Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 40: Cô Ấy Lại Xuất Hiện (1)

Ngay cả thống đốc đại nhân tinh thần lực kinh người, nhưng khi phi thuyền xông vào Già Nạp Tinh, thân tàu cũng đã chia lia tứ tán.

Anh không chút nghĩ ngợi duỗi tay liền đem Trình Tiểu Mễ xách trong tay, dùng gần như toàn bộ tinh thần lực bao lấy cô, không để cô chịu một chút thương tổn.

Mà khi Bắc Thần ngã xuống thấy có chút cạn lời, đã nói huynh đệ tình thâm đâu. Thì ra so với nữ thần, mấy thứ đó đều là cứt.

Cũng may mọi người đều có tinh thần lực nên lúc ngã xuống đều đồng thời dùng tinh thần lực bảo vệ bản thân, hơn nữa nơi này là Già Nạp Tinh cho nên chỉ cần không xông vào đàn dã thú thì mọi chuyện sẽ rất thuận lợi.

Kết quả thống đốc Reuel cùng Trình Tiểu Mễ chính là xui xẻo thế đấy, hai bọn họ cái rơi xuống trước một đám dã thú không biết tên, sau đó thống đốc đại nhân vì kiệt lực mà trực tiếp ngất đi rồi.

Trình Tiểu Mễ nháy mắt muốn chết luôn cho rồi, cô là một con mèo phải làm sao bảo vệ anh? Nhưng cô cũng không trốn, mà là xù lông chắn trước mặt anh nhe răng với những dã thú đó.

Hình thể chúng nó xem ra không quá khủng, lớn cỡ tầm một con chó. Nhưng cái đầu trông như là sư tử, cái đuôi lại là lông xù xù. Loại thú này trước đây cô từng xem giới thiệu trên mạng tinh tế, tên là Lam! Tuy rằng vẻ ngoài rất đẹp nhưng là do tính cách mà không thể huấn luyện thành sủng vật được, thậm chí chúng vẫn luôn không thân thiện với người Già Nạp Tinh.

Hơn nữa chúng nó là động vật quần cư giống sói, có thủ lĩnh, hơn nữa lực công kích cực mạnh.

Một loại động vật như vậy cô phải đối phó thế nào?

Trình Tiểu Mễ gấp sắp khóc, nhưng vẫn tựa như bé bảo vệ che chở Sen nhà mình một bước không lùi.

Ngay lúc cô cho rằng phải trải qua một trận ác chiến thì đối diện có tiếng nói: “Thủ lĩnh, tôi ngửi được một mùi ngọt trong không khí, em gái nhỏ đối diện đang động dục kìa, không biết cô ấy là chủng loại nào, không thì chúng ta mang đi đi?”

“……” Nghe một chút đã hiểu.

Trình Tiểu Mễ vẫn luôn được thống đốc đại nhân bảo hộ rất khá, cho nên lần đầu tiên nhìn thấy sự tồn tại của động vật khác.

À không, là động vật Già Nạp Tinh.

Con thủ lĩnh kia vuốt vuốt mảng lông trắng dài nhất trên đầu, rất uy vũ đi lên trước vài bước ngửi ngửi không khí, sau đó duỗi đầu lưỡi liếʍ liếʍ nói: “Thơm quá.”

“Ngươi tránh ra.” Trình Tiểu Mễ meo một tiếng, sau đó đối phương thế nhưng nghe hiểu, nó lập tức kinh ngạc nhảy ra một bước nói: “Biết, biết nói.”

“……” Trình Tiểu Mễ có hơi muốn gϊếŧ Lam.

Thủ lĩnh đám Lam kia nhảy khai sau liền khôi phục bình thường, nói: “Vật nhỏ, tôi nguyện ý chọn em làm Hoàng Hậu của anh, giờ em qua đây, không cần ở chung một chỗ với người đàn ông đó, anh ta khác giống loài với chúng ta, không thể giúp em sinh sản đời sau được đâu.”

“Cút ngay.” Trình Tiểu Mễ trong lòng cả kinh, sợ bọn chúng làm ra chuyện cưỡиɠ ɧϊếp mèo gì đó, vì thế liền điều động tinh thần lực muốn bức lui chúng. Sau đó thành công nhìn nhóm Lam này thế nhưng từ vừa mới hưng phấn trở nên bình tĩnh trở lại, thần thái còn rất thân thiện, còn vẫy đuôi các thứ.

Các ngươi là chó à?

Cô hoàn toàn không biết, tinh thần lực của nữ thần ở Già Nạp Tinh chính là sự tồn tại giống như BUG, cô có thể trấn an cảm xúc cuồng bạo của các loại động vật, thậm chí có thể cho bọn chúng nảy sinh hảo cảm với cô, sau đó vì cô mà nghe lệnh.

“Oa, cô ấy thật là lợi hại, cô ấy còn sáng lên nữa.”

“Tao muốn làm bạn thân nhất của cô ấy, luôn ở bên cạnh cô ấy.”

“Tao muốn làm bạn lữ của cô ấy……”

Các loại thanh âm hết đợt này đến đợt khác, sau khi Trình Tiểu Mễ cảm thấy bọn họ không có nguy hiểm liền ngậm Sen đang hôn mê nhà mình đi, cần phải tìm một nới an toàn mới được.

Nào biết Sen quá nặng, cô căn bản là ngậm ko nổi.

Thủ lĩnh Lam kia nói: “Em muốn làm cái gì, ăn anh ta sao?”

“Không phải, tôi muốn mang anh ấy rời đi, tìm một nơi an toàn.” Trình Tiểu Mễ cảm thấy hiện tại không nên náo loạn với mấy con thú này, điều đó bất lợi cho mình thôi.

Lam như có chút thẹn thùng nói: “Tôi có thể hỗ trợ không? Đằng trước có cái nhà ở, có thể che mưa.”

“Vậy thì tốt quá, có người không?”

“Không có.”

“Vậy các ngươi muốn hỗ trợ thế nào?”

Mới vừa nói xong liền thấy thủ lĩnh Lam cắn quần áo thống đốc đại nhân, tiếp theo kéo lui về sau một cái cơ thể anh liền khẽ động. Hù chết cô, cho rằng nó đây là muốn ăn Sen nhà mình.

Chẳng qua có bọn nó hỗ trợ thật sự rất tốt, nếu không phải đám đực kia cứ luôn muốn ngửi mông cô thì càng tốt hơn. Cô vừa trốn tránh vừa hí uy hϊếp, cuối cùng là tới được gian nhà ở của Già Nạp Tinh.

Sao cứ có cảm giác hình như không phải nhà hoang, mà trông giống như trạm quan sát hơn, mở ra các loại giám sát.

“Cửa này mở không ra, cửa sổ cũng vào không được, chúng tôi đều đã thử qua.” Thủ lĩnh Lam có chút ngượng ngùng nói, nó cảm thấy mình không nên thừa nhận mình vô dụng như vậy trước mặt tiểu mỹ nhân.

Trình Tiểu Mễ quan sát một chút, phát hiện khóa này hình như là khoá tinh thần lực, chỉ cần là có tinh thần lực là có thể mở ra. Cái này cô có nè, vì thế cô nhảy lên duỗi móng vuốt, khóa kia liền văng ra.

Nhóm Lam tru lên tận trời, bọn chúng kiêu ngạo quá, giống như chính chúng mở được cửa vậy.

“Có thể nâng anh ấy vào giúp tôi không?” Trình Tiểu Mễ nhìn phương tiện bên trong một chút, còn rất đầy đủ, lại còn có giường, thật là quá tốt.

Những con Lam đó còn rất thông minh, sau khi vào trong thì mấy còn cùng nhau hợp tác nâng thống đốc đại nhân lên giường. Trình Tiểu Mễ đứng một bên cuối cùng cũng yên tâm, nhưng mà phải làm sao đuổi một đám Lam ánh mắt lấp lánh này đi ra đây. Chúng nó hiện tại đang vô cùng tò mò nhìn bên này xem bên kia, toàn bộ là đặc tính dã thú.

Meo……

“Các ngươi đừng náo loạn, tôi muốn nghỉ ngơi, có thể đi ra ngoài không?”

“Đêm này còn có thể gặp nhau không?”

“Có thể.” Vì an ủi chúng, Trình Tiểu Mễ không thể không nói như vậy.

Thủ lĩnh Lam vui vẻ rống lên trời, sau đó liền mang theo nhóm anh chị em nó rời đi.