Một Lòng Yêu Em

Chương 46

Lộ Tiểu Tang đột nhiên kêu một câu đặc biệt lớn tiếng, dọa Cố Bắc Từ giật mình.

Chẳng qua sau bữa cơm này, thái độ Lộ Tiểu Tang đối đãi với cô hình như có sự biến hoa vi diệu, cũng không còn sợ cô như vậy.

Buổi chiều vẫn còn có một buổi họp lớp nữa.

Cô giáo chủ nhiệm đeo một đôi kính gọng đen, tuổi tác cũng vượt qua bốn mươi tuổi, tay ôm một đống lớn sách vở cùng tờ đơn, vừa đi vào nói.

"Buổi họp lớp hôm nay, chủ yếu để mọi người hiểu rõ ràng các chuyên ngành của các trường đại học, còn có điểm tuyển chọn của năm ngoái. Sau đó mọi người cầm tờ đơn về, các em có thời gian là một tuần, xác định phương hướng của mình, đồng thời báo lại cho trường học biết."

Nói xong, cô chủ nhiệm lớp bắt đầu phát sách cùng tờ đơn.

Trong nháy mắt nhận được sách cùng với tờ đơn, Cố Bắc Từ có chút hoảng hốt.

Dẫu sao kiếp trước, cô căn bản không có đi tới bước này, ngay cả tư cách tham gia thi vào trường cao đẳng cũng không có.

Cô mở ra sách, thấy danh mục các chuyên ngành của từng trường đại học nổi tiếng, trong lúc nhất thời có chút mê mang.

"Bạn học Cố Bắc Từ, đây là danh mục của các trường đại học ở nước ngoài, các em có thể cùng nhau xem qua một chút."

Cô chủ nhiệm thái độ cẩn thận đưa tới một quyển sách khác.

"Thật ra thì lấy thành tích của em, có thể được cử đến học tại đại học đế đô."

"Em biết ạ."

Cố Bắc Từ nhàn nhạt trả lời, chủ nhiệm lớp liền lập tức đi ra ngoài.

Các bạn học bắt đầu hưng phấn xì xào bàn tán.

"Mình đã nghĩ xong, mình sẽ thi đại học sư phạm Đế Kinh, tương lai sẽ trở thành một thầy giáo!"

"Trong nhà mình đều là bác sĩ, mình cũng phải thi đại học y khoa."

"Nhà mình cũng sắp xếp xong cho mình rồi, mình học xong sẽ đi du học, nên tờ đơn này mình cũng không cần xem."

Cố Bắc Từ cầm tờ đơn mới tinh, suy nghĩ xa xôi, cô cũng từng có một tiền đồ tươi sáng.

Cô được mẹ sinh ra, thông minh xinh đẹp, lại có thiên phú âm nhạc cực cao, nếu như mẹ con Hứa Vận Nhi không xuất hiện trong thế giới của cô, thì kiếp trước cô cũng có thể trở thành một nhạc sĩ chơi đàn violon.

Nhưng là đời này, ngoại trừ mong muốn thực hiện giấc mơ trở thành nhạc sĩ, cô vẫn còn nhiều con đường cần phải đi.

"Cố Bắc Từ. . . cậu đã nghĩ xong muốn chọn trường đại học nào chưa?"

Giọng Lộ Tiểu Tang hơi có vẻ sợ hãi vang lên bên tai, làm Cố Bắc Từ phục hồi tinh thần, hỏi ngược lại.

"Còn cậu?"

"Mình đã sớm suy nghĩ xong, mình muốn thi vào chuyên ngành biên kịch của học viện điện ảnh Đế Kinh!"

Lộ Tiểu Tang cười híp mắt trả lời.

Cố Bắc Từ hơi câu môi, cuộc đời của Lộ Tiểu Tang, quả nhiên cũng giống như kiếp trước.

"Cậu nhất định sẽ thành công, hơn nữa cậu nhất định sẽ trở thành một biên kịch xuất sắc."

Cố Bắc Từ ý vị sâu xa mở miệng, sau đó nhấc bút lên, ở trên tờ khai viết xuống tên của hai trường học.

Lộ Tiểu Tang tò mò nhìn một cái, kinh ngạc "A" một tiếng.

"Cậu muốn thi vào trường điện ảnh và học viện âm nhạc Juliet?"

Cái trước không cần phải nói, nhưng phía sau là học viện âm nhạc tốt nhất thế giới.

"Ừ. Giữa hai trường đại học cũng có hợp tác hạng mục trao đổi học vị."

Cố Bắc Từ nhàn nhạt mở miệng, đem tờ đơn đẩy sang cho Lộ Tiểu Tang.

"Mình buồn ngủ, một lúc nữa cậu giúp mình nộp tờ đơn cho cô chủ nhiệm."

Nói xong cô đeo tai nghe lên tai rồi tiếp tục ngủ.

Sau nửa ngày quen biết, Lộ Tiểu Tang đã hình thành thói quen với tác phong của Cố Bắc Từ, cô đưa tay cầm lấy tờ đơn, bất thình lình nghe thấy bên cạnh có tiếng nói

"Cảm ơn!"

Lộ Tiểu Tang sợ hết hồn, con ngươi hơi chấn động một chút, nhìn về phía bên cạnh Cố Bắc Từ, nhất thời một chút cũng không dám tin hỗn thế ma vương cũng biết nói lời cảm ơn.

Cố Bắc Từ cũng không nghĩ tới, mình ngủ một giấc tỉnh dậy, cô lại giống như một con gấu trúc bị mọi người vây xem...