Nữa đêm Mạch Tố Tố vì đói bụng mà tỉnh dậy, thấy mình bị Mặc bỉ ổi vây trong lòng, còn mình thì gác chân, kẹp eo hắn, Mạch Tố Tố liền quẩn bách đỏ mặt, im lặng gỡ tay Mặc Tiếu Hàm ra, ôi trời, Mạch Tố Tố lè lưỡi, cô nhớ không lầm thì trước khi ngủ, cô nằm cách rất xa Mặc bỉ ổi, khi tỉnh dậy không biết tại sao lại nằm trong lòng Mặc Tiếu Hàm cho được, nhớ tới dáng ngủ ái muội lúc nãy, Mạch Tố Tố dường như muốn chết đi cho rồi.
Mạch Tố Tố vỗ bụng phẳng lì, quyết định xuống phòng bếp lụt lọi, trước khi đi còn không quên làm mặt quỷ với cái tên bổn thiếu gia khó ưa đang ngủ như heo kia.
Mở tủ lạnh, Mạch Tố Tố nhìn thấy được hộp kem hoa quế còn nằm trong tủ lạnh lúc nãy cô bỏ quên liền lôi ra ăn.
Vị lành lạnh ngọt ngào lan tỏa trong miệng, làm Mạch Tố Tố thỏa mãn, hít mắt sung sướиɠ.
Nhìn không gian yên tĩnh trong ánh đèn mờ mờ, Mạch Tố Tố liền nhớ ra cái gì đó, vị lạnh của kem cũng làm cô nổi da gà, hình như hôm nay không có tiếng người gõ cửa, sao hôm nay lại không đến, nghĩ đi nghĩ lại, Mạch Tố Tố nghi ngờ chắc do hôm qua bị mèo nhỏ dọa sợ nên không dám tới nữa, như vậy càng tốt, có mèo nhỏ thật tốt, ước gì nó vẫn ở lại bên cô.
Mạch Tố Tố tiếc nuối thở dài, thôi, thứ không thuộc về mình, có giành cũng như không, cô cũng không thể nào cưỡng chế được.
Có bốn thiếu gia Mặc Tiếu Hàm ở đây, Vu Ngục dám đến mới là lạ.
Mạch Tố Tố không nghĩ nữa, ánh mắt chợt lóe, nhìn trong hộp bỗng thấy được một quả anh đào đỏ thẫm tròn tròn tươi mọng, không nhịn được dùng muỗng múc lên, ngửi ngửi rồi ngỡ ngàng, kem này cũng có trái cây tươi nữa hả ?, cô cứ tưởng chỉ có bánh và trái cây xấy khô thôi chứ.
Mạch Tố Tố càng nhìn quả anh đào càng thấy hấp dẫn, không nhịn được bỏ vào trong miệng, nhai nhai, quả anh đào như có nhân, vị ngọt chảy khắp khoang miệng, Mạch Tố Tố nếm nếm rồi nuốt xuống.
Bỗng chốc mặt mày Mạch Tố Tố liền trắng bệch, kho khan vài cái, muốn ói nhưng lỡ nuốt xuống rồi nên không ói ra được thứ gì.
Quái, sao lúc đầu ăn vào ngọt ngào, khi nuốt xuống lại mặn kinh khủng như vậy, Mạch Tố Tố còn cảm nhận được vị đắng trong cổ họng nữa, anh đào gì mà kinh quá, cô rất muốn đi tố cáo nơi sản xuất ra kem này, làm ăn không uy tín chút nào, nhỡ đâu cô ăn vào rồi trúng độc chết thì sao hả, chết vô cùng oan uổng, nhìn hộp kem, Mạch Tố Tố vô cùng cay đắng.
Mặc Tiếu Hàm đang ngủ bỗng thấy bên cạnh trống rỗng, liền tỉnh táo bước xuống giường, nhìn thấy Mạch Tố Tố đang ngồi trong phòng bếp ăn vụng.
Mặc Tiếu Hàm đến gần thì cảm thấy kỳ lạ, mũi khịt khịt vào người Mạch Tố Tố, ngửi ngửi nghi hoặc.
"nhìn tôi làm gì ?" Mạch Tố Tố còn đang bị ảnh hưởng bởi thứ quả kinh khủng kia, tâm trạng đang không tốt, người cũng từ từ bắt đầu nóng lên, khó chịu giật cúc áo, cơ thể đã khó chịu, nay nhìn Mặc Tiếu Hàm đang ngửi tùm lum quanh người, ngọn lửa trong lòng bốc lên ngùn ngụt.
Mặc Tiếu Hàm im lặng không nói, làm cho cô cảm thấy lạ lẫm, với dạng ngày thường, e là Mặc bỉ ổi đã nhảy dựng lên chửi bới rồi, cả người nóng hừ hừ, lại giật thêm một cúc áo, Mạch Tố Tố kệ xác hắn.
Người phụ nữ này tại sao trên người lại nghe toàn là mùi của hắn, hay là do hắn ôm lúc nãy, mà cũng không thể nào như vậy, ôm sẽ không có mùi nặng như vậy, chẳng lẽ, Mặc Tiếu Hàm nhớ tới lời nói của cha hắn về các trưởng lão, Linh Đan, chết tiệt, mùi trên người người phụ nữ này càng ngày càng dễ ngửi, làm hắn bị mê hoặc.
Dưới cái nhìn của Mạch Tố Tố, Mặc Tiếu Hàm liền chạy nhanh xuống phòng bếp, mở tủ lạnh, chui hết đầu vào trong đó, không có, cũng không có ở đây, Mặc Tiếu Hàm tìm không thấy vội quay sang Mạch Tố Tố, nóng nảy la lên:" người phụ nữ ngốc nghếch này, cô mới ăn cái gì bậy bạ thế hả ?".
Nhìn biểu tình vặn vẹo của Mặc Tiếu Hàm, Mạch Tố Tố liền biết chuyện của hắn nói vô cùng nghiêm trọng, cô suy nghĩ một phen rồi nói:" ế, đâu có ăn cái gì bậy bạ đâu ?" Thật sự là không có.
" cô có ăn phải cái viên gì đỏ đỏ trong tủ lạnh không hả?"
" ế, hình như là có, thứ loại trái cây khó ăn đó là của anh?"
" cô đã ăn rồi ?" Mặc Tiếu Hàm đứng chết trân.
" hừ, tên Mặc bỉ ổi đáng ghét, để thứ bậy bạ linh tinh trong tủ lạnh của tôi chứ, sao bổn thiếu gia nhà anh không ăn đi, khó ăn chết đi được, tôi lỡ ăn mất rồi, nếu bị ngộ độc chết thì làm sao hả ?" Mạch Tố Tố biết thứ đó là của Mặc Tiếu Hàm liền nổi giận đùng đùng.
Ăn rồi, mặt mày Mặc Tiếu Hàm liền phát đỏ, xoay mặt đi hướng khác, Mạch Tố Tố cảm thấy tối nay Mặc bỉ ổi hết sức kỳ lạ, Mặc Tiếu Hàm vuốt mũi, trân trối nhìn Mạch Tố Tố, một lúc sau mới mở miệng, hai vành tai đỏ lên nhưng Mạch Tố Tố không nhìn thấy:" không có chết đâu mà lo".
Mặc Tiếu Hàm không mắng không rằng, chỉ đơn giản là nhìn, không hề tức giận, Mạch Tố Tố cũng thấy hơi kỳ quặc, không mắng nữa, mình đã lỡ ăn của người ta, làm như vậy hơi vô lý, nếu không tổn hại đến sức khỏe thì cũng không nên chèn ép quá, Mạch Tố Tố chớp mắt nhìn Mặc Tiếu Hàm, hôm nay Mặc bỉ ổi sao thế, sao không giương cung bạt kiếm với cô như trước nữa.
" ăn thứ đó có ngon không? Mùi vị như thế nào?" Thứ đó chính là luyện từ Nguyên Đan của hắn mà ra.
Nói tới nó, Mạch Tố Tố muốn nổi khùng, mạnh mẽ phân bua:" ngon gì mà ngon, lúc ăn vào còn ngọt ngào, khi nuốt xuống lại vô cùng đắng gắt, vả lại cơ thể của tôi nãy giờ hơi nóng nóng".
Mạch Tố Tố thấy bụng ẩn ẩn nóng, dịch người vài cái, cổ áo bị mở ra hai cúc, múc một muỗng kem lớn bỏ vào miệng, kem lạnh làm giảm đi cái nóng, Mạch Tố Tố lại ngước mặt trách cứ Mặc Tiếu Hàm, nhưng trong mắt Mặc Tiếu Hàm lúc này, vẻ mặt của Mạch Tố Tố lại vô cùng quyến rũ, bầu ngực ẩn hiện dưới cổ áo hấp dẫn đến mê người, làm cả người Mặc Tiếu Hàm khô nóng, khó khăn nuốt nuốt nước miếng.
Mặc Tiếu Hàm nghe xong không nói không rằng, xoay lưng cố gắng phớt lờ phong cảnh mỹ tình đang lượn lờ trước mắt, dùng tay che hai vành tai đang phát đỏ của mình lại, định đi, Mạch Tố Tố nhìn vô cùng kinh ngạc.
" Mặc bỉ ổi, đứng lại " Mạch Tố Tố không phát giác ra cổ áo bị mở rộng, thấy Mặc Tiếu Hàm định đánh bài chuồn, phát hỏa ngăn lại, gì chứ, gây ra hậu quả còn bỏ chạy, mơ đi.
" chuyện gì ?" Mặc Tiếu Hàm quay lại đối mặt với Mạch Tố Tố, hai tay vẫn khư khư che vành tai, trời đánh, Mặc Tiếu Hàm hắn mà còn ở đây, e là hắn sẽ cầm cự không được, mùi trên cơ thể của Mạch Tố Tố, hắn càng ngửi càng thấy thích.
" anh nói không sao, nhưng sao tôi ăn vào cơ thể lại nóng như vậy? Đến giờ vẫn còn nóng" Cả người Mạch Tố Tố nóng ran, đến bây giờ, kem lạnh cũng không thể xóa nóng được nữa rồi.
Kỳ lạ, Mặc Tiếu Hàm lấy làm lạ, không lẽ Linh Đan có tác dụng phụ, Mặc Tiếu Hàm nhìn thấy sắc mặt của Mạch Tố Tố đỏ hồng, có vẻ nóng bức, bèn đi đến xem thử.
Mùi vị càng ngày càng hấp dẫn, Mặc Tiếu Hàm nén khí, mặt lạnh như băng đến gần Mạch Tố Tố, thực ra lúc này trong suy nghĩ của hắn đã rối loạn vèo vèo, nhưng mặt mày bên ngoài lại như tượng không xiêu không vẹo, giọng điệu nhẹ nhàng, như có như không lo lắng hỏi Mạch Tố Tố:" khó chịu ở đâu ?".
Được Mặc Tiếu Hàm ôm, Mạch Tố Tố liền cảm thấy mát mẻ, nơi được bàn tay của Mặc Tiếu Hàm tiếp xúc, nổi lên một tầng mát lạnh thoải mái, Mạch Tố Tố sút xoa, nói thật:" cả người đều nóng, nhất là ở dưới bụng".
" chỗ này sao ?" Mặc Tiếu Hàm xoa nhẹ trên bụng Mạch Tố Tố, giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng, Mạch Tố Tố không mặc áσ ɭóŧ, cổ áo lại bị mở rộng, từ góc độ nhìn từ trên xuống, Mặc Tiếu Hàm nhìn thấy vô cùng rõ ràng, khiến tim đập thình thịch.
" ở phía dưới này ".
Được Mặc Tiếu Hàm xoa xoa, Mạch Tố Tố thư thái, nhưng hắn xoa không đúng chỗ, cô đành kéo tay hắn xuống dưới bụng.
Mặc Tiếu Hàm đang để tay ở nơi nhạy cảm, dịch xuống một chút sẽ là...hắn sống hai mươi mấy năm đến nay, hôm nay là lần đầu túng quẫn như thế này, dưới tay, xúc cảm mềm mại đánh thẳng vào lí trí của Mặc Tiếu Hàm.
Mặc Tiếu Hàm bị tra tấn cũng không ít, cắn răng nhẫn nhịn cảm giác khô nóng đang sôi sục trong cơ thể, chuyên tâm xoa bụng cho Mạch Tố Tố, trong khoang mũi Mặc Tiếu Hàm ngập tràn mùi thơm ngọt ngào, Mặc Tiếu Hàm gầm gừ, ngày mai, hắn phải nhất định đi hỏi cho rõ ràng mới được.
Mạch Tố Tố đột nhiên khóc lên làm Mặc Tiếu Hàm cũng hoảng hốt, lo sợ hỏi:" sao thế, lại khó chịu nữa hả ?".
" Ừ, hình như xoa cảm thấy không đủ, làm sao bây giờ " chỗ đó, bây giờ xoa cũng không làm dịu đi được.
Mạch Tố Tố ẩn nhẫn khép chân, cô cảm nhận được, cơ thể đang chuyển biến lạ lùng, chỗ đó đang có thứ gì đó chảy xuống, làm cô ngại ngùng, đẩy Mặc Tiếu Hàm, lui ra xa, không nhịn được khóc thút thít.
" lại khó chịu ở đâu ?" Mặc Tiếu Hàm ngửi trong không khí, phát hiện được Mạch Tố Tố dường như đã động tình nhưng lại không biết gì mà ngồi khóc.
Hắn là giống đực, đương nhiên sẽ có thiên phú bẩm sinh với những việc này, lại vô cùng nhạy cảm với mùi vị, ngửi qua là có thể đoán chắc được, mặc dù chưa đυ.ng chạm vào ai bao giờ.
Chết tiệt, rốt cuộc trong viên thuốc kia chứa cái gì, Mặc Tiếu Hàm chợt nhớ lại nụ cười của ba Mặc lúc chiều khi đưa cho hắn viên thuốc, Mặc Tiếu Hàm cắn răng rủa xả một trận.
Lúc này, nổi khao khát trong lòng Mạch Tố Tố quá lớn, cô không nghĩ ngợi gì nhiều, nhào tới bên người Mặc Tiếu Hàm, cảm giác thật mát mẻ vô cùng.
Mặc Tiếu Hàm chửi bới tùm phào một phen, nhanh chóng ôm Mạch Tố Tố đang quấn trên người mình như bạch tuột bước vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ nhanh chóng phát ra tiếng rêи ɾỉ không rõ, một lúc sau thì im lặng như bình thường.
Mặc Tiếu Hàm giải quyết xong, lau hết mồ hôi trên trán Mạch Tố Tố, hôn lên môi cô thật lâu mới đặt cô vào chăn, Mạch Tố Tố một ngày không xa, hắn sẽ chân chính hưởng thụ cô thật đàng hoàng.
Mặc Tiếu Hàm dùng hết tất cả lý trí chạy như bay vào phòng tắm xối nước lạnh, một lúc lâu mới bước ra, không thèm mặt quần áo, trần như nhộng ôm Mạch Tố Tố đang ngủ vào ngực, nhắm mắt rồi lại mở, hít ngửi một chút, sau đó chửi bậy vài câu mới quyết tâm nhắm mắt.
Sáng hôm sau, theo giờ sinh học, Mạch Tố Tố mở mắt định bước xuống giường, thấy Mặc Tiếu Hàm nằm bên cạnh còn ngủ, hai tay đang vòng quanh ôm eo cô, Mạch Tố Tố liền giơ chân định đạp cho hắn một cái, nhưng mới xoay người, Mạch Tố Tố liền cảm thấy cơ thể kỳ lạ, vì giơ chân làm chăn trượt dài xuống đùi, Mạch Tố Tố ngóc đầu, chăn lại trượt xuống bụng, bất chợt, cảnh quan lõa thể của cô và Mặc Tiếu Hàm liền bị phơi bày trong không khí, Mạch Tố Tố liền nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Mạch Tố Tố rất muốn gào thét, nhưng sợ đánh thức Mặc bỉ ổi nên bụm miệng, không thể nào, cô và Mặc bỉ ổi sẽ không, Mạch Tố Tố thường nghe người ta nói, lần đầu tiên là rất đau, cô liền mò mẫn vài cái, hình như không có đau, không đau nghĩa là chưa bị gì, Mạch Tố Tố vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm.
Định chuồn nhanh, chăn lại bị kéo hết xuống, Mạch Tố Tố chợt nhớ ra tình tiết nào đó, hai má nóng đến mức như sắp làm chảo nướng thịt, tối hôm qua cô không biết xấu hổ chủ động quấn quít lấy Mặc bỉ ổi, Mặc bỉ ổi, hắn lại dám dùng tay....
Mạch Tố Tố vò đầu bức tai, hai từ "dùng tay" làm Mạch Tố Tố mặt mày như máu, lẫn nhanh xuống phòng bếp, giả vờ giả vịt.