Trắng Trợn Táo Bạo

Chương 17: Để Tâm

Nếu không phải xung quanh quá yên tĩnh, Lâm Sơ Huỳnh còn tưởng rằng bản thân đã nghe lầm.

Cái người chưa bao giờ nói lời âu yếm Lục Yến Lâm kia, vậy mà đang đứng trước mặt cô, nói ra một câu ôn nhu như thế.

Tim Lâm Sơ Huỳnh đập lỡ một nhịp, trong lòng không nhịn được mà spam.

Dù sao cũng là vị hôn thê, đưa về là chuyện rất bình thường, nhưng một lúc sau khi bổ sung thêm câu này, nghe như là đang dụ hoặc cô!

Trong đầu Lâm Sơ Huỳnh suy nghĩ đủ thứ, đến gần vài bước. Ngửi được mùi hương trên người Lục Yến Lâm, hương bạc hà mỏng manh mang theo mùi rượu nhàn nhạt.

Trợ lý Trần đứng chờ ở một bên khác.

“Cô về trước đi.” Lâm Sơ Huỳnh quay đầu nói với Kiều Quả.

“Được.” Kiều Quả không hỏi gì nhiều, đôi mắt sáng lấp lánh của cô trợ lý nhỏ bị đè xuống, cô ấy hiểu rõ mình không nên ở lại làm bóng đèn thêm nữa.

Sau khi đám người rời đi, Lâm Sơ Huỳnh mới lên xe.

Trợ lý Trần chào hỏi “Buổi tối tốt lành, Lâm tiểu thư.”

Lâm Sơ Huỳnh cười một chút “Không lâu nữa anh phải đổi xưng hô đấy.”

Trợ lý Trần bất động thanh sắc nhìn mắt ông chủ nhà mình bên cạnh cô, mỉm cười trả lời “Vâng, bà chủ.”

“Tuy có hơi khó nghe, nhưng cũng được.” Lâm Sơ Huỳnh cực kì bắt bẻ, ngăn khóe môi muốn nhếch lên.

“...” trợ lý Trần cảm thấy bản thân quá khổ.

Từ đầu tới cuối Lục Yến Lâm không hề ngăn trở gì, chỉ nhàn nhạt nhìn cô trêu trợ lý Trần, đuôi lông mày cô đều giương lên.

Xe chạy nhanh một đường về nhà, bóng cây lắc lư ngoài cửa sổ.

Lâm Sơ Huỳnh cởϊ áσ khoác mình ra, lại tháo khẩu trang xuống, rốt cuộc cũng được thoải mái “Chú hai, sao chú biết tôi ở Hối Cẩm viên?”

“Đoán.” Người đàn ông mặc áo sơ mi đen, ngồi ngay ngắn trên ghế, tây trang đặt một bên, hầu kết nhô lên.”

“...”

Lâm Sơ Huỳnh nhìn vào mắt Lục Yến Lâm.

Cô ho nhẹ một tiếng “Thật ra cũng không cần tới đón đâu, tôi có xe bên này, nhưng chú hai có thể đích thân tới đón tôi, tôi vẫn khá vui vẻ.”

Vừa nãy Kiều Quả mới bị cô đuổi về.

Lâm Sơ Huỳnh giương khóe môi.

Tuy lúc trước bản thân khó gần, tự lập, nhưng đôi khi cô cũng muốn thể hiện mình hiểu lòng người.

Đuôi lông mày Lục Yến Lâm vừa động “Đón em tương đối quan trọng.”

Còn tưởng sẽ nói lời ngon tiếng ngọt gì chứ.

Lão đàn ông này đêm nay nói lời âu yếm như vậy làm gì???

Lâm Sơ Huỳnh nhớ tới mỗi ngày nói chuyện phiếm trên mạng với anh, hai ngày trước bởi vì thời gian có chênh lệch, nên thông thường sau vài câu liền chúc ngủ ngon rồi đi ngủ sớm.

Lúc Lục Yến Lâm nói chuyện phiếm trên Wechat lời ít mà ý nhiều, giống như tính cách của anh, không biết còn tưởng là đang nói chuyện với một ông thầy giám thị nghiêm túc ấy chứ.

Có đôi khi cô sẽ cảm thấy.

Yêu tinh nào mà câu nổi lão đàn ông bất động này chứ.

Lâm Sơ Huỳnh quay đầu hỏi “Chú xem áo cưới rồi sao?”

“Ừm.”

“Chú hai, chú xem rồi thật hả? Đừng gạt tôi nha.”

Lục Yến Lâm quay đầu đi, dừng một chút nói “Nếu biết em muốn nhập một ít hàng thêu Tô Châu, còn muốn sửa đổi trên cổ áo, đối với hình dạng của kim cương lớn nhỏ đều phải chọn lọc kĩ rồi mới đính vào, yêu cầu vừa đẹp lại vừa có chút gợi cảm, trong sự gợi cảm phải mang theo chút thanh thuần….. Có tính là lừa em không?”

Anh yên lặng đối diện với cô.

Lâm Sơ Huỳnh hồi phục lại tinh thần “Chú hai, có phải chú xem camera theo dõi không?”

Cô cảm thấy có thể nghe được những chi tiết nhỏ nhặt mình và nhà thiết kế sửa đi sửa lại từ miệng anh, nhất là hai cái cuối….. hình như hơi xấu hổ.

Nhưng ngay sau đó nghĩ tới mình chính là cô dâu mà, sao không thể không có yêu cầu gì với áo cưới của mình được chứ, lại ngồi thẳng sống lưng lên.

Đây vẫn là lần đầu tiên cô nghe Lục Yến Lâm nói nhiều như thế.

“Không có.” Lục Yến Lâm trả lời “Hỏi.”

Nghe thấy một chữ sau, lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh đỏ lên, nếu anh chú ý mấy chuyện này chứng tỏ anh cũng để tâm đến chuyện kết hôn.

Bộ dạng người đàn ông yên lặng rất thanh lãnh.

Lâm Sơ Huỳnh hừ hừ, lông mi khẽ rung “Dù sao thì đến lúc đó chú cũng phải mặc bộ còn lại, đi hỏi cũng hợp lý, lần sau chú hai muốn đi nữa thì có thể đi cùng tôi.”

“Rất hân hạnh.” Lục Yến Lâm mở miệng.

“.” “.” “.” “.” “.” “.” “.”

Hôm sau, Thẩm Minh Tước đến Giải Trí Thiên Nghệ. Bởi vì lão bản đã chỉ định, nên bên dưới trực tiếp đưa cô ấy lên phòng nghỉ ở tầng cao nhất.

Bản thân Thẩm Minh Tước vẫn cảm thấy hơi khó tin.

Gần đây mấy công ty giải trí tránh cô ấy như tránh tà, tuy Trình Minh Thành không nói rõ ra, nhưng bọn họ đều sợ, cho nên cô ấy liền thành thứ xui xẻo.

Cô ấy tới sớm, đợi ở phòng nghỉ một lát cửa mới bị đẩy ra, thứ đầu tiên đập vào mi mắt cô ấy chính là cẳng chân lộ bên ngoài, trắng nõn thon dài.

Làm nghề người mẫu, Thẩm Minh Tước vô cùng hiểu rõ phương diện này.

Cô ấy nhìn đến ánh mắt của Lâm Sơ Huỳnh liền có chút ngạc nhiên, đây là người mẫu do lão bản của Giải Trí Thiên Nghệ phái tới sao?

Nhưng cô ấy chưa từng gặp qua người mẫu này lần nào cả.

Kiều Quả theo sau tiến vào “Lão bản, Thẩm tiểu thư tới rồi.”

Lâm Sơ Huỳnh thấy Thẩm Minh Tước liền biết mắt nhìn người của mình thật chuẩn, người thật không kém trong video chút nào.

Thẩm Minh Tước sợ ngây người “Lão bản?”

Kiều Quả hơi mỉm cười “Vị này chính là Lâm tổng của chúng tôi.”

Thẩm Minh Tước vội vàng đứng lên “Xin chào Lâm tổng.”

“Chào cô.” Lâm Sơ Huỳnh ngồi đối diện cô ấy, hỏi “Có người đưa cô đi tham quan công ty chưa?”

“Có.” Thẩm Minh Tước gật đầu, “Tôi cảm thấy Giải Trí Thiên Nghệ rất tốt, phù hợp với yêu cầu của tôi, hy vọng có thể hợp tác vui vẻ.”

Chi tiết hợp đồng đã thảo luận qua từ trước.

Thẩm Minh Tước do dự hỏi “Tôi có một vấn đề, Lâm tổng, sao cô lại muốn đào tôi, gần đây không có công ty nào muốn tôi hết, chuyện này hẳn là cô đã nghe nói rồi.”

Khi nhắc tới chuyện này, trong lòng cô ấy có chút tức giận.

Lâm Sơ Huỳnh nhoẻn miệng cười “Người khác không dám, Giải Trí Thiên Nghệ của tôi dám, đây chính là nguyên nhân bọn họ mãi mãi thua kém.”

Có cô ở đây, Giải Trí Thiên Nghệ chuyện gì cũng dám.

Thẩm Minh Tước nhìn cô, đột nhiên trong đầu xẹt qua gì đó, hơi trợn to mắt “Cô là…… là đại tiểu thư Lâm gia?”

“Trình Minh Thành còn nói chuyện này với cô à.” Lâm Sơ Huỳnh có chút kinh ngạc.

“.……… Là trong một yến hội, tôi đã thấy cô một lần, nhưng lúc ấy cách khá xa, nhìn không rõ lắm.” Thẩm Minh Tước nói.

“Chính là tôi.” Lâm Sơ Huỳnh xoay bút “Từ hôm nay trở đi, cô chính là nghệ sĩ của Giải Trí Thiên Nghệ.”

Thẩm Minh Tước cũng cười rộ lên, sau đó liền thấy ánh mắt Lâm tổng nhìn mình từ trên xuống dưới, tựa hồ đang đánh giá bộ váy cô ấy mặc hôm nay.

Hình như……. Có chút ghét bỏ.

Thẩm Minh Tước có cảm giác sắp không chịu được ánh mắt sắc bén kia, sau đó lại nghe được giọng nói dễ nghe của đối phương “Được rồi, đi thôi.”

Cô ấy nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng đại tiểu thư muốn nói cô ấy ăn mặc không được chứ.

Thời điểm Thẩm Minh Tước rời đi chỉ mang theo một cái vali, quần áo và túi xách lúc trước Trình Minh Thành tặng một cái cũng không lấy, cho nên thoạt nhìn đặc biệt nghèo.

Có đại ngôn hết hạn vừa đúng lúc cô ấy cùng Trình Minh Thành chia tay, nhãn hiệu đó liền không tiếp tục hợp tác với cô ấy.

Lâm Sơ Huỳnh đứng lên.

Kiều Quả nói “Thẩm tiểu thư, nếu cô không muốn sống ở ngoài sau này cô có thể ở kí túc xá của công ty, gần đây có một đại ngôn chưa tìm được người phát ngôn……”

Thẩm Minh Tước đi cùng Kiều Quả, nhìn bóng dáng yểu điệu phía trước, thấp giọng hỏi “Lâm tổng có bạn trai không?”

Không biết dạng đàn ông nào mới xứng đôi với cô.

Kiều Quả liếc nhìn cô ấy một cái “Lão bản đã đính hôn rồi.”

Thẩm Minh Tước à một tiếng, giải thích nói “Khí thế của Lâm tổng quá mạnh mẽ, tôi chỉ tò mò chút thôi, không có ý gì khác.”

Kiều Quả nói “Không có gì, toàn mạng xã hội cũng tò mò như cô.”

Chẳng qua đối tượng bọn họ tò mò lại là một người khác mà thôi.

Chờ sau khi tiễn Thẩm Minh Tước xong, Kiều Quả mới có thời gian xem hướng gió trên mạng, làm trợ lý của lão bản, cô ấy phải luôn chú ý về tin tức của lão bản.

Chỉ là nhìn đến hot seach đầu tiên, cô ấy suýt chút nữa đã kêu ra tiếng theo bản năng.

Kiều Quả gõ cửa vào văn phòng “Lão bản, trên mạng có một tin về cô……. ảnh đế hẹn hò người mới vào buổi tối, bạn gái thật thật giả giả bị đưa ra ánh sáng.”

Lâm Sơ Huỳnh hỏi “Có liên quan gì tới tôi?”

Kiều Quả đưa điện thoại qua.

Trên màn hình là ảnh do truyền thông tung lên, mơ hồ có thể nhìn ra một cô gái mặc áo khoác, đội mũ lưỡi trai, được che chở rời đi.

Tổng cộng chín tấm ảnh, tất cả đều y như nhau.

Mấu chốt là người trong ảnh này là cô!

Bình luận đã bùng nổ.

[ Ăn dưa ăn tới nhà mình luôn….. ]

[ Nhìn sơ dáng người của người mới này không tồi, fans mấy người mau thừa nhận đi. ]

[ Đi một mình, thảm cũng chỉ có cô ta thảm, rõ ràng là đẩy ra, ảnh đế chắc là đi bằng cửa sau rồi? ]

[ Trời má này cũng quá cực phẩm rồi, lôi bạn gái ra làm bia đỡ đạn luôn hả? ]

“Lão bản, xem ra nhóm paparazzi chụp sai người, đem cô thành cô người mới kia.” Kiều Quả cũng có hơi bực mình, biết vậy thà không ngụy trang.

“Tôi……”

Lâm Sơ Huỳnh nửa ngày cũng không nói ra được một chữ.

Có thể nói gì đây.

Trực tiếp xoá hot seach thôi.

Vốn dĩ chuyện tới đây là xong nhưng lại phát hỏa lên lần thứ hai.

Buổi chiều Lâm Sơ Huỳnh đi làm lúc xem tin tức liền thấy ăn dưa ăn tới trên người mình rồi….

[ Đôi mắt to nhìn gì cũng ra:  Tôi đã soi thật kĩ rồi, ảnh chụp này không khớp với người mới kia đâu, ngược lại đôi mắt bị lộ ra lại có hơi giống cô này nè #hình ảnh #hình ảnh ]

Bên dưới là ảnh Lâm Sơ Huỳnh đi xem thời trang lần trước.

Đôi mắt cô xinh đẹp đến lạ, liếc mắt một cái cũng nhìn ra, quần chúng ăn dưa nhìn cũng cảm thấy là cô.

[ Vậy nên thật ra bạn gái ảnh đế là cô ấy? ]

[ Người này có thân phận gì vậy, trong giới giải trí hình như không có tác phẩm của cô ấy. ]

[ Không phải người trong giới đâu, chỉ là đúng lúc đã lên hot seach từ trước, không lẽ là đã sớm chuẩn bị vì chuyện này? ]

[ Vốn dĩ tôi rất thích nhan sắc của cô ấy…… Sao một hai phải như vậy chớ!! ]

“Bạn gái mới của ảnh đế” Lâm Sơ Huỳnh nhìn thấy hot seach này xém chút nữa đã cười đến không thở nổi.

Chắc do sắp ngạt khí, khuôn mặt tinh xảo hơi đỏ, sóng mắt lưu chuyển có chút sắc bén, mê người.

Cô lướt xuống dưới, thấy được một bình luận đặc biệt.

…...[ Mấy người có để ý không, cái phản quang trên tay là nhẫn kim cương á, chụp mờ quá, nhưng tôi biết chắc chắn cara không nhỏ đâu, xem ra đã đi đến bước này luôn rồi. ]

Bình luận này vừa lên, không chỉ Weibo, ngay cả diễn đàn cũng bắt đầu nháo nhào lên. Chỉ là trước nay Lâm Sơ Huỳnh chưa lộ diện ngoài giới bao giờ, nên họ cũng chẳng có gì để đào.

Lâm Sơ Huỳnh bạnh mặt.

Đoàn đội bên kia nhất định biết chuyện này, nhưng vẫn để sự việc tùy ý phát triển cũng không đứng ra làm sáng tỏ, có thể đoán được ý tứ gì.

Cho rằng cô là quả hồng mềm ư.

Lâm Sơ Huỳnh gọi cho giám đốc bộ phận quan hệ xã hội, trầm giọng nói “Nếu họ muốn đem tôi ra làm đỡ đạn, vậy đem bọn họ lên đứng đầu đi.”

Giám đốc bộ phận quan hệ xã hội hùng dũng oai vệ mà trở về.

Official weibo Hối Cẩm viên ra giải thích, bị fans mắng ngập đầu.

Lâm Sơ Huỳnh mặc thành như vậy, nói không phải bởi vì tin đồn này, ai mà tin cho được?

Kết quả qua vài phút sau, mười hot seach đứng đầu đều là tai tiếng của ảnh đế, ngoại trừ mấy cái đó người mới kia cũng được tống lên hot seach đầu.

Vừa click mở, ảnh chụp ảnh đế hôn môi với người mới chiếm cứ vị trí đầu.

Ảnh chất lượng cao, chín tấm liền.

Cư dân mạng: ???

[.] [.] [.] [.] [.] [.] [.] [.] [.]

Buổi chiều Hoa Thịnh có một cuộc hội nghị, mãi đến bốn giờ kết thúc, trợ lý Trần mới có thời gian xem tin tức.

Ai ngờ vừa thấy liền sợ ngây người.

Bà xã của ông chủ sao tự nhiên thành bạn gái người ta rồi?

Nhưng chỉ mấy phút sau anh ấy đổi mới lại, liền thấy đại đa số tin tức đều thay đổi tiêu đề, không còn lại xíu nào.

Có thể thấy được hành động mau lẹ của Lâm tiểu thư.

Trợ lý Trần nghĩ nghĩ, rốt cuộc có nên nói chuyện này cho ông chủ nhà mình không đây, nếu không nói, người thảm sau cùng chỉ có anh ấy.

Anh ấy đẩy cửa ra.

“Ông chủ, Lâm tiểu thư lên hot seach vì chuyện ở cửa Hối Cẩm viên tối qua.” Trợ lý Trần châm chước dùng từ ngữ.

Mày Lục Yến Lâm khẽ nhúc nhích “Xóa?”

Chẳng qua chỉ đi đón Lâm Sơ Huỳnh thôi, không ngờ vậy mà cũng bị chụp.

Bất quá lần xem thời trang cung lên, lần trước Lâm Sơ Huỳnh nói anh cọ nhiệt, dựa theo cái tần suất này, đúng là có hơi giống thật.

“Đã xóa rồi, chắc là bên Giải Trí Thiên Nghệ phát hiện ra.” Trợ lý Trần gật gật đầu “Hơn nữa hot seach đã đổi thành tai tiếng của giới giải trí.”

Bút tích này của Lâm đại tiểu thư, anh ấy vô cùng bái phục, chỉ sợ bây giờ bên ảnh đế kia sắp điên lên luôn rồi, nếu không xóa được mấy hot seach đó, bọn họ còn phải chịu đựng một thời gian nữa.

Thấy biểu tình bình tĩnh của ông chủ, trợ lý Trần cảm thấy có chút không ổn.

Nếu bình thường nghe được chuyện như này, không nên nhíu mày chứ?

Trợ lý Trần vắt hết óc suy nghĩ, rốt cuộc hiểu ra vấn đề nằm ở đâu!

….…. Đêm qua ông chủ nhà mình đi đón Lâm đại tiểu thư, nhưng mới nãy anh ấy chưa nói rõ ràng là lên hot seach vì chuyện gì.

….….. Sự việc trùng hợp như vậy, chỉ sợ là ông chủ nhà mình vừa nghe đã tưởng hai người cùng lên hot seach!

Khuôn mặt trợ lý Trần đau khổ.

Anh ấy ho khan một tiếng “Ông chủ, đêm qua ở Hối Cẩm viên có một ảnh đế hẹn hò với người mới, bị chụp rồi đưa ra ánh sáng, vừa lúc thời gian đó anh đi đón Lâm tiểu thư.”

“?”

Lục Yến Lâm đầu cũng không ngẩng lên “Anh đi làm để nhiều chuyện à?”

Giọng nói cực kì lãnh đạm.

Quan sát bát quái của ông chủ nhà mình, đó chính là công việc mà.

Trợ lý Trần quyết định bất chấp tất cả, mồm mép hé mở nói thẳng “Cho nên thời điểm Lâm tiểu thư đi ra bị paparazzi chụp lại, hôm nay trực tiếp biến thành nữ chính vụ tai tiếng đó, nhưng ông chủ cứ yên tâm bây giờ đã được làm sáng tỏ hết rồi, tất cả đều thuận lợi!”

“...”

Văn phòng im phăng phắc.

Người đàn ông ngồi sau bàn hơi giương mắt, tầm mắt dừng trên người trợ lý Trần, âm thanh hơi trầm “Nói như vậy….”

“Ai là nam chính vụ tai tiếng?”