ Dao, cắn khóe môi cô: “Dao Dao, bây giờ muốn vứt bỏ anh à, quá muộn rồi.
——————
[Ảnh hậu tiên nữ mặt lạnh tâm ngọt X đại lão giai đoạn trước là cún con ngọt ngào đáng yêu, sau đó vừa điên vừa ác liệt]
** Khai sáng **
1. Nam chính trưởng thành, không phải là dưỡng thành, bởi vì nguyên nhân đặc biệt dẫn đến chỉ có tâm trí trẻ con, sau này sẽ trở lại bình thường.
2. Giai đoạn trước nam chính có chướng ngại nhận biết đối với giống loài của mình Q^Q cho nên mới nói là “chủ nhân”, tuyệt đối không phải là do vật hóa thành.
.