Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 36

Tận mắt nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của Chu Uý Kì thô như vậy, dài như vậy, hữu lực như vậy, mà giọng của em trai lại là tiêu hồn thực cốt, dụ người phạm tội.

“A a a a…a không được rồi a a a ông xã…”

“Anh hai…a a a anh hai cùng…”

Lãnh Tiêu cũng không biết mình nghe thấy những lời đáng sợ gì, sau đó anh ta nghe Chu Uý Kì nói với anh ta: “Tự cởϊ qυầи áo.” Mà anh ta cũng làm theo rồi.

Lúc Lãnh Tiêu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đầu óc còn không tỉnh táo lắm, anh ta nhìn thấy em trai cao trào cơ thể run rẩy nằm liệt ở trên giường, mà côn ŧᏂịŧ vẫn cứng như cũ của Chu Uý Kì lại chống ở tiểu huyệt không biết từ lúc nào đã vừa ướt vừa mềm của mình, sau đó “phụt” một cái cắm vào.

“Hô a~” Anh ta nghe thấy chính mình phát ra tiếng than thoải mái: “Không…”

Chu Uý Kì đè xuống đôi chân dài của Lãnh Tiêu đã bị mở lớn ra gấp sang hai bên, đỉnh eo một cái hoàn toàn đi vào. Anh ta có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác trơn ướt nóng rực trong tràng đạo, hơn nữa thít chặt ngoài ý muốn, giống như là muốn hút cả người anh vào, mà cả người Lãnh Tiêu giống như là còn hơi hoảng hốt, lại vì cắm quá sâu, đến nếp nhăn ở miệng huyệt cũng bị đưa vào.

“A~”

“Rất ướt, đại thiếu gia biết mình mẫn cảm như vậy không?” Chu Uý Kì rút ra lại cắm vào, vừa bắt đầu anh còn chưa thể quá nhanh, sợ Lãnh Tiêu không chịu được.

Nhưng Lãnh Tiêu chỉ lắc đầu cắn chặt môi, anh ta vẫn rất nhẫn nhịn, hơn nữa trong đầu luôn nhắc nhở anh ta em trai đang ở bên cạnh, em trai từ nhỏ được phủng ở trong lòng bàn tay nuôi lớn đang bên cạnh anh ta, vừa nghĩ đến đây chỉ cảm thấy xấu hổ đến mức ngón chân cũng cuộn tròn lại, nhưng cơ thể lại thành thật khiến anh ta xấu hổ và nhục nhã.

“Đừng nhịn nữa, đại thiếu gia của tôi.” Chu Uý Kì an ủi, sau đó từng chút một tăng nhanh tốc độ, anh thậm chí cúi người xuống hôn anh ta, động tác dịu dàng đến Lãnh Tịch bên cạnh cũng hơi ghen tỵ.

Lãnh Tiêu vẫn nhắm mắt cắn răng nhẫn nhịn cho dù từng đợt từng đợt kɧoáı ©ảʍ dường như nhấn chìm anh ta. Chỉ sợ anh ta vừa mở miệng thì ra khỏi miệng toàn bộ đều là tiếng rêи ɾỉ khiến anh ta xấu hổ.

“A hô~” Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt theo từng lần vách thịt bị căng ra truyền đến toàn thân, côn ŧᏂịŧ va chạm trong cơ thể anh ta, từng lân lướt qua điểm mẫn cảm, công kích linh hồn, dẫn anh ta cùng trầm luân.

Lãnh Tiêu khó nhịn nắm chặt lấy ga giường dưới thân, hai chân cũng không biết từ lúc nào quấn ở trên eo Chu Uý Kì, theo va chạm của anh mà lắc lư. Kɧoáı ©ảʍ cường liệt khiến anh ta bất giác nhắm mắt, nhưng rất nhanh anh ta đã nhận ra một bàn tay đang làm loạn trên ngực, tiếp đó Lãnh Tiêu cả người run rẩy, đầṳ ѵú bị thứ ướt mềm ngậm lấy, cắn nhẹ, mυ'ŧ vào, liếʍ láp, kɧıêυ ҡɧí©ɧ…

Anh ta từ trước đến nay không biết đầṳ ѵú của đàn ông cũng có thể nhạy cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, hơn nữa còn là đầṳ ѵú của bản thân anh ta.

Rất mau, hai bên đều bị ngậm ở trong miệng, Lãnh Tiêu trong mơ mơ hồ hồ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không thể suy nghĩ, tiểu huyệt bị hung hăng thao làm, hai đầṳ ѵú cũng bị khoang miệng ướt mềm chơi đùa…đợi đã, Lãnh Tiêu đột nhiên giật mình một cái, mở mắt ra.

“Hô a~Tiểu Tiểu Tịch…a” Lãnh Tiêu liền thấy hai cái đầu vùi trên ngực anh ta, một cái là Chu Uý Kì, một cái khác lại là Lãnh Tịch nằm sấp ở bên cạnh anh ta, em trai ruột của anh ta.

Lãnh Tịch sát lại cắn lấy đầṳ ѵú của anh trai liếʍ mυ'ŧ chơi đùa, vừa quỳ sấp vểnh mông lên, một bàn tay vòng xuống dưới hàng không ngừng dùng ngón tay cắm vào hậu huyệt vừa mới bị ông xã thao mềm của cậu, dáng vẻ vô cùng dâʍ đãиɠ mê người.

“Tiểu Tịch…hô a…a a a a Chu Uý Kì! A a a Chu Uý Kì…Chu Uý Kì!”

Chu Uý Kì thoả mãn nhận ra giọng của Lãnh Tiêu càng ngày càng lớn, hơn nữa lúc đang bị thao lại gọi tên của anh, cho nên càng ra sức thao làm.

“A a a a…a không được rồi a a a không…nhanh quá a a a…a muốn bay…không được a a a a!”

Dưới nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Lãnh Tiêu cuối cùng không khống chế được bị thao bắn ra, Chu Uý Kì dùng sức đỉnh một cái bắn ở trong cơ thể anh ta, rất nhanh hậu huyệt của Lãnh Tiêu đã biến thành một mảnh hỗn độn, trên ga giường tí tách chảy xuống rất nhiều bạch trọc, có của anh ta bắn ra, cũng có chảy ra từ hậu huyệt anh ta, hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ.

Lãnh Tiêu thất thần thở hổn hển, còn đang trong dư vị cao trào chưa lấy lại tinh thần, em trai cũng cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đã nằm sấp ở trên ngực anh ta, Lãnh Tiêu giương mắt thấy em trai nhìn anh ta nói: “Anh, sau này chúng ta cứ sống như vậy được không?”

Lãnh Tiêu không nói gì, Lãnh Tịch lại tiếp tục nói: “Em yêu anh ấy, em nghĩ chắc chắn anh hai cũng thích anh ấy, anh ấy nói anh ấy cũng yêu chúng ta, cho nên ba người chúng ta sống cùng nhau, không có người khác…được không?”

Thật ra trước khi gọi anh hai đến Lãnh Tịch đã nói điều này với anh ta rồi, nếu không Lãnh Tiêu cũng sẽ không đến vào lúc này, Lãnh Tịch lúc đó thể hiện rõ cậu không thể không có anh hai, nhưng cũng không thể không có Chu Uý Kì, mà Chu Uý Kì thích anh hai, anh hai cũng không phải không có cảm giác với Chu Uý Kì, cho nên bọn họ có thể cùng nhau, như vậy bọn họ có thể mãi mãi không tách ra, cũng không muốn người ngoài chen chân vào, thật tốt.

Vì vậy Lãnh Tiêu đã đến.