Hai tháng sau, Giang Bán Hạ nhận được một lá thư mời dự tiệc.
Khi Từ Yên đưa thư mời cho cô, vẫn có chút do dự.
“Đưa cho tôi.” Giang Bán Hạ thờ ơ nói.
Từ Yên chỉ có thể đưa cho cô thư mời.
Giang Bán Hạ mở thư mời ra, nhìn một cái tên trên đó, lông mày hơi cau lại.
Chỉ là một bữa tiệc quý tộc bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên.
Điều khiến Giang Bán Hạ khó hiểu là ba chữ “Khương Nhược Ti” được viết trong cột người mời.
“Đi không?” Từ Yên nhẹ giọng hỏi.
“Sao lại không đi?” Giang Bán Hạ cười nhẹ, sau đó yêu cầu Từ Yên chuẩn bị lễ phục, bản thân tiếp tục đọc thư mời.
Một lúc sau, cô giơ tay ném lá thư mời vào sọt rác bên cạnh, khóe môi khẽ nhếch, tiếp tục làm việc đang làm.
Bữa tiệc là vào buổi tối hôm sau, khi Giang Bán Hạ đến, những người ở tầng lớp thượng lưu đều đã đông đủ, từng người một cầm ly rượu vang tìm người nói chuyện.
Cô và Từ Yên tìm một góc ngồi xuống.
Cô chỉ đến để xem Khương Nhược Ti muốn làm gì.
Quả nhiên, cô nhìn thấy Khương Nhược Ti đang bị bao quanh bởi đám đông, và Cố Thiệu Diễn bên cạnh cô ta.
Họ trông thật xứng đôi, như thể kim đồng ngọc nữ vậy.
Không có gì ngạc nhiên khi lại có người nghĩ rằng họ là một cặp trời sinh.
Cố Thiệu Diễn lăng nhăng khắp nơi, có rất nhiều bạn gái, và Khương Nhược Ti là người phụ nữ duy nhất ở bên anh với tư cách là một người bạn.
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Nhược Ti liếc qua đây, cô ta nói một câu thất lễ với những người bên cạnh, sau đó đi về phía Giang Bán Hạ.
“Sao chị dâu lại ngồi ở đây một mình?” Dáng vẻ Khương Nhược Ti giống như cô ta chỉ là “anh em” với Cố Thiệu Diễn vậy.
Giang Bán Hạ khẽ mỉm cười, liếc nhìn Từ Yên bên cạnh, nói: “Tôi ở cùng với Từ Yên, sao lại gọi là một mình được?”
Khương Nhược Ti cười tủm tỉm, không tiếp tục trả lời câu hỏi này, đương nhiên cô ta sẽ không đặt một người chỉ là trợ lý như Từ Yên vào trong mắt.
“Chị có muốn uống thử đồ uống này không, là em đặc biệt pha chế.” Khương Nhược Ti không tiếp tục chủ đề vừa rồi, chỉ từ bên cạnh bưng một tách trà dưỡng sinh đưa cho Giang Bán Hạ.
Giang Bán Hạ nhìn, bởi vì mang thai, cô không dám uống linh tinh, mà chỉ nghiêm túc nhìn ly trà, mọi người đều uống, cô cũng không nghĩ nhiều, nhấp một ngụm cảm thán nói: “Ừ, thật sự rất ngon, cảm ơn.”
“Diễn cũng ở đây, tôi gọi anh ấy đến chào chị.” Đôi mắt Khương Nhược Ti lóe lên vẻ kiêu ngạo khó tả, quay sang nhìn Cố Thiệu Diễn, nâng cốc lên với Giang Bán Hạ, kiêu ngạo quay lưng bỏ đi.
Từ Yên nhìn dáng vẻ chủ nhà của Khương Nhược Ti, không khỏi nói: “Sao lại cảm thấy cô ta mới là vợ tổng giám đốc vậy?”
Giang Bán Hạ thở dài, Từ Yên, người trước nay không thích nói nhiều, cũng không nhịn được thay mình bất bình, mới thấy cô ta xấu xa như thế nào?
Cố Thiệu Diễn tự nhiên cũng nhìn thấy Giang Bán Hạ, anh cầm rượu trong tay đứng ở đó, ánh mắt nhìn về phía Giang Bán Hạ, không hề dời đi, cho dù có người tới nói chuyện với anh, anh cũng chỉ nói hai ba câu cho có lệ xong ngừng nói.
Khương Nhược Ti bước đến gần Cố Thiệu Diễn, cười rạng rỡ: “Tí nữa em phải nhảy điệu đầu tiên bắt đầu buổi khiêu vũ, anh đồng ý nhảy cùng em chứ?”
Cố Thiệu Diễn không trả lời, ánh mắt vẫn nhìn về phía Giang Bán Hạ.
Khương Nhược Ti hơi cụp mắt xuống nói: “Hình như chị ấy đang đợi người.”
“Thật à?” Cố Thiệu Diễn hơi nheo mắt lại.
Lúc này, tiếng nhạc du dương bắt đầu, Khương Nhược Ti vươn tay về phía Cố Thiệu Diễn, lại hỏi lần nữa: “Cùng nhảy chứ?”
Cố Thiệu Diễn nhìn Giang Bán Hạ một lần nữa, cô thờ ơ quay đầu đi.
Anh nghiến răng, nắm lấy tay Khương Nhược Ti, cùng cô bước lên sàn nhảy.
Giang Bán Hạ liếc thấy điệu nhảy của họ, hai tay âm thầm siết chặt.
Và vào lúc này, rất nhiều lời nghị luận truyền đến tai, đều là Cố Thiệu Diễn và Khương Nhược Ti đẹp đôi như thế nào, còn có một số người nói rằng người vợ chính thức Giang Bán Hạ bị gạt sang một bên không nói gì, nhìn có vẻ tự ti… còn có người nói rằng không có ai mời cô khiêu vũ, thực sự đáng thương.
Đủ loại âm thanh kỳ lạ lọt vào tai.
Giang Bán Hạ thầm nghiến răng, lúc này, một bàn tay mảnh khảnh đưa tới trước mặt cô.
Cô nhìn lòng bàn tay nho nhã, ngẩng đầu lên thì thấy nụ cười tươi rói của Mục Thành, nhã nhặn xòe lòng bàn tay ra với cô.
“Cô Bán Hạ xinh đẹp, có thể khiêu vũ với tôi không?”
Anh ta xuất hiện như một hoàng tử, giải cứu cô khỏi các loại tin đồn nhảm.