Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 39: Mèo Động Dục Trong Truyền Thuyết (2)

Yên lặng đưa lưng về phía bọn họ, nhẹ nhàng phẩy chân, quả nhiên thấy có chút vết máu dính trên bộ lông tuyết trắng.

Mèo lông dài quả nhiên không tốt lắm, có một số thứ không rớt ra hết mà dính lại trên lông, chả trách bọn họ muốn đưa mình vào khoang chữa bệnh.

(︿)

Cô cũng không tin bọn họ có thể kiểm tra ra được bệnh gì, yên lặng ngồi xổm bên trong một chốc, kết quả thật đúng là không kiểm tra ra được chỗ nào không ổn, ít nhất là không bị thương.

Thống đốc đại nhân cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ là dính máu của người khác? Nhưng ở chỗ đó hình như không dễ dính máu người khác lên mà, hơn nữa đã kiểm tra được máu chính là của mèo con.

Vì thế vào lúc này Bắc Thần nghĩ tới một sự kiện, đó chính là lúc bọn họ tới Lang Nhân Tinh vì sợ mỗ mèo bị thương không thể trị liệu, cho nên đã đưa vị thú y của Hiệp Hội Bảo Vệ Động Vật Quý Hiếm kia đến, giờ anh ta còn trên phi thuyền kìa.

“Thống đốc đại nhân, hình như chúng ta đã quên một người. Chính là vị thú y kia. À không phải, là nhân viên Hiệp Hội Bảo Vệ Động Vật Quý Hiếm.”

“Đi tìm anh ta tới đây.”

Trình Tiểu Mễ được đưa ra từ khoang chữa bệnh, sau đó thống đốc đại nhân ôm chặt cô vào trong ngực như sợ bị người khác cướp mất.

Đợi trong chốc lát vị thú y kia chạy tới, hỏi tình huống một chút xong muốn kéo chân Trình Tiểu Mễ để xem cho rõ, kết quả thiếu chút nữa bị mèo cắn.

Mèo méo, thống đốc đại nhân thì thôi, dù gì cũng là Sen nhà mình, hơn nữa còn đẹp trai như vậy. Nhưng người khác sao lại có thể tùy tiện nhìn chỗ đó của cô chứ? Chắc chắn là không cho rồi.

Thế nên cô không chỉ huơ móng vuốt mà ngoài miệng còn phát ra một tiếng gừ uy hϊếp.

Tiếng kêu này thật quá là kỳ lạ, Trình Tiểu Mễ liên tiếp phát ra vài tiếng nghe không giống với tiếng kêu trước kia, nghe ra có hơi giống gào, nhưng lại có chút giống than khóc.

Thống đốc đại nhân nghe thì cho rằng Trình Tiểu Mễ bị nội thương gì, nhưng cũng vẫn chưa điều tra ra được?

Hoặc là có thể bị doạ rồi, dù sao nó cũng mới vừa đã trải qua một trận chiến đấu. Nhưng điều này không có khả năng lắm, bởi vì nó ở trong rừng rậm lâu như vậy cũng chưa từng bị thứ gì dọa đến mà.

Nhưng là nhân viên Hiệp Hội Bảo Vệ Động Vật Quý Hiếm kia lại kích động lên, anh ngốc ngốc nhìn Trình Tiểu Mễ nói: “Chỗ đó của mèo có máu, còn là một con giống cái, hơn nữa lại phát ra loại tiếng kêu như khi động vật theo đuổi phối ngẫu này, nếu tôi đoán không lầm thì thống đốc đại nhân à, mèo của ngài động dục rồi!”

Thống đốc đại nhân nghe xong liền đen mặt, mèo của anh trưởng thành thì tốt, nhưng sao cứ cảm thấy ánh mắt nhân viên Hội Bảo Vệ Động Vật Quý Hiếm này có chút quái quái vậy!

Không sai, vị thú y này cả đời nỗ lực vì công việc, chuyện muốn thấy nhất chính là nhìn những động vật quý hiếm có thể nở hoa kết quả, trở thành chủng loại phổ biến mới là tốt. Toàn bộ tinh tế chỉ có một con mèo này, nhưng cớ gì không thể biến thành sủng vật mà mỗi gia đình trên toàn thế giới đều có được kia chứ?

Ôm ý tưởng này trong đầu anh ta hoàn toàn không biết nhìn sắc mặt người khác mà nói: “Đây là chuyện tốt, trước mắt có rất nhiều giống loài tương tự với con mèo này. Ví dụ như một loài báo, chỉ cần lấy ra một phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ động vật từ trên người nó tiến hành ghép đôi với mèo của ngài, không chừng sẽ sinh ra một giống loài mới. Đương nhiên, nếu có thể giao phối là tốt nhất, nhưng hình thể loài báo so với mèo của ngài thật sự quá lớn, chỉ sợ sẽ làm nó bị thương…… Chẳng qua, còn có một loại sinh vật tên là chó săn, tôi cảm thấy vô cùng thích hợp, nhưng chỉ sợ hai giống loài không tương dung…… A……” Rầm, thú y bay ra đập lên vách tường trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Bắc Thần cũng cạn lời, cái tên chăn động vật này đúng là không biết nhìn sắc mặt, bộ không chú ý tới sắc mặt thống đốc đại nhân càng ngày càng đen sao, cuối cùng thiếu chút nữa đều có thể hắc phản quang. Tiểu sủng vật kia nói thế nào cũng là nữ thần của người ta đó, tuy nói bất đồng giống loài nhưng là bọn họ thu hút lẫn nhau, đám người mấy người mạnh mẽ tạo CP cho tiểu sủng vật của người ta, không đánh chết anh đã là khoan dung lắm rồi.

Trình Tiểu Mễ nhẹ nhàng thở ra đồng thời cũng cảm động nước mắt ào ào, vì Sen nhà mình không bán mình đi làm công cụ sinh sản, nếu không cô thà rằng từ nơi này nhảy xuống làm mèo bay cho rồi.

Linh hồn của cô chính là nhân loại, tuyệt đối không tiếp thu tình yêu khác giống loài đâu, còn không phải là phát tình thôi sao, cô có thể nhịn được.

Đang lệ rơi đầy mặt dùng đầu lưỡi cảm kích Sen nhà mình không đưa mình đi, đột nhiên cô nghe được có người tới đưa tin: “Thống đốc đại nhân, người Lang Nhân Tinh đuổi tới, chỉ sợ sẽ thực hiện công kích mang tính hủy diệt với chúng ta.”

Tổng đốc Reuel ngồi ở vị trí chỉ huy trên phi thuyền loại nhỏ, tự mình thao tác cất cánh, cũng nói: “Chỉ cần bay về phạm vi Già Nạp Tinh thì sẽ không có vấn đề gì, tôi cũng muốn nhìn xem Lang Nhân Tinh sẽ có đại hình vũ khí gì.”

Thống đốc Reuel dựa vào thao tác tuyệt đỉnh tránh thoát tất cả công kích của các chiến hạm loại nhỏ, nhưng người trên phi thuyền còn chưa phát tiếng hoan hô liền thấy có một chiến hạm đối phương khởi phát một đường sáng loá mắt.

“Thống đốc đại nhân, là pháo laser.”

“Ừ, Bắc Thần, ôm chặt mèo con, mọi người ngồi vững.” Vừa nói xong anh liền đứng lên, vạt áo toàn thân không gió tự động, con ngươi màu ngân bạch kia như phát ra ánh sáng.

Trình Tiểu Mễ lại có cảm giác giống như lần trước anh bạo động, máu toàn thân mình dường như đều sôi trào lên, nhưng cũng không nguy hiểm, cô cũng không xông lên ngăn cản, hiểu rõ thống đốc đại nhân đang điều động sức mạnh để bảo phi thuyền này.

Quả nhiên như thế, người khác nhìn không tới nhưng cô lại có thể nhìn được. Toàn bộ tinh thần lực của thống đốc đại nhân tập trung tới phía sau phi thuyền loại nhỏ, mà anh vươn một bàn tay, tựa như lấy năng lực một tay chống đỡ được sức mạnh của pháo laser kia.

Trong nháy mắt, bên kia nã pháo, một tia laser giống như có thể thiêu người đến tan xương nát thịt trong nháy mắt đánh trúng phi thuyền. Nhưng lại bị tinh thần lực của thống đốc đại nhân chặn toàn bộ, thế mà không tổn thương đến thân thuyền. Nhưng lực đánh vào quá lớn, thống đốc đại nhân cũng không thể hoàn toàn bảo toàn, người trên phi thuyền liền thao tác lui về phía sau.

Pháo laser không ngừng, phi thuyền bị sức mạnh này liên tục va chạm như muốn lệch khỏi quỹ đạo hành tuyến. Nó thật là bay về phía Già Nạp Tinh, nhưng lại không có dựa theo hành tuyến bay về phía trạm tinh tế Già Nạp Tinh mà là thẳng đến tinh cầu ngoại lai.

“Thống đốc đại nhân, lấy phi thuyền loại nhỏ trực tiếp phá tan phòng hộ bên ngoài Già Nạp Tinh có chút khó khăn.”

“Chuyển hướng.”

Thống đốc đại nhân thấy pháo laser của Lang Nhân Tinh đã không còn công kích được đến phi thuyền này, vì thế liền đem tinh thần lực còn lại chuyển hướng thân tàu tiến hành bảo hộ.

Bắc Thần bọn họ chỉ có thể nhìn mà không thể hỗ trợ, bởi vì hai loại tinh thần lực va chạm nhau trừ anh chị em ruột thì trên cơ bản đều sẽ sinh ra tác dụng phụ.