Thượng Tướng, Đêm Nay Đừng Lên Giường

Chương 61: Hy vọng anh giữ lời hứa.

Anh đi rồi, chỉ còn lại một mình cô, ngày hôm sau thì có người đến đón cô về cung điện. Cô gặp bệ hạ, ông ấy đứng trên bậc thềm nhìn cô bước vào, sau đó cho người hầu lui ra.

" con quyết định gả cho A ?".

Cô không cần nghĩ ngợi gì mà chắc chắn:" đúng vậy cha, con quyết định gả cho anh ấy".

"A là một người tốt".

"con biết". Cô cười chân thành nhìn ông, cô cũng biết cha rất thương cô.

Ông hơi giật mình, thư lại tâm tư  ừ một cái rồi có ý muốn cho cô lui.

" Cha à..  con về phòng đây".

" Về đi, nhớ giữ gìn sức khỏe".

" Cha cũng giữ gìn sức khỏe em ạ".

Cô cười cười rồi quay lưng bước đi.

Ngày thứ hai cô nhận được tin từ tiền tuyến gửi về của A, thông qua mấy liên lạc hình ảnh ba chiều phản chiếu, Cô nhìn thấy A đang ngồi trong phòng, anh đang nghiên cứu một cuốn sách, quân hàm khoác trên vai anh, ánh mắt nghiêm nghị.

" em có làm quấy rối công việc của anh không?".

" Không có gì, chỉ là mấy việc lẻ". A lắc đầu.

" vậy được rồi". Cô nằm nghiêng, giữ im lặng ngắm nhìn anh.

Anh thấy vậy thì đề nghị:" Em có thể nhìn tôi, không cần phải tắt đi".

Cô đối mặt, ôm gối cọ cọ.

Người đàn ông này tự nhiên lại nói ra những lời này chắc đã không dễ dàng gì dễ gì, cô ở một bên cùng với anh.

Tiền Tuyến đưa tin tức và hiện tại quân mình đang đóng quân tại nơi có người máy xuất hiện, chỉ trong thời gian ngắn, dường như nó đã học được cách khống chế vật dụng khác nhưng không bằng một phần mười trong quá khứ, vì thế vẫn còn có thể cản được.

Ngày thứ ba khi kết nối màn hình, cô lại thấy anh ở trong khu điều khiển, Mộc Di lại lặng lẽ ngắm ngắm nhìn anh.

Bên tiền tuyến lại phát tín hiệu về, đã tìm ra vị trí của nó, sẽ chuẩn bị đánh úp.

Ngày thứ tư, cô không thể liên lạc được với A, cô cũng biết chiến sự bận rộn nên vẫn im lặng chờ đợi.

Một tuần lễ mất liên lạc, cô lo lắng đứng ngồi không yên nữa. Thảm cảnh có xuất hiện lại lần nữa hay không ? A của cô sẽ không sao có phải không?.

Bây giờ là chờ đợi, ở phương xa vẫn gửi tin về đều đặn nhưng A thì khác, anh vẫn không có tin tức, không nghe ai nói đến A bị thương hay là mất tích gì cả...

Cô phải tin tưởng anh.

Đến hai ngày sau, cuối cùng tiền tuyến cũng có tin dữ phát ra. Khi cô nghe tin cũng mất hết sức lực mà ngã xuống.

Tin tức phát rằng A bị thương, bởi vì muốn đánh nhanh thắng nhanh mà anh đã cố gắng dùng hết lực lượng để tiêu diệt người máy, cuối cùng người máy cũng bị phá hủy, nhưng bù lại trong quá trình đó, A của cô bị thương. Hiện tại đang được đi về về quân khu.

Cô nghe tin, tức tốc chạy ra khỏi cung điện. Cuối cùng, hòa bình cũng trở lại, người máy bị phá hủy, A cũng sẽ không có gì đâu đúng chứ.

Cô đợi trước cửa Thành, nhóm lính canh ở đó thấy cô liền cung kính ống dẫn cô đến một giá thấp cao chờ đợi, cô vừa lo lắng vừa đứng ngồi không yên, cô cứ tưởng mình đã sắp mất khống chế, một tiếng sau đó, rốt cuộc thì phi thuyền cũng đáp xuống mặt đất, cô nhìn ký hiệu này... chính là ký hiệu XD, chính là phi thuyền của anh.

Đúng rồi.

Cô nhanh chóng chạy xuống dưới, cửa phi thuyền mở ra, đầu tiên là đội y tế đi xuống trước, thấy cô liền cung kính chào, cô gấp gáp, vượt qua tất cả mọi người chạy vào trong.

" A, anh ấy như thế nào?".

Một người đứng đầu, cúi mặt nói:" thượng tướng đang trong cơn nguy kịch, đưa về quân khu có thiết bị chữa trị, mới có thể hy vọng có thể cứu được người".

Nghe xong, cô hối hả hơn, Mộc Di chạy vào trong, chính mình nhìn thấy A nằm trên cán, hai mắt nhắm chặt, sắt mặt tái nhợt.

Cô trực trào, vì sao chứ ? vì sao lần nào A cũng bị thương, cô rất sợ, lại sợ một lần nữa nhìn thấy A rời đi. Bóng ma tâm lý không thể nào xóa mờ.

Anh có hệ lụy gì, cô sẽ không sống nổi, anh đã hứa với cô, lần này anh đừng thất hứa nữa được không....

Anh đã không thất hứa với Đế Quốc, hy vọng anh sẽ không thấy hứa với cô.

Cô muốn anh giữ lời hứa với cô, nhất định sống sót, có thể chứ?...

A được đưa vào bệnh viện trong tình trạng hôn mê, cô đi đến giường bệnh của anh, áp người xuống:" Anh đã hứa với em, nhất định phải giữ lời hứa, anh không được nuốt rồi.... Anh mau tỉnh dậy, nói chuyện với em được không? A?".

Cô cầu xin anh, từng giọt nước mắt lại rơi xuống, cô không biết lần khóc này là lần khóc thứ mấy rồi.

Nhìn A trên người bị quấn đầy thiết bị nằm im bất động, cô liền thẫn thờ vô lực. Bác sĩ kiểm tra bao quát cho anh, sau đó mời cô ra khỏi phòng bệnh để họ bắt đầu làm việc.

Cô ngồi trước cửa phòng bệnh, không yên, tâm trạng bần thần.

" Công chúa, xin người trở về nghỉ ngơi, bảo vệ sức khỏe". Quản gia được lệnh của bệ hạ chạy đến khuyên nhủ.

Cô nhìn ông ấy, khẽ lắc đầu, cô còn có thể nghỉ ngơi được hay sao?... Trong khi A còn ở trong đó.....cô....cô không thể nào nói nên lời.