Một Lòng Yêu Em

Chương 39

“Bạn học Cố, mau vào, mau vào đi!”

Mặc dù Cố Bắc Từ đã cự tuyệt ý tốt của hiệu trưởng, nhưng hiệu trưởng vẫn chủ động chạy đến dẫn Cố Bắc Từ tới lớp mới. Cố Bắc Từ vừa bước một chân vào lớp A, quả nhiên nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm của cả lớp. Hiệu trưởng cũng có chút xấu hổ, đứng trên bục giảng nghiêm túc nói:

“Mọi người yên tĩnh một chút! Đều quay về chỗ của mình ngồi xuống!”

Đám học sinh vẫn là cho hiệu trưởng thể diện, mặc dù trên mặt thể hiện ý khinh thường Cố Bắc Từ, nhưng đều trở về chỗ.

“Bạn học Cố, em nhìn xem, em muốn ngồi chỗ nào?” Hiệu trưởng quay người nhìn cô cười tủm tỉm.

Cố Bắc Từ nhìn lướt qua, ngoại trừ vị trí chuyên dành cho học sinh kém ngồi ở hai bên bục giảng, hàng cuối cùng trống, thì chỉ còn lại vị trí bên cạnh Lộ Tiểu Tang.

Giờ phút này Lộ Tiểu Tang đang vùi đầu thấp xuống, giống như sợ bị Cố Bắc Từ nhìn thấy.

Hiệu trưởng cũng rất nhanh chú ý tới tình huống này, vội vàng nói:

“Em muốn ngồi ở chỗ nào cũng được, thầy sắp xếp các bạn học đổi chỗ cho em.”

Tức khắc, học sinh cả lớp đều giống như gặp đại địch, sắc mặt tức khắc trầm xuống, tất cả mọi người đều không muốn phải ngồi cùng bàn với Cố Bắc Từ.

Nghe nói Cố Bắc Từ ở lớp F không có việc xấu gì là chưa làm, đánh nhau ẩu đả, hút thuốc, say rượu, tất cả đều tinh thông, bọn họ cũng không muốn bị loại rác rưởi này làm ô nhiễm.

Hứa Vận Nhi cúi đầu, khẽ nhấc môi cười trộm, thế cục bây giờ chính là điều mà cô ta mong muốn.

Cả lớp đều cô lập Cố Bắc Từ, đây là thứ mà cô không thể chấp nhận nhất. Chỉ cần lúc này mình đứng ra, chủ động muốn ngồi cùng bàn với Cố Bắc Từ, thì không chỉ thu được hảo cảm của mọi người mà còn gia tăng được cả hảo cảm của Cố Bắc Từ với mình.

Một mũi tên trúng hai đích!

Nghĩ tới đây, Hứa Vận Nhi điều chỉnh một chút biểu cảm, ngẩng đầu lên, đang muốn mở miệng, đúng vào lúc này Cố Bắc Từ câu môi, chỉ tay:

“Bên cạnh bạn học kia đi, em cảm thấy vị trí đó khá tốt.”

Hiệu trưởng nhìn về phía Cố Bắc Từ chỉ, lập tức nhẹ nhàng thở ra, cười nói:

“Lộ Tiểu Tang, từ hôm nay trở đi, Cố Bắc Từ chính là bạn cùng bàn của em, hai em một người thi đứng thứ nhất, một người đứng thứ hai, rất tốt.”

Tốt cái rắm!

Trong lòng Lộ Tiểu Tang khóc không ra nước mắt, cô cũng sợ ngồi cùng bàn với Hỗn Thế Ma Vương này mà.

Những người khác trong lớp đều cảm thấy may mắn nhẹ nhàng thở ra, dù sao bọn họ cũng không thích đứa nghèo khổ như Lộ Tiểu Tang, vừa khéo nghèo khổ kết hợp với tai họa, vô cùng phù hợp.

Hứa Vận Nhi lại có chút giật mình, cô ta làm sao cũng không nghĩ tới Cố Bắc Từ chọn ngồi cạnh Lộ Tiểu Tang.

Trước đó rõ ràng nói muốn học cùng một lớp với mình, còn hỏi mình có vui hay không nữa.

Sao bây giờ đột nhiên lại lật lọng rồi?

Một cỗ bất an vừa nhanh vừa mạnh mẽ lan tràn trong lòng Hứa Vận Nhi, cô ta đã cảm giác được Cố Bắc Từ không nghe lời như trước nữa…

Cố Bắc Từ khoác cặp sách đi tới trước mặt Lộ Tiểu Tang, hai ngón tay khép lại gõ bàn một cái, hướng về phía đối phương lộ ra một nụ cười tà khí.

“Tớ muốn ngồi cạnh cửa sổ, cậu không ngại chứ?”

Lộ Tiểu Tang ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với nụ cười tà dị của Cố Bắc Từ, giống như nữ chính trong manga vừa ngầu vừa đẹp trai, xung quanh tỏa ra một vòng hào quang chói muốn mù con mắt.

“Không không không không... Không ngại!”

Lộ Tiểu Tang cảm thấy mình giống như bị mê hoặc, lập tức thu dọn đồ đạc, đem vị trí bên trong nhường lại cho Cố Bắc Từ.

Nhìn thấy Cố Bắc Từ và bạn cùng bàn mới ở chung rất hòa hợp, cũng không xảy ra nhiễu loạn lớn gì, hiệu trưởng nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới lặng lẽ rời đi.

Cố Bắc Từ ngồi xuống, không quan tâm ánh mắt bốn phía xung quanh quăng tới bên mình, chậm rãi ung dung sắp xếp lại đồ của mình.

Bên cạnh, Lộ Tiểu Tang đã lấy lại tinh thần, lại trở về dáng vẻ nai con khép nép sợ hãi.