Thống đốc Reuel trước là một chiến sĩ, cho nên trước đó anh đã tồn trữ gần năm sáu ô vũ khí cùng đồ ăn thức uống, còn có một ít dược phẩm dùng khi khẩn cấp. Vốn dĩ giữ lại hai ba ô là dùng chứa quần áo linh tinh để mình tùy thời tắm rửa, hoặc là tạm thời để đồ vật cần dùng. Nhưng là lần này quần áo anh chỉ có thể đặt ở bao, đồ vật của mèo sủng tất nhiên được ưu tiên đặt bên trong, dù sao nơi đó không có vi khuẩn gì.
Anh suy xét cực kỳ cẩn thận, lại hoàn toàn không phát hiện bản thân đã bước lên con đường hướng về thuộc tính miêu nô mà không dự định quay đầu lại.
Chờ thu xếp mọi thứ xong xuôi liền cho tổ chức một đội cận vệ cùng đến chủ thành Già Nạp thành, đó là một vùng đất vô cùng trù phú, thuộc sở hữu của quốc vương Già Nạp. Nhưng quyền quản lý cũng đã giao cho nguyên soái Gerst.
Đúng, chủ quản chân chính của Già Nạp Tinh là lão gia tử gia tộc Gerst, thân tổ phụ của Reuel.
Nhưng lão gia tử này có ba trai hai gái, địa vị đều tương đối hiển hách. Hơn nữa tính tình tộc nhân này đều thiên lãnh, cho nên không xem trọng thân duyên*. Ít nhất, thống đốc Reuel là không quá thích về chủ thành, thà rằng ở bên ngoài liều mạng.
Lần này là không có cách nào, tóm lại phải biết được tên người sói kia là con ai.
Tuy nói thân duyên gia tộc Gerst không sâu, nhưng cũng không thể mặc kệ con cái của mình tùy tiện chạy loạn ở ngoài, còn bị xem là kẻ phản đồ linh tinh các thứ. Thật là sống đủ uất ức, cho dù là gia tộc Gerst lai với thú nhân, yếu như vậy sao có thể làm người khác ngước nhìn?
Tâm lý anh có thể đặt sang một bên không nói tới, Trình Tiểu Mễ bị mang ra dường như đã đoán được sắp đi xa, bởi vì đồ đạc của cô đều được thống đốc Reuel dọn sạch như biến ảo thuật.
Chờ đến khi bước lên một phương tiện giao thông có thể bay to siêu cấp cỡ một chiếc thuyền, thống đốc đại nhân đi tới một căn phòng. Nơi này cực kỳ xa hoa, còn xa hoa hơn các loại trang hoàng mà Trình Tiểu Mễ từng thấy ở hiện đại. Không riêng như thế, trên bàn bày các loại giống như đồ ăn vặt, chẳng qua cũng không biết dùng nguyên liệu gì làm thành.
Căn phòng có một chiếc giường tròn rất lớn trông giống như loại giường ở hiện đại, ở trên trải một chiếc chăn màu đỏ rực như sa tanh, thoạt nhìn rất thoải mái.
Trình Tiểu Mễ cảm thấy nơi này hẳn gọi là phòng tổng thống nhỉ, thật sự xa hoa cực đỉnh.
Cô cảm thấy khá hứng thú với chiếc giường này, bởi vì không giống cái giường màu xám đậm còn lạnh như băng trong phòng thống đốc đại nhân, không có một chút ấm áp nào, cũng không giống một cái giường, ngược lại trông như là một khối sắt màu xám, nằm trên đó cũng không thoải mái, cứng muốn chết, chẳng qua là tốt hơn mặt đất một chút mà thôi.
Bởi vì tương đối tò mò cái giường thoải mái tới cỡ nào, cô giãy giụa muốn xuống dưới, chẳng qua thiên tính của mèo làm cô có hơi chút không dám nhảy xuống, vì thế liền treo trên túi áo này nhìn nọ nhìn kia, một hồi meo một tiếng.
Thống đốc đại nhân cũng không phải kiểu người lảm nhảm tất nhiên sẽ không giải thích với một động vật vì sao phải ra ngoài, cho nên nhìn thấy dường như nó muốn ra liền thuận tay ném mèo lên giường.
Dáng vẻ giường thật mềm, thật thoải mái. Một chút cũng không có dấu hiệu bị ngã đau, cô lăn một vòng ngay tại chỗ, tỏ vẻ mình rất vui vẻ.
Có điều là trong lòng khá buồn bực, thống đốc đại nhân này quả nhiên là một người đàn ông căn bản không hiểu đến ôn nhu là vật gì mà, chẳng lẽ không thể nhẹ nhàng đặt xuống sao, tuy nói mèo là động vật nhanh nhạy, nhưng lỡ còn ngủ chưa tỉnh thì sao, đến lúc đó còn không ngã cho ngu người luôn à?
Đương nhiên này cũng chỉ là tưởng tượng, tiếp theo liền bước đi ưu nhã trên giường để cảm nhận, sau đó ngồi ở kia meo một tiếng với Sen, bất kể thế nào cô cũng có thể thích ứng trong mọi tình cảnh.
Vốn dĩ còn đang hưởng thụ chiếc giường mềm mại, lại vừa ngẩng đầu phát hiện Sen đã cởϊ qυầи áo trên người, sau đó đi vào phòng tắm gần như trong suốt để tắm rửa.
o(≧v≦)o~~
Dáng người thật tuyệt, cô gần như có thể trần trụi nhìn đối phương, nhưng sao mà nửa phần dưới phải dùng kính mờ chứ, cơ bản nhìn không thấy, thật tiếc nuối mà.
Phải biết rằng thống đốc đại nhân người ta tuy rằng là người Già Nạp Tinh, nhưng là lại có dáng người còn kiện mỹ hơn cả người đại cầu, quan trọng nhất chính là lông không quá rậm, làn da cũng tương đối nhẵn nhụi.
Trình Tiểu Mễ thích nhất là đàn ông không quá nhiều lông, chị đây thích, còn thích cơ bắp, chị đây cũng thích.
Đáng tiếc, mình là một con mèo, nhìn sạch cũng không có phản ứng sinh lý gì.
Haizz, nếu đây mà là một dáng vóc thiếu nữ thì lúc này mình nhất định sẽ bổ nhào vào anh ngay.
Không, chỉ bằng dáng người này, cho dù là mèo, cũng có quyền lợi suy nghĩ bậy bạ nha.
Nhưng mà cô lại không biết, bởi vì toàn bộ tư tưởng mèo quá sinh động tinh thần lực mới vừa thăng cấp của cô đã chậm rãi thăm dò vào, sau đó tiếp xúc với tinh thần hải của thống đốc đại nhân, chậm rãi do thám mọi thứ về cơ thể anh.
Thống đốc đại nhân còn ở bên trong vừa tắm rửa vừa xem tin tức thời sự, khoa học kỹ thuật hiện đại đã phát đạt đến mức có thể tùy thân mang theo mạng lưới giả thuyết, có thể biết được động thái của tinh tế bất cứ lúc nào. Xem một lúc thì thấy sau lưng chợt lạnh, anh gần thẳng người ngay lập tức, cảm giác cứng đờ, tinh thần hải của mình dường như đang được một lực lượng ấm áp nào đó vuốt ve.
Thật thoải mái, nhưng mà làm người lông tơ dựng đứng, cảm giác như đang đứng ở sa mạc đột nhiên bị một chậu nước lạnh giội một cái lạnh thấu tim vậy, tóm lại khá chua xót, răng cũng sắp rụng hết.
Thống đốc đại nhân cũng sống hơn một trăm tuổi, tuy nói xét về tuổi thọ trung bình ở Già Nạp Tinh thì đây chỉ như tuổi thiếu niên, nhưng anh vẫn là lần đầu tiên ứng phó với loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác này, nhất thời chưa kịp phản ứng lại thì cơ thể anh đã sinh ra phản ứng đáng sợ.
“Đáng chết……” Anh quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn tiểu sủng vật nhà mình một cái, tinh thần hải của anh do từng được nó trấn an cho nên cực thích tinh thần hải đối phương, hơn nữa chỉ cần gặp được liền không chỉ không chút nào ghét mà còn vô cùng hứng khởi, trực tiếp dẫn đường cho đối phương đi vào, ngay cả chút do dự cũng không có, thậm chí liền chủ nhân như anh cũng chưa phát hiện ra đã xen lẫn trong một chỗ.
Loại cảm giác tinh thần hải lâng lâng muốn bay lên này thật sự làm thống đốc đại nhân cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng là lại vô cùng hạnh phúc, tóm lại bây giờ anh coi như là đau cũng vui sướиɠ.
Chỉ là không biết tiểu sủng vật kia là chuyện như thế nào, vì sao tiểu sủng vật của mình lại đột nhiên phóng thích tinh thần lực tới dây dưa với mình? Cách tấm kính nhìn lên, đầu nhỏ ngơ ngác nghiêng đầu nhìn anh, một đôi ngươi như biển sao trời mênh mông gần như có thể làm người chìm đắm không thể giãy giụa.
Tiêu rồi, hình như anh trúng độc rồi.
Không được, nhất định không thể để một con vật khống chế không được tinh thần hải tùy tiện trêu chọc mình, này ở trong phòng còn đỡ, ít nhất không có ai thấy trạng thái túng quẫn của mình. Nhưng nếu thật sự đi ra ngoài, tiểu sủng vật lại làm như vậy, chuyện anh động dục với động vật chỉ sợ sẽ truyền khắp tinh tế đều biết, đến lúc đó lão già nhà mình có thể lột da anh ngay!
Ừm, nhất định sẽ vậy.
Thống đốc đại nhân giận trừng mắt nhìn tiểu sủng vật một cái, sau đó nhắm mắt ngưng thần muốn dùng tinh thần lực của mình hơi công kích tinh thần lực tiểu sủng vật một chút, chỉ cần để nó biết khó mà lui, sau này không dám tùy tiện chọc loạn như vậy.
*Miêu nô : Nô ɭệ mèo
*Thân duyên : Quan hệ họ hàng