Âm thanh phẫn nộ trong đài phát thanh của trường vang lên 3 lần, ngay cả cái lớp F luôn coi trời bằng vung đang ồn ào cũng yên lặng hẳn.
“Cố Bắc Từ, với cái khẩu khí dị thường này thì lần này cô bị đuổi chắc rồi?”
Hoàng Lị Lị hai tay ôm lấy đầu rồi gương mặt hả hê cười trên nỗi đau của người khác mà nhìn cô.
“Yên tâm đi, cuối cùng thì cậu cũng bị đuổi thôi, còn tôi không thể nào bị đuổi được.”
Cố Bắc Từ cả ánh mắt đều hừng hực, cô ung dung đứng dậy, hai tay nắm chặt, bước ra ngoài phòng học nhẹ như gió thoảng mây trôi.
Đến phòng hội đồng.
Các giáo viên văn, toán đều có mặt ở đây, Lương chủ nhiệm mặt biến sắc ngồi trước bàn làm việc, đến cả Hứa Vân Nhi cũng đang ngồi trên ghế kế bên.
Cố Bắc Từ nhếch đôi môi lạnh nhạt lên.
Quả nhiên cô hôm qua nhắc đến việc thi cử, thì Hứa Vân Nhi liền có động thái ngay. Đến thật tốt, cô đang sợ cái đứa này lại không dám đến chứ!
Hứa Vận Nhi, cô quả nhiên đã cắn câu…
“Bắc Từ! Làm sao em có thể làm ra được việc này chứ! Nhanh xin lỗi chủ nhiệm Lương đi!”
Hứa Vận Nhi vừa nhìn thấy Cố Bắc Từ thì trong đáy mắt liền chứa một nụ cười hả hê, có điều rất nhanh liền trở lại trạng thái như là quan tâm, gấp gáp mở miệng nói.
“Em đã làm gì chứ? Tại sao phải xin lỗi thầy?”
Cố Bắc Từ mở to mắt, ánh nhìn đổ dồn lên người Hứa Vận Nhi.
“Bởi vì em...”
Bị ánh mắt như vậy của cô nhìn, Hứa Vận Nhi bị hoảng hốt một phen, hình như bí mật của bản thân đã bị Cố Bắc Từ phát hiện ra gì rồi.
Không phải đâu! Người đần độn như Cố Bắc Từ sao lại có thể nhận ra kế hoạch của mình được chứ!
Hôm qua, cô ta nghe nói là Cố Bắc Từ rất nghiêm túc làm bài thi, thì trong lòng liền cảm thấy hài lòng rồi, với cả sáng hôm nay cô ta vừa giúp giáo viên sửa bài thi, thì có lấy bài thi của Cố Bắc Từ ra xem.
Kết quả bản thân cô bị dọa một phen, ba trang đáp án của Cố Bắc Từ vậy mà tất cả lại được gần như full điểm! Môn toán trực tiếp được điểm tối đa! Phút chốc lại lội ngược dòng xếp đầu bảng của cả năm.
Đần đồn như Cố Bắc Từ sao lại có thể đạt được điểm toán cao như vậy chứ, chỉ có một lý do duy nhất, chính là gian lận!
Vì vậy với sự thay đổi bất thường của cô ta, chủ nhiệm khoa muốn xem bài của Cố Bắc Từ.
Quả nhiên chủ nhiệm khoa tức giận đùng đùng, mà bây giờ mỗi lời nói của cô ta đều kích động Cố Bắc Từ, đối phương quả nhiên thuận theo mấy lời kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó của cô ta mà nói ra càng khiến cho chủ nhiệm Lương thêm tức giận.
“Bạn học Hứa Vận Nhi, em không cần nói giúp cho em gái của em nữa, với một học sinh có đức hạnh tồi tệ như này thì không biết hối cải đâu!”
Chủ nhiệm khoa mặt biến sắc đứng dậy, chỉ vào mặt của Cố Bắc Từ, nước bọt tung tóe mà lớn giọng chửi.
“Nỗi nhục của trường trung học S! Em chính là nỗi ô nhục của trường cấp 3 S của chúng tôi!”
Cố Bắc Từ từ lúc lên cấp 3, một ngày ba lần thì cãi nhau ẩu đả, ba ngày một lần thì đánh nhau cãi lộn, cúp học thì như cơm bữa, mà còn làm trái quy định của trường học mà theo đuổi Tưởng Ngọc Đường làm cho ồn ào dư luận một phen!
Tất cả thời gian của chủ nhiệm khoa đều lãng phí vì mấy chuyện của tiểu nha đầu như cô! Sự nghiệp dạy học sáng lạn của ông cũng đều bị tiểu nha đầu cô vẽ lên một vết nhơ rồi!
Học sinh như này sao ông có thể nhẫn nhịn được chứ, nhưng mỗi lần như vầy cô đều không vượt quá giới hạn quan trọng nhất nên ông cũng không có cách nào đuổi học cô được!
Cuối cùng hôm nay tiểu nha đầu cô cũng rơi vào rọ mõm rồi, hôm nay nói gì đi nữa ông cũng sẽ tìm cách tống cổ cô ra khỏi trường này!
“Nỗi nhục? Em rốt cuộc đã làm gì chứ?”