Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 13: Ước nguyện của Qủy Nhện

Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa

Long Thất quay đầu thì vừa vặn nhìn thấy hắn đang nhìn mình. Nàng vội vàng che giấu đi bộ mặt bi thương kia, cười cười khua tay ,“A! Ngươi đã tỉnh !”

Sở dĩ nàng vẫn có thể ngồi đây cười hì hì với người này là vì sinh mệnh kiên cường đó của hắn.

Nếu đổi lại là nàng phải nằm dưới đất cả người băng bó như xác ướp sống dở chết dở như hắn, nàng tình nguyện cắn lưỡi tự sát, thế là xong hết mọi chuyện, đỡ phải chịu khổ. Người xấu đôi khi cũng có chỗ đáng học hỏi, người này cũng vậy, chính sự quật cường của hắn đã làm cho nàng – Thất công chúa của Long Tộc cực kì khâm phục!

Nhưng cứ nghĩ đến người nọ chê nàng, nàng lại cảm thấy lạnh tâm…. Thật sự là lạnh đến cùng cực mà! Ngươi nói xem, nếu như là một soái ca đẹp trai kén cá chọn canh thì còn chấp nhận được, còn Qủy Nhện hắn đẹp trai chỗ nào chứ ??!!!

Bình ổn lại tâm tình đang không ngừng rối loạn của mình, nàng mở mắt, ánh mắt đã bình tĩnh như cũ .

Mắt phải mỗi lúc một nóng, may mắn là nàng đã dùng vải bố che lại nên còn chịu được, khóe môi gượng gạo cong lên,“ Chuyện mấy hôm trước ta không so đo với ngươi nữa , hôm nay vết thương có khá lên không ?”

Đối mặt với cô gái mấy hôm trước còn lạnh lùng với hắn mà hôm nay đã nhiệt tình như vậy, Qủy Nhện phòng bị nhìn nàng một cái, hắn chưa hề quên hôm đó, nàng xuống tay không hề lưu tình chút nào……

Lúc người này ngoan ngoãn là chẳng phân biệt được tuổi, nhưng một khi muốn động thủ, lực đạo không hề kém so với người lớn.

Chẳng qua sau một hồi động thủ, người này thực sự đã xem nàng như kẻ xấu mà đối đãi !

Uy! Uy! Uy! Đại danh từ ‘người xấu’ này là dành cho Qủy Nhện hắn cơ mà!! Hắn thế nhưng lại dám dùng nó cho nàng!

Trong lòng Long Thất thầm mắng vài câu, cố gắng áp chế bản thân, tự nhủ không cần phải so đo với sinh mệnh sắp đi chầu Diêm Vương này làm gì.

Lúc tay nàng cầm thìa múc một ít cháo đưa ra trước miệng Qủy Nhện, Qủy Nhện sẽ há miệng, biên độ cũng không lớn, mỗi ngày ăn không nhiều, có khi còn chưa được nửa bát. Giúp hắn ăn xong, Long Thất cũng chưa vội đi ngay mà ở lại, ngồi ngây ra nhìn Qủy Nhện.

Sau một hồi trầm mặc, Qủy Nhện mở miệng nói,“Nghe nói Ngọc Tứ Hồn đang ở trong tay Kikyo?”

Kỳ thật không cần hỏi hắn cũng biết bởi vì đám yêu quái kia nhân lúc chỉ có một mình hắn đều thì thầm vào tai hắn rất nhiều chuyện, cho dù hắn không muốn biết cũng phải biết.

Long Thất còn đang mơ mơ màng màng vừa nghe hắn hổi liền tỉnh táo lại, nàng cúi xuống nhìn vào mắt hắn đầy nghi hoặc, muốn từ trong ấy nhìn ra nguyên do ,“Này…… Ngươi hỏi cái này làm cái gì?”

Tuy rằng khí tức tà ác có thể gia tăng yêu pháp của yêu quái, nhưng nó cũng sẽ đoạt đi một thứ gì đó ở bản thân người dùng như một cái giá. Yêu quái bình thường đều không thể không chế được nó, ngược lại, họ chỉ biết trầm luân theo tà niệm của nó, dần dần đánh mất bản thân mình, loại trầm luân này chính là cái giá phải trả ……

Vẻ mặt này Qủy Nhện trước đây thấy cũng nhiều, ngày trước khi đi cướp bóc trộm cắp, người qua đường cũng có vẻ mặt thế này. Bọn họ gắt gao ôm đồ trong tay, bày ra vẻ không muốn cho người khác cướp đồ. Điểm duy nhất không giống đó là, người trước mắt hắn đây lại không chút sợ hãi, chỉ là một lòng không muốn hắn cướp thứ gì đó đi thôi.

Không biết tại sao, ban đầu Qủy Nhện đúng là có chút tò mò với cô gái này nhưng về sau tâm của hắn lại càng lúc càng mất đi trạng thái cân bằng ban đầu ……

“Nghe nói…… Ngọc Tứ Hồn có thể làm cho nguyện vọng của người ta trở thành sự thật?” Hắn hỏi.

“Ngươi làm sao biết được chuyện này?” Nàng bĩu môi, là ai ghé vào tai hắn luyên thuyên ? Đôi mày thanh tú của nàng hơi nheo lại,“ Chuyện này chỉ là lời đồn đại mà thôi, trên đời này làm gì có viên ngọc nào có công hiệu như vậy chứ! Chỉ cần dính chút tà khí của nó là rất dễ mất tự chủ, khống chế không được thì sẽ bị nó nuốt chửng, ngốc mới tin cái loại gạt người này.”

Nàng không cho là đúng bởi vì nếu Ngọc Tứ Hồn thực sự có khả năng đó, vậy chẳng phải là vô pháp vô thiên sao??

Bỗng nhiên nàng quay đầu, ngồi xổm bên cạnh hắn,“Uy, ngươi…… Có nguyện vọng gì à ? Vì sao đột nhiên lại nghĩ đến ngọc Tứ Hồn ?”

Hắn nói,“Ta không muốn chết ……”

Miệng nàng vô thức há to, rồi sau đó cố gắng khép lại, loại sự tình này…… Cũng không phải là chuyện mà nhân loại có thể lựa chọn!

Hắn hỏi,“Ta sống mà giống như một tên vô dụng, ngươi vẫn sẽ chiếu cố ta sao?”

Long Thất phi thường không lương tâm nói,“Sẽ không!”

Nàng cũng chẳng phải là gì của hắn, việc gì phải tự chuốc phiền phức vào người chứ??

Để nàng phải hàng ngày đối mặt với một xác ướp, hắn không muốn chết, vậy để nàng chết đi!

Long Thất cũng không cảm thấy chết là chuyện gì đáng sợ, đáng sợ nhất là chuyện hắn muốn chết cũng không xong thế này !

Đối với một số người, chết ngược lại là một sự giải thoát, đặc biệt là đối với một kẻ đã làm nhiều chuyện xấu như hắn.

Kỳ thật Long Thất phát hiện đầu óc mình có chút vấn đề! Rất nhiều lần nàng muốn nấu cho ít nước, khiến cho cháo chưa đủ loãng, có những hạt vẫn còn cứng để nghẹn chết tên xác ướp này, như vậy nàng về sau có thể sống thoải mái, cũng không cần lo đến việc Naraku sinh ra….

Được rồi, kỳ thật nàng cũng có rất nhiều biện pháp khác có thể khiến cho người này không chút lưu luyến, chết một cách vui vẻ ……

Cũng không biết có phải là do lúc trước nàng cùng đám lão già kia ngày ngày giày vò nhau đến điên rồi hay không mà tư duy lâu lâu sẽ vượt qua cả giới hạn của người bình thường.

Hắn có chút phẫn hận nói,“ Cái đồ nữ nhân thô lỗ nhà ngươi, chẳng những không xinh đẹp, thông minh như Kikyo mà đầu óc cũng kém nàng vạn dặm! Các ngươi chắc chắn không phải cùng một cha mẹ sinh ra!”

Long Thất bật cười ha hả, đề nghị nói,“Nếu không, lúc nào rảnh rỗi ngươi hãy xuống địa ngục hỏi cha mẹ ta một chút rốt cục ta và với Kikyo có phải là tỷ muội không, hay là nhận nhầm rồi……”

Trên đời này thế nhưng lại có nữ nhi dám bôi nhọ cha mẹ mình!!!!

Khóe miệng Qủy Nhện co giật liên hồi, hắn lăn lộn giang hồ đã nhiều năm, tự nhận mình là người hèn mọn hạ lưu, thủ đoạn tàn độc, đương nhiên nữ nhân cũng đã thấy qua rất nhiều, nhưng nếu là nữ nhân khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú mà mặt dày như mặt đường lại còn không hiểu phép tắc nữ giới như nàng thì đúng là hiếm thấy, điều này làm cho hắn nhận ra thế giới thật sự đúng là không thiếu cái lạ, nhưng vì cái gì hắn lại sắp chết trong khi vừa gặp một nữ nhân thú vị thế này……

Có chút không cam lòng……

Lần đầu tiên hắn thấy một nữ nhân không sợ cũng không ghét bỏ, thậm chí còn mỗi ngày chiếu cố thân thể hắn……

Lần đầu tiên thấy một nữ nhân tuy rằng miệng lưỡi sắc bén nhưng lời nói ra luôn khác với những người kia ……

Cũng là lần đầu tiên thấy một nữ nhân nói với hắn “ Hay là thích ta đi”……

Mặc dù ngày thường rất chán ghét đám yêu quái lúc nào cũng rình mò thân thể của hắn, nhưng lúc này lại không cảm thấy vậy…… Hắn muốn được sống, dù cho phải trầm luân vào một thế giới xa lạ nào đó!

Hắn vốn nghĩ rằng lúc trước hắn đã làm rất nhiều việc xấu nên cứ như vậy mà chết đi cũng không sao cả, nếu thế sẽ không cần phải chịu đựng nỗi đau như tra tấn do vết thương mang tới, xong hết mọi chuyện, nhưng bây giờ …

Hắn không muốn chết ……

“Làm sao vậy?” Thấy hắn trầm mặc không nói gì, nhưng ánh mắt lại sáng lạn kì lạ làm nàng có chút lo lắng. Cái người này lại đánh cái chủ ý xấu xa gì??

Ánh mắt đầy hoài nghi của nàng làm cho hắn khẽ hừ một tiếng,“ Gieo họa nhiều như vậy làm sao có thể dễ dàng chết được, đặc biệt là người giống như ta, Diêm Vương dù muốn, cũng không thể lấy mạng ta dễ dàng được……”

“ Cũng đúng……” Long Thất gật đầu, ngoại trừ quỷ hồn còn có yêu quái a! Bỗng nhiên giống nghĩ đến cái gì đó, nàng lại hỏi,“ Chăm sóc ngươi lâu như vậy, ta vẫn chưa biết tên ngươi là gì.”

“ Qủy Nhện — Onigumo !” Hắn nói,“Từ lúc ta có ý thức đến nay thì vẫn kêu thế này.”

“ Khó nghe quá , đúng là khiến người ta cảm thấy chán ghét! “Nàng giả bộ ôm vai làm ra bộ dáng lạnh run người.

Quỷ Nhện dường như không thèm để ý nói tiếp, “ Sau lưng ta có một cái ấn ký hình con nhện, cho nên mọi người ai cũng gọi ta là Qủy Nhện. Tên dễ nghe thì có ích lợi gì, cũng đâu có ăn được đâu.”

“A?? Trên lưng ngươi vì sao lại có một dấu ấn to như vậy chứ?”

“Có người nói đây là căn cứ cho thấy ta là người mà Diêm Vương không thèm thu nhận linh hồn……” Qủy Nhện nghĩ một chút, lát sau đem những lời đồn đại của thôn làng mà hắn đi qua đều nói cho nàng .

Long Thất mím môi, nghiêm túc nhìn hắn ,“Quỷ Nhện, Diêm Vương chưa bao giờ làm ra cái loại ký hiệu này trên cơ thể con người, người đã chết không phải xuống địa ngục thì là lên trời thành thần, làm chuyện sai trái cũng đừng sợ, chỉ cần lúc đó ngươi tỏ ra ăn năn hối lỗi, như vậy, Diêm Vương cũng sẽ xem xét một lần nữa, ít nhất sẽ giảm đi phần nào hình phạt .”

Bởi vì…… Nếu hắn chết bây giờ, tuyệt đối là xuống mười tám tầng địa ngục!

“ Đừng nói với ta ngươi thực sự là người thân của Diêm Vương gia nhé,” Hắn quái dị nở nụ cười, thanh âm có chút chói tai,“Ta nói rồi ta không muốn gặp Diêm Vương, đi vào nơi đó là tuyệt đối sẽ không có đường ra……”

Hắn làm bao nhiêu chuyện xấu, phạm vào những tội mà người nghe thấy đều phải phẫn nộ, một khi vào địa ngục, dĩ nhiên sẽ không có đường ra , hắn còn muốn ở bên cạnh nữ nhân thú vị này một thời gian.

Nàng bắt chéo hai chân, tràn đầy tự tin nói,“ Không sai, đúng là ta có một chút giao tình với Diêm Vương gia. Đừng có nhìn tướng mạo bên ngoài mà phán đoán, ta tuy không có bản lãnh thông thiên như Kikyo tỷ tỷ, nhưng lại có Diêm Vương gia làm chỗ dựa, hắc hắc……”

Qủy Nhện không cho là đúng cười, hoàn toàn đem lời nàng nói như gió thoảng.

Nàng tò mò hỏi,“Quỷ Nhện, cho tới bây giờ, ngươi có hối hận về những chuyện xấu ngươi đã làm không?”

Đôi mắt lấp lánh sáng ngời kia thẳng tắp nhìn về phía hắn, giống như cái gì cũng có thể nhìn thấu khiến cho hắn không thể nào che dấu những suy nghĩ trong lòng, rõ ràng, hắn chưa từng nói với nàng về chuyện hắn đã làm khi trước cơ mà ……

“Không, ta chưa từng có hối hận …… Ở cái thế giới chiến loạn này không phải nơi nào cũng bình yên giống như thôn Kaede, nếu như không làm như thế, tuyệt đối người chết sẽ là ta……”

Đúng là quá cố chấp! Cái đồ không biết hối cải!

Nhưng đúng là đáng chết thật! Nàng thế nhưng lại tìm không ra lời nào để phản bác lại lời của hắn!

Trong thời loạn thế, vì sinh mạng của bản thân mà phải hi sinh người khác là chuyện dễ hiểu… Nhưng quan trọng ở đây chính là, hắn không chỉ gϊếŧ người mà còn cướp bóc!

Nàng cũng không nghĩ tới mình có thể cùng hắn bình tâm mà nói chuyện phiếm, nàng liếc người kia một cái âm thầm đánh giá, so với Naraku mà nói, Qủy Nhện nhân sinh yếu nên đơn giản hơn, nghĩ cái gì đều thể hiện hết lên trên mặt, người như thế rất dễ đối phó, nhưng Naraku lại khác…

Nàng than thở hỏi,“Quỷ Nhện, ngươi rất ghét ta sao? Ta có cảm giác từ đầu đến cuối ngươi đều không thích ta, nhưng dù sao ta cũng đã nói với ngươi là Kikyo tỷ tỷ đã có người nàng thích, ngươi không thể thành toàn cho nàng ấy sao?”

Quỷ Nhện mê mang nhìn nàng, hắn chưa từng nói hắn thích Kikyo, cũng chưa từng nói hắn ghét nàng.

Rốt cuộc trong đầu nàng đang nghĩ cái gì ?

Hắn thật sự đoán không ra nàng nghĩ cái gì về hắn mà mỗi ngày đều bắt hắn nghe nàng đọc kinh Phật hết ngày này sang ngày khác, nhưng đối với một kẻ trên tay đã dính máu tươi như hắn thì chuyện đó…… Đều là dư thừa ……

Nhưng …… Tuyệt không hề ghét……

Mà loại ấm áp này …… Chỉ muốn nắm trong lòng bàn tay……