Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 40: Cưỡng chế đè lấy bá tổng lãnh khốc, ấn ở trước cửa sổ sát đất thao đến hai chân phát run

“Người trẻ tuổi, đừng tìm đường chết, nếu như hành vi vừa nãy cắt đứt tiền đồ của cậu, vậy bây giờ cậu còn tiếp tục thì cắt đứt sẽ là mạng của cậu.” Cố Khuynh Châu không hổ là người đàn ông đứng ở trên đỉnh thế giới, đến bây giờ còn tính toán duy trì bình tĩnh.

Nhưng hôm nay anh ta đã định sẵn là tính sai rồi, bởi vì anh ta chắc chắn không thể ngờ rằng Chu Uý Kì không phải một người bình thường.

“Cố tổng yên tâm, mạng của tôi rất dài.” Chu Uý Kì nói xong ngửi ngửi ở cái cổ gợi cảm của Cố Khuynh Châu, sau đó không quan tâm đến anh ta chán ghét trốn tránh, cắn một cái ở trên hầu kết của Cố Khuynh Châu.

Cố Khuynh Châu ra sức quay đầu ý đồ trốn tránh tiếp xúc của Chu Uý Kì, đáng tiếc vốn dĩ không làm nên chuyện gì, Chu Uý Kì duỗi đầu lưỡi ra tình sắc liếʍ liếʍ, sau đó dùng đôi môi nóng rực ngậm lấy liếʍ láp.

Hơi thở của Cố Khuynh Châu lập tức trở nên dồn dập mà nặng nề: “Tôi cảnh cáo cậu, chạm vào tôi là sẽ phải trả giá.”

“Tôi biết.” Chu Uý Kì thân mật trả lời anh ta, sau đó lại cúi đầu, lần này Chu Uý Kì cắn ở trên xương quai xanh.

Loại người cao cao tại thượng, tự cao tự đại này, quen đứng ở trên đỉnh thế giới mà nhìn xuống tất cả, anh ta xem những người khác như cỏ cây chẳng có gì khác nhau, mà sự tồn tại giống như Chu Uý Kì to gan kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh ta thậm chí lật anh ta lại rồi khống chế chắc chắn là có một không hai.

Đối với người như vậy, Chu Uý Kì chỉ thích kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thích giẫm tôn nghiêm của anh ta ở dưới chân, thích xem anh ta tức đến hộc máu, nổi trận lôi đình, loại ánh mắt không dám tin kia quả thật là khiến người khác vui sướиɠ mà.

Hai tay hai chân của Cố Khuynh Châu đều đang liều mạng dùng sức, nhưng sức lực của một người đàn ông một mét tám mấy ở trước mặt Chu Uý Kì lại giống như đứa trẻ ba tuổi, cổ tay bị khoá chặt đã giãy giụa đến gân xanh đỏ lên, hai chân cũng dùng quá sức mà bị tê, nhưng không tránh thoát được kiềm chế của Chu Uý Kì, người bên trên giống như không phải một người bình thường.

Dáng người của Cố Khuynh Châu rất tốt, vừa nhìn đã biết là loại thường xuyên tập luyện, cơ bụng cơ ngực nên có đều có, hơn nữa gãi đúng chỗ ngứa, màu sắc da thịt không phải trắng như loại chưa từng gặp ánh mặt trời kia, màu da khoẻ mạnh hàm chứa sức lực, lúc anh ta nằm xương quai xanh đặc biệt đẹp, nhất là lúc anh ta giãy giụa, nơi hõm sâu vào làm Chu Uý Kì thích thú mở miệng liếʍ láp, dùng đầu lưỡi miêu tả từng chút hình dáng xương quai xanh của anh ta.

Cảm giác bị liếʍ láp khiến Cố Khuynh Châu phẫn nộ, nhưng loại cảm giác bị đè ép chơi đùa này càng khiến Cố Khuynh Châu điên cuồng hơn, nếu như bây giờ anh ta có cơ hội giãy khỏi kiềm chế, vậy chuyện đầu tiên muốn làm chắc chắn là gϊếŧ người này.

“Hô~” Cố Khuynh Châu đột nhiên nức nở một tiếng.

Chu Uý Kì liếʍ xương quai xanh của anh ta đột nhiên mở miệng cắn một cái, mấy dấu răng rõ ràng lập tức xuất hiện ở trên xương quai xanh của anh ta, thậm chí rất mau đã thấm ra vết máu.

Chu Uý Kì giống như là hơi biếи ŧɦái duỗi đầu lưỡi ra liếʍ láp từng chút một, đến khi liếʍ sạch sẽ máu trên xương quai xanh của anh ta, mà nơi đó đã in xuống rõ ràng hai hàm dấu răng.

“Cậu điên rồi sao!” Cố Khuynh Châu đau đến hít khí, anh ta rốt cuộc là gặp phải tên điên gì vậy.

Chu Uý Kì lại chỉ liếʍ khoé miệng cười cười: “Làm một cái ký hiệu.”

Cố Khuynh Châu tức đến cả người run rẩy, l*иg ngực kịch liệt phập phồng, bỗng nhiên, một cái tay tránh thoát từ trong tay Chu Uý Kì, tiếp theo Chu Uý Kì chỉ cảm thấy ở ngực có một lực mạnh, cơ thể lập tức không chịu khống chế ngã xuống giường.

Chu Uý Kì nhanh nhẹn lật người đứng lên ở mép giường, ngay lúc đó Cố Khuynh Châu đã từ trên giường xoay người đứng lên, sau đó nhanh chóng từ bên tay kéo đến một bộ quần áo quấn lấy tay của Chu Uý Kì.

Nhưng anh ta nhanh Chu Uý Kì càng nhanh hơn, Chu Uý Kì quay cái áo kia một cái, quấn ngược lại trên tay Cố Khuynh Châu.

Cố Khuynh Châu cả kinh lùi nhanh sang bên cạnh, tiện tay lấy từ trên bàn một bình rượu, “choang” một tiếng, Cố Khuynh Châu ném sang phía kia.

Chu Uý Kì cũng không trốn, giơ tay đã chặn được rồi, bình rượu trực tiếp đập ở trên cổ tay vỡ ra chảy ào ào, rượu cũng chảy đầy đất.

Cố Khuynh Châu không ngờ rằng người này biếи ŧɦái đến mức đấy, duỗi tay còn muốn lấy một bình, nhưng vào lúc này, Chu Uý Kì nhanh chóng dùng sức, cả người Cố Khuynh Châu bị Chu Uý Kì đẩy đến cửa sổ sát đất, còn Chu Uý Kì từ đằng sau đè ép anh ta.

Không cho anh ta cơ hội phản kháng, Chu Uý Kì nhanh chóng vặn hai tay anh ta ra đằng sau, đồng thời nhanh chóng cởi bỏ cà vạt trên cổ trói hai tay anh ta lại, hai chân thì bị ấn chặt ở cửa sổ.

Trong mấy giây ngắn ngủi trên đất đã là một mảng lộn xộn, khắp nơi đều là mảnh vỡ thuỷ tinh còn có mùi rượu xông vào mũi.