Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 35

Nhưng ra khỏi miệng lại giống làm nũng, hai tay Chu Uý Kì đỡ lấy mông của cậu, hai ngón tay không ngừng moi đào tiểu huyệt càng ngày càng ướt, Lãnh Tịch thậm chí có thể nghe thấy tiếng nước “ọp ọp ọp”, ở đây là trường học, giữa ban ngày ban mặt, vừa nghĩ như vậy cả người Lãnh Tịch đều xấu hổ vùi vào trong vai Chu Uý Kì, nhưng hậu huyệt lại không khống chế được phân bố ra chất lỏng, rất ngứa rất khao khát, rất muốn bị lấp đầy, bị đâm xuyên.

“A ưm~Chu Uý Kì~” Lãnh Tịch vùi vào trong lòng Chu Uý Kì không ngừng gọi tên của anh: “Chu Uý Kì…a ha…ưm~”

Cậu nghĩ, cậu thật sự yêu tên đàn ông đáng chết này mới có thể để anh tuỳ ý làm bậy với cậu.

“Bảo bối, anh muốn thao em.” Chu Uý Kì đã cởi khoá quần của mình rút ra gia hoả nóng rực, đúng lúc để ở trong đùi Lãnh Tịch cọ xát.

“A~” Cả người Lãnh Tịch run rẩy, chỉ có thể dùng sức bám lấy vai của người đàn ông: “Ông xã~tiến vào a…thao em~thao a a a.”

Cậu chưa nói xong Chu Uý Kì đã nâng một chân cậu lên cắm vào, vách thịt bỗng nhiên bị căng ra rõ ràng đã thích ứng với cây côn ŧᏂịŧ to lớn này, hơn nữa khát khao nó không thôi, chốc lát liên hút toàn bộ vào, bao bọc gắt gao.

“A a a ưm~đau!” Lãnh Tịch đột nhiên oán trách.

Chu Uý Kì vội vàng dừng lại, phát hiện cặp mông trắng nõn của Lãnh Tịch bị đè ở trên tường, anh va chạm như vậy chắc chắn đau, cho nên Chu Uý Kì rút côn ŧᏂịŧ ra lật người Lãnh Tịch để cậu ấy chống tường quay lưng lại với mình mông vểnh lên, lúc mày mới ôm chân của cậu cắm vào cả cây.

“A~a a…hô ưm!” Lãnh Tịch không dám quá lớn tiếng, vẫn luôn cố gắng khống chế chính mình.

Chu Uý Kì thân mật cởϊ áσ khoác chặn ở trên tường, như vậy có thể ngăn cản lúc mình va chạm thân dưới của Lãnh Tịch đυ.ng phải tường.

“Hô a a a…a ưm…ông xã…anh a ưm…anh yêu em…a đúng không”

“Yêu em…ông xã yêu em…”

Chu Uý Kì mỗi một lần cắm sâu vào lại rút ra, cơ thể Lãnh Tịch bị từng đợt kɧoáı ©ảʍ tê dại nhấn chìm, hai chân cũng hơi phát run, nếu không phải một tay của Chu Uý Kì đỡ ở háng cậu thì cậu vốn dĩ đứng không vững.

Không biết đã thao bao lâu, Chu Uý Kì cuối cùng bắn ở trong cơ thể cậu, hai chân Lãnh Tịch run rẩy mềm mại ngã vào lòng Chu Uý Kì.

Cuối cùng hai người đến chung cư của Lãnh Tịch, sau hai tiếng đồng hồ rốt cuộc cũng dọn dẹp sạch sẽ, lúc này mới cùng nhau về nhà. Vừa vào cửa đã nhìn thấy Lãnh Tiêu đợi ở phòng khách, hai anh em bốn mắt nhìn nhau đều hơi xấu hổ, Lãnh Tiêu thậm chí không biết nên đối mặt với em trai thế nào, nhưng lúc anh ta nhìn thấy em trai kéo tay của Chu Uý Kì về, Lãnh Tiêu không biết vì sao trong lòng nên yên tâm lại hơi khó chịu.

Tóm lại khó chịu mất mát đều bị anh ta đè ở trong lòng, em trai quay về rồi, còn hoà hảo như đầu với Chu Uý Kì, cho dù thế nào anh ta tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy để em trai đau lòng nữa.

Lãnh Tiêu âm thầm hạ quyết tâm, Lãnh Tịch cũng không biết nên đối mặt với anh hai thế nào, vì thế trong lòng hiểu rõ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, ăn cơm bình thường.

Mặt Chu Uý Kì bên cạnh mang theo ý cười, nhiệm vụ chính tuyến công lược nam chính bổn văn Lãnh Tịch lúc trước sớm đã hoàn thành mỹ mãn rồi, sở dĩ anh ở lại đây là vì nhiệm vụ ẩn giấu cũng chính là Lãnh Tiêu vẫn chưa hoàn thành trọn vẹn, theo như hệ thống Tiểu Đinh nói, đã hoàn thành 80% rồi, tóm lại còn thiếu chút độ nóng.

Chu Uý Kì lại không ngờ rằng, ngọn lửa cuối cùng này lại là tiểu bảo bối của anh thêm cho anh.

Hôm nay Chu Uý Kì đang làʍ t̠ìиɦ với Lãnh Tịch ở trong phòng, không ngờ Lãnh Tiêu lại tiến vào, mặc dù sau khi nhìn thấy bọn họ rất xấu hổ quay đầu muốn đi, nhưng giây tiếp theo đã bị Lãnh Tịch gọi lại rồi, Chu Uý Kì hơi kinh ngạc, bởi vì từ ngày đó đến nay vị đại thiếu gia này đang cố ý trốn tránh anh, tại sao hôm nay lại chủ động đến, hơn nữa còn là lúc không thích hợp như vậy, Lãnh Tiêu không thể không biết lúc này bọn họ sẽ ở trong phòng làm gì chứ, rõ ràng biết còn cố ý đến?

Nhưng rất nhanh Lãnh Tịch đã cho ra một giải thích.

“A…” Lãnh Tịch đang quỳ sấp ở trên giường, hai chân tách ra sau, Chu Uý Kì đang ở sau người cậu đỉnh eo bạch bạch bạch, đôi tay cậu khó nhịn mà bắt lấy mép giường, ánh mắt lại nhìn anh hai: “Anh hai a…ưm a a a…anh hai đừng đi~”

Rõ ràng Lãnh Tiêu rất do dự, ở cửa chần chừ một hồi, cuối cùng vẫn đi về hướng bọn họ, Chu Uý Kì nháy mắt đã hiểu rõ, là Lãnh Tịch lêu anh ta đến, hơn nữa ý đồ này…là cậu nghĩ như vậy sao.

Thú vị đây.

Sau khi hiểu rõ Chu Uý Kì vẫy tay với Lãnh Tiêu, đợi sau khi anh ta đi đến bên giường một phát bắt lấy cổ tay anh ta, Lãnh Tiêu nhất thời không vững ngã nhào lên giường, thiếu chút nữa ngã đến trên lưng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của em trai, hơn nữa ánh mắt đúng lúc rơi đến nơi hai người kết hợp ở khoảng cách gần.

Tiểu huyệt dính đầy chất lỏng dâʍ đãиɠ của em trai bị căng ra, cùng với côn ŧᏂịŧ lớn dữ tợn của Chu Uý Kì, không phải là màn hình nữa, mà là có thể ngửi được hương vị rõ ràng, quan sát gần như thế.

Lãnh Tiêu bất giác mở to mắt, lập tức huyết khí dâng trào, nhưng tầm mắt lại không có cách nào dời đi, chỉ thấy côn ŧᏂịŧ lớn lúc mỗi lần rút ra đều mang theo một chút vách thịt phấn nộn của em trai, sau đó lại bị cắm vào, lấp đầy…