Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 41

“Nếu như Cố tổng thích ở đây, nói thẳng với tôi là được rồi.” Cả người Chu Uý Kì đè ở trên lưng Cố Khuynh Châu, áo sơ mi bị xé khiến l*иg ngực anh ta hoàn toàn lộ ra ngoài, mà bây giờ dính ở trên thuỷ tinh rõ ràng có chút lạnh.

Mặc dù bọn họ ở là tầng hai mươi, nhưng cửa sổ sát đất lớn lộ tất cả ra bên ngoài, Cố Khuynh Châu có cảm giác xấu hổ giống như bị cả thế giới rình xem.

“Tiểu tử, cậu đây là đang tìm chết!” Cố Khuynh Châu thở dốc nói.

Chu Uý Kì cười lạnh: “Cố tổng vẫn không nhận rõ hiện thực sao?”

Chu Uý Kì vừa nói xong trực tiếp thô bạo túm lấy quần của Cố Khuynh Châu dùng sức kéo xuống một cái, lập tức Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy phía dưới chợt lạnh, quần Tây bị kéo đến mắt cá chân, đến cả qυầи ɭóŧ cũng bị kéo xuống.

“Chu Uý Kì cậu dám!” Cố Khuynh Châu hoàn toàn hoảng rồi, nhưng kết cục của anh ta không phải bây giờ mới được định.

“Nâng cao mông lên!” Một tay Chu Uý Kì ấn Cố Khuynh Châu, một bàn tay khác bắt lấy eo của Cố Khuynh Châu, mông thít chặt vốn dĩ bị quần Tây che khuất một nửa lập tức đều lộ ra ngoài, Chu Uý Kì vỗ bộp một cái lên trên, âm thanh thánh thót khiến Cố Khuynh Châu hận không thể chết ngay tại chỗ.

Vô cùng nhục nhã: “Tôi sẽ khiến cậu phải trả giá!”

Chu Uý Kì mắt điếc tai ngơ, nửa người trên của Cố Khuynh Châu hầu như đều bị ấn dính trên kính, duy nhất phần mông bị bắt vểnh ra sau, tư thế này lập tức làm Chu Uý Kì cứng rồi, nháy mắt cứng rắn như sắt.

“Người Cố tổng từng thao chắc chắn không ít” Chu Uý Kì sát lại bên tai Cố Khuynh Châu nói: “Cho nên chắc là biết lúc này bày tư thế gì là tốt nhất.”

Cố Khuynh Châu vẫn đang giãy giụa, đáng tiếc Chu Uý Kì đè rất chặt, sau đó một bàn tay của Chu Uý Kì ấn trên phần mông cong lên của Cố Khuynh Châu, mông Cố tổng rất vểnh, cho nên mặc quần Tây lên vô cùng gợi cảm, mà cởϊ qυầи càng gợi cảm mê người hơn, hơn nữa bóng loáng sạch sẽ, khiến Chu Uý Kì rất muốn ăn.

Bàn tay Chu Uý Kì xoa nắn không khác với vũ nhục, khoé môi Cố Khuynh Châu bị khuất nhục cắn ra máu, nhưng người đằng sau không có ý dừng lại, ngón tay của Chu Uý Kì cuối cùng vẫn theo kẽ mông trượt đến nơi nó nên đến.

Lúc ngón tay của Chu Uý Kì chạm đến nếp uốn hậu huyệt, cả người Cố Khuynh Châu đều tê dại, thiếu chút nữa sụp đổ: “Dừng tay! Dừng tay cho tôi, có nghe thấy không hô~”

Lời còn chưa dứt, một ngón tay của Chu Uý Kì đã chọc vào.

“Chặt quá.” Chu Uý Kì tình sắc sát đến bên tai Cố Khuynh Châu liếʍ liếʍ tai anh ta, mà Cố Khuynh Châu lại đau đến cả người đều vặn vẹo, mọi cảm quan đều ở trên đau đớn truyền đến từ hậu huyệt, thậm chí ngay cả hai chân cũng đang run rẩy, Cố Khuynh Châu vốn dĩ không có sức giãy giụa nữa.

“Lấy ra ngoài! Ra ngoài!” Cố Khuynh Châu gào thét giống như là điên rồi, anh ta không dám tin, trên thế giới này vậy mà thật sự có người dám đối với anh ta như vậy.

Nhưng trả lời anh ta chỉ là Chu Uý Kì đằng sau mỉm cười ác liệt, Chu Uý Kì thử cắm ngón tay mấy cái, quả nhiên chặt không thể tưởng được, thậm chí hoàn toàn không vào nổi, ngón tay chỉ vào một nửa đã không vào được nữa, hoàn toàn bị bao lấy, mà anh còn có thể cảm nhận rõ ràng được cơ thể Cố Khuynh Châu đang run rẩy.

Chu Uý Kì nhíu nhíu mày, không với tới gel bôi trơn đầu giường, xem ra vẫn cần hệ thống Tiểu Đinh giúp đỡ, Chu Uý Kì vừa nghĩ, trong tay quả nhiên xuất hiện gel bôi trơn tốt nhất.

Nhanh chóng xoa gel bôi trơn ở trên ngón tay, Chu Uý Kì cắm vào lần nữa.

“Hô~” Lần này đau đớn mang theo kí©ɧ ŧɧí©ɧ lành lạnh, một loại cảm giác quỷ dị khiến Cố Khuynh Châu cả người run rẩy: “Cậu…cậu đang làm cái gì?”

Tiếp đó Chu Uý Kì bắt đầu chậm rãi cắm rút, lúc đầu động tác rất chậm, mỗi lần đều ở ngón tay hoàn toàn cắm vào lại chậm rãi rút ra, anh có thể cảm nhận được ngón tay bị huyệt mềm bọc lấy, giống như có lực hút đang níu giữ, sau đó dưới tác dụng của gel bôi trơn, cắm vào càng ngày càng dễ dàng, trong vách huyệt cũng rất nhanh từ khô khốc chật hẹp trở nên trơn ướt, hơn nữa càng ngày càng trơn, đến khi một ngón tay ra ra vào vào trở nên dễ dàng, thậm chí phát ra tiếng nước khiến người ta xấu hổ.

“Hô~” Cố Khuynh Châu cắn chặt môi, đau đớn trong hậu huyệt không bằng loại cảm giác nhục nhã này mang cho anh ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng mãnh liệt, nhưng cho dù là đau đớn trên cơ thể hay là nhục nhã trên linh hồn anh ta đều phải nhịn, chỉ cần anh ta rời khỏi đây, nhất định là thời khắc bằm thây vạn đoạn tiểu tử này.

Chu Uý Kì không có quá nhiều nhẫn nại, nhưng anh cũng không muốn mình vừa cắm vào đã bị kẹp gãy, cho nên anh kiên nhẫn làm bôi trơn cho anh ta.