Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 12: Thức thần và chân thân

Sau khi Kaede xuất hiện Long Thất liền thoải mái hơn, nàng chạy tán loạn khắp nơi để rồi đem về một đống hạt giống, sau đó đi lòng vòng xung quanh giếng Thực Cốt, đem mấy hạt giống đó ném xuống giếng……

“ Thần tiên các lộ a, đây là sách lược cuối cùng của ta rồi , Long Thất thật không có biện pháp nên đành phải dùng đến cách này thôi. Mặc dù sẽ tận lực ngăn cản sự tình chuyển biến xấu, nhưng không thể không dự tính trước cho thời gian tới. Miệng cái giếng này tuy không có nước, nhưng các ngươi nhất định phải phù hộ ta, phù hộ cho cây mây này của ta đâm chồi nảy mộc , bằng không đến lúc đó ai thì ai bò vào được?Không phải ai cũng giống như ta rớt xuống giếng rồi mà vẫn còn mạng để trở về đâu!!”Nàng ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, cái miệng xinh xắn lầm bầm lầu bầu,“Ta cũng không biết rốt cục cái gọi là vận mệnh gì gì đó muốn thế nào, nhưng nếu đã để ta tới thì sao không tạo cơ hội cho ta lấy đi ngọc Tứ Hồn để ta biến đi cho nhanh chứ, ở lại nơi này lâu không những tốn cơm tốn gạo của người ta mà còn làm cho ta cả ngày nhàm chán không biết nên làm cái gì! Không đúng, ta nhất định sẽ đem cái kế hoạch nào đó của ngài sửa cho loạn thất bát tao, đến lúc đó, cho dù ngài có muốn hối hận cũng không kịp đâu……”

Nhưng quan trọng là, không rắc cái đống hạt giống này xuống, năm mươi năm sau Kagome làm sao leo lên được?

Kagome, ngươi thực sự rất may mắn. Trước giờ nào có ai khiến nàng lao tâm khổ tứ thế này đâu!? Giờ thì tốt rồi, không những phải tự quan tâm , còn phải quan tâm đến tương lai, aizz !!!

Đây thực sự là một “định mệnh tốt đẹp” a, nàng hiện tại yêu lực yếu đến mức ngay cả một chút yêu khí cũng không thả nổi, chuyện đó thì coi như xong đi, ngay cả khi trong tay có được ngọc Tứ Hồn mà nàng cũng không thể trở về được ! Vận mệnh chết tiệt, chẳng lẽ thật sự phải đợi kiếp sau của Kikyo là Kagome đến đây thì mới có cơ hội sao?

“Ta ở đây chịu khổ bao nhiêu……” Nàng âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nhắm mắt lại,“ Một ngày nào đó sẽ làm cho đám người thất đức kia phải bồi thường bấy nhiêu!”

Cứ nghĩ đến bộ dáng già nua của mình 50 năm sau, Long Thất mặt mũi đều tái mét…… ( Long Thất là yêu, sẽ không già, nhưng vì linh hồn đang trú ngụ trong thân thể Kaede, mà Kaede là người nên vẫn sẽ già theo năm tháng, nhưng kể cả khi đây không phải là cơ thể của nàng, nàng vẫn cảm thấy không ổn )

“Không cần! Tuyệt đối không cần thành như vậy!” Nàng mạnh mẽ lắc đầu, đánh bay cái hình ảnh do nàng tưởng tượng về bộ dáng của Kaede 50 năm sau ra khỏi đầu.

“ Thân thể nhân loại rốt cuộc có thể kiên trì được bao nhiêu năm a? Có khi nào sẽ làm cho ta trải qua sinh lão bệnh tử không vậy?” Nàng càng nghĩ càng sợ hãi, vẻ mặt dở khóc dở cười ,“ Vừa không có nước vừa không thể làm cho ta xuyên trở về, cái giếng Thực cốt nhà ngươi còn giá trị gì nữa chứ?”

“Long Thất tỷ tỷ, tỷ đang làm cái gì? Vì sao lại đứng trước giếng mà lầm bầm lầu bầu chứ ?” Kaede nãy giờ vẫn luôn đứng từ xa nhìn nàng, thấy nàng hành động phi thường kỳ quái nên có chút tò mò, chủ động đi lên hỏi .

Long Thất liên tục xua tay,“Ha ha, không, ta đang suy nghĩ xem cái giếng này khi nào mới có nước, ta chính là đang thỉnh cầu thần linh phù hộ ấy mà.”

Đối diện là Kaede nhìn giống nàng như đúc, vô luận là khuôn mặt hay là quần áo, kiểu tóc, thậm chí là chiều cai, hai người đều cơ hồ giống nhau như đúc, sau khi cứu Kaede từ trong bóng tối , Kaede tạm thời làm một thức thần thế nên hiện tại mệnh của Kaede hoàn toàn phụ thuộc vào mệnh của Long Thất, nàng sống, Kaede sống, nàng tử, Kaede thức thần cũng sẽ chết theo.

Kaede khác với những thức thần khác, bởi vì Kaede có thể tự khống chế tất cả cảm xúc của mình, có thể hoạt động bình thường, cái này xem như cũng là một yếu tố chứng tỏ Kaede vẫn còn sống , về việc chiếm lấy thân thể của người khác đối với Long Thất mà nói quả thực có chút áy náy, tuy rằng đây không phải là do nàng mà là do hoàn cảnh bắt buộc, nhưng cứ nghĩ tới sinh mệnh của Kaede hoàn toàn phụ thuộc vào mình, tâm tình nàng lập tức trở nên nặng nề.

“ Cái giếng này sẽ không có nước đâu, sau khi xây xong cái giếng này, người dân trong làng đã mời tỷ tỷ đến xem qua, cái giếng này vốn dĩ là một cái giếng cạn nên Long Thất tỷ tỷ cũng không nên kỳ vọng gì nhiều .” Kaede cũng cúi xuống nhìn bên trong giếng như nàng, thổn thức nói,“Bên trong thật tốt, đến mức không không thể nhìn thấy đáy đâu…! Long Thất tỷ tỷ, tỷ không sợ sao?? Kaede cảm thấy có chút kinh dị… có khi nào trong đây có ma quỷ gì không nhỉ?? ”

Kaede nhát gan bẩm sinh, nhìn đến bên trong tối như mực một mảnh cái gì đều nhìn không tới liền có chút sợ hãi .

“Kaede, ngươi thân là một vu nữ sao lại có thể sợ quỷ thần chứ?” Long Thất kinh ngạc quay sang nhìn Kaede, sau đó chống nạnh ra vẻ giáo huấn nói “Kaede, ngươi phải cố lên, ngươi xem Kikyo tỷ tỷ lợi hại biết chừng nào!”

Kaede tuy rằng linh tính không mạnh nhưng dù sao cũng rất chăm chỉ chịu thương chịu khó học tập, hay còn nói là “cần cù bù thông minh”! Nhưng nếu không phải là người có thiên phú thì muốn leo lên vị trí lợi hại kia cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, giống như Kikyo, trong phạm vi trăm dặm, cho dù tìm khắp cả Chiến quốc này cũng khó có thể tìm thấy một vị vu nữ nào cường đại như Kikyo, đồng thời cũng là nữ nhân có thể khiến cho Naraku về sau nhớ mãi không quên.

Ngay cả 1 con người cũng có thể cường đại như vậy làm Long tộc chi nữ nàng cam thấy bản thân mình cực kì nhỏ bé…

“Long Thất tỷ tỷ, nghe Kikyo tỷ tỷ nói ngươi rất lợi hại, hay là ngươi dạy Kaede đi, Kaede cũng muốn trở nên mạnh mẽ!” Trải qua chuyện lần đó, Kaede đến nay vẫn cảm thấy vô cùng hãi hùng, lúc nào cũng bị ám ảnh bởi chuyện ấy, nhưng nàng lại không muốn làm phiền đến Kikyo, thế nên cách duy nhất chính là cầu xin Long Thất tỷ tỷ giúp đỡ.

“Ta dạy á ?” Long Thất nhìn trời, thì thào tự nói,“ Dạy ngươi cách sống dựa trên thế lực của người khác thì có thể, chứ còn dạy ngươi làm thế nào để trở nên lợi hại thì ta chịu thôi”

“Không được, không được !” Nàng không thể hại người a, bản thân nàng vốn hiểu biết cũng không nhiều, sao có thể dạy người khác??!! Làm vậy chẳng khác nào phá hủy chồi non của người ta sao ? “ Dù sao đi nữa thì ngươi cũng đừng kì vọng nhiều vào ta, nếu có thể ta sẽ giúp ngươi học những gì Kikyo dạy, Kaede, chúng ta phải cùng nhau nỗ lực hết sức!”

“Nhưng là……” Kaede do dự cắn môi,“Long Thất tỷ tỷ, Kaede sẽ chết sao?”

Long Thất sửng sốt một chút, có chút phức tạp nhíu mày, cảm giác được sự bất an của Kaede, Long Thất liền vỗ vỗ bả vai của nàng trấn an ,“Ngươi nói bậy bạ gì vậy! Vận mệnh chúng ta đã gắn liền với nhau, chỉ cần ta còn sống thì ngươi sẽ không có chuyện gì cả! Cho dù ta không giúp được gì thì còn có Kikiyo tỷ tỷ mà , ngươi không cần phải li lắng chuyện này”

“ Ừm,” Kaede có chút rầu rĩ không vui lên tiếng, sau đó chỉ vào mắt phải nói,“ Chỗ này của ngươi có đau không?”

“Không……” Nàng ngây ngốc nở nụ cười,“Chỉ là có chút hơi nhói thôi, việc nhỏ, không cần quan tâm!”

“Nhưng mà, Kaede lại cảm thấy toàn thân đều đau buốt , ngươi thật sự không lừa Kaede chứ?” Kaede trước giờ chưa từng quên cảm giác đó, ánh sáng kia làm nàng đau đến mức toàn thân rét run .

“Ta …… vốn không giống với ngươi,” Long Thất hắc hắc cười,“Ta là thức thần, thức thần sao có thể cảm giác được đau chứ, cho nên, không cần lo lắng , ta rất tốt, ăn ngon ngủ ngon.”

Kaede nghe xong thì cúi đầu yên lặng không nói gì, làm cho một bên Long Thất có chút lúng túng ,“Cái kia……Kaede à, ngươi bây giờ cảm thấy sao? Có vui không?”

“Ừm……” Đối với nàng mà nói, chỉ cần nàng còn sống, còn có thể thấy tỷ tỷ đại nhân thì như vậy đã mãn nguyện rồi, chỉ là, cứ nghĩ đến hiện tại thân thể mình làm bằng giấy, Kaede cảm thấy có chút sợ hãi.

“Kaede, cùng Long Thất tỷ tỷ đồng sinh cộng tử, thật sự không tốt sao?” Long Thất thật cẩn thận hỏi,“Ta dù sao cũng là yêu quái, ha ha, nhưng lại đột nhiên bị ném vào nơi này . Ta nghĩ, được gặp ngươi và Kikyo là do vận mệnh đã sớm an bài.”

“Bất quá ngươi cũng đừng sợ, ngươi là muội muội của Kikyo tỷ tỷ, thì cũng là muội muội của Long Thất ta, chỉ cần ta còn còn sống, sẽ giúp ngươi cả đời được ở bên Kikyo, như vậy không phải tốt lắm sao?”

Ánh mắt Kaede dạo quanh một vòng trên người Long Thất, nàng thật sự không thể hiểu được, đối diện rõ ràng là thân thể của mình, hẳn là cũng bằng tuổi nàng, vì cái gì Long Thất lúc nào cũng tự xưng là tỷ tỷ ?

“Nhưng là……” Kaede vẫn cảm thấy có chút gì đó không ổn.

“Nếu như ngươi chết, Kikiyo tỷ tỷ sẽ rất lo lắng, như vậy chẳng phải chuyện ngươi yếu so với việc hai người âm dương cách biệt sẽ tốt hơn sao?”

“Ừm……” Phong yên lặng gật gật đầu.

“ Được rồi, bây giờ chúng ta cùng đi xem cái tên xác ướp trong động kia đi?” Đôi mắt nàng chớp chớp, nghe nói người này hình như cũng là do Kaede và Kikyo cùng nhau cứu.

“Nhưng mà, ta rất ghét người đó……” Kaede nhướng mày,“Hơn nữa ở bên cạnh hắn cũng có chút sợ , ánh mắt của hắn cũng rất đáng sợ……”

“Không có việc gì! Có ta Long Thất ở đây, sẽ không để cho hắn thương tổn ngươi đâu!” Nàng hắc hắc cười một tiếng, tự tin vỗ vỗ ngực, tư thế vô cùng hào sảng khí phách.

Nào biết, Kaede nghe xong lập tức lắc đầu, kiên quyết nói,“Không đi!”

Không có Kikiyo tỷ tỷ đi cùng, Kaede không dám cùng Long Thất đi thăm người kia, lần trước sau khi thấy ánh mắt dữ tợn ấy của hắn, nàng đã bị ám ảnh đến mức mấy đêm không ngủ được!

Cười gượng một tiếng, nhìn thoáng qua Kaede đang sợ đến run người, sau đó nàng ở một bên nghĩ nghĩ một chút. Dù sao đối với một tiểu cô nương nhân loại mà nói, sợ hãi tên kia cũng là chuyện thường tình.

“Vậy được rồi, thế thì ta đi một mình vậy, ngươi đi giúp Kikiyo tỷ tỷ đi.”

Kaede gật đầu, nhanh chóng rời chạy đi, rời khỏi tầm mắt Long Thất, nàng khẽ nhướng mày, thật đúng là ác nhân ai cũng sợ, Onigumo kia nếu biết hoàn lương , không biết có khiến người khác hết ghét bỏ không nhỉ?

Nói sao đi nữa, chuyện đó cũng khó mà thành sự thực. Bởi vì, sự tồn tại của nàng ở thế giới này vốn là dư thừa.

Vì thế, nữ nhân nhàn rỗi vô sự như nàng chỉ có thể nói chuyện yêu đương gì gì đó với Onigumo, Kaede thì cả ngày đi theo Kikiyo, làm cho ‘Thức thần’ Long Thất là nàng đối với kế hoạch vĩ đại ( cướp ngọc ) kia của mình không hề có chút dụng tâm, bây giờ quan trọng nhất là đề phòng tên Qủy Nhện đang nằm liệt giường kia đi vào con đường tà ma ngoại đạo và tìm ra con đường trở về nhà!

Đây chính là lần đầu Long Thất sinh ra cảm giác không an toàn với người thân của mình, giống như việc về nhà không được đã làm nàng hoang mang, không thể tập trung suy nghĩ được chuyện gì, chỉ có thể phó mặc cho bản thân tùy ý rơi vào kịch bản do người khác sắp đặt.

Những ngày này đúng là không thể nào an tâm được!

Nàng từng nghĩ, không hiểu vì sao lại hay đấu võ mồm với Qủy Nhện? Lỡ như một ngày nào đó hắn trở thành một nam nhân phúc hắc, thì chẳng phải nàng sẽ xong rồi sao, không những vừa mất thể diện mà còn mất đi uy vũ!

Cũng có khi nàng nghĩ, dùng khăn tay bịt mũi khiến hắn không thở được, một đường tống tiễn hắn xuống gặp Diêm Vương, cùng lắm thì lấy đại một lý do nào đó, ví dụ như nói hắn muốn hại nàng, nàng làm vậy chỉ vì muốn phòng vệ mà thôi.

Không biết trong luật pháp của Diêm Vương điện có chấp nhận cái lý do này không nhỉ……

Long Thất đi vào hang động, không hiểu sao càng tiến sâu vào trong, mắt phải lại càng đau , giống như đã phát sinh chuyện gì đó, nàng cũng có dự cảm người nằm trên phiến đá kia sẽ không sống lâu hơn được nữa…

Một thân đốt trọi không thành hình người, lại thêm khoa học nơi này lại không phát triển, dược thảo cũng không có hiệu quả quá cao, trên lý thuyết mà nói, hắn sống được đến giờ cũng là nhờ kí tích và ý chí kiên cường của hắn.

Nàng cước bộ rất nhẹ đến bên Qủy Nhện, vô luận hắn trước đây đã làm cái gì, Phật gia có nói, người sắp chết, tâm cũng sẽ không sa đọa quá xa, chỉ có khi ở giữa ranh giới giữa sống và chết mới có thể ngộ ra được nhiều chuyện…

Nàng chưa từng chết cho nên không hiểu, nhưng , càng tiếp cận hắn nàng càng thấy được sự tham lam trong mắt hắn, điểm ấy thì nàng hiểu được .

Dù sao, nàng chiếu cố hắn cũng nhiều ngày .

Nhân gian có câu : nhân quả tuần hoàn, người đã từng làm bậy, vô luận ngươi tiêu dao bên ngoài bao nhiêu năm, đợi cho hết thảy mọi chuyện kết thúc sẽ phải gánh chịu hậu quả, đây là do vận mệnh của hắn hay là do thiên gia trừng phạt?

Bởi vì, một khi đã khiến thần từ bỏ ngươi, thì sẽ không khiến ngươi chết, mà là sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

Nói vậy hẳn là Qủy Nhện cũng biết mình sẽ bị vùi trong biển lửa, chịu sự thống khổ tột cùng, nhưng giữa đường lại xuất hiện Kikyo tâm từ bi cứu vớt …

Cho nên đối với hắn mà nói, Kikiyo là người rất đặc biệt , là người mà không ai có thể so sánh được.

Đây chỉ là phỏng đoán của nàng, bởi nàng từng gặp qua người vì yêu mà trở nên sa đọa, gặp qua người đang ở giữa ranh giới sinh tử mà bất lực không thể làm gì… Chính vì thế , trong lòng dần dần cũng có chút hiểu biết.

Trong lúc nàng sững sờ, đôi mắt đang nhắm kia hơi hơi mở ra, không nói gì, chỉ dừng ở trên người nàng. Nàng giống như 1 tiểu quỷ, vẻ mặt thành thục, giống như một nữ nhân cái gì cũng biết, còn có cả đôi mắt giảo hoạt và chút tùy hứng, làm cho Qủy Nhện nhìn mãi vẫn không thấu ánh mắt của nàng liền trở nên mê mang.

Mặc dù nàng không có khí chất thánh thiện như Kikyo, nhưng từng cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý thanh nhã không lẫn vào đâu được, hoàn toàn khác biệt so với cô gái nhỏ sợ hãi khúm núm nấp sau lưng Kikyo ngày đó ……

Hắn có chút kinh ngạc, trên đời này ngoài Kikyo khiến cho hắn ấn tượng cả đời, không nghĩ tới còn có thể có một tiểu cô nương miệng lưỡi trơn tru sắc bén lại pha chút trẻ con ương bướng khiến cho hắn không thể quên được ……