Phía bên ngoài nhà Nhất Bác có một chiếc xe đậu gần đó.
" Thật sự là Uyển Du nói đêm qua bác sĩ lại đến Vương gia sao? "
" Đúng vậy, cậu xem ngồi đây từ sáng đến giờ ngay cả Tiêu Chiến và Nhất Bác đều không ai ra ngoài. chắc chắn là Tiêu Chiến xảy ra chuyện rồi "
" Vương Nhất Bác, anh ta ngày càng quá đáng, chỉ vì Tiêu Chiến đi chơi với tôi mà lại hành hạ Tiêu Chiến đến vậy sao? "
" Tôi đã bảo cậu rồi, đưa Tiêu Chiến rời xa Nhất Bác càng xa càng tốt, nếu không tôi e là Tiêu Chiến sẽ không an toàn sống không được bao lâu nữa đâu "
" Tôi biết rồi. Tôi về công ty trước, bên Anh sắp qua chọn đối tác.... tôi về chuẩn bị đây, Cậu về sau nha "
" Tạm biệt "
Sau khi Âu Dương rời khỏi.... Tư Hàn liền gọi điện cho Uyển Du.
" Tôi đang đứng trước nhà, mau xin ra ngoài một tí, tôi muốn bàn với cô chút việc, nói qua điện thoại không tiện "
" Ừ, đợi tôi "
Nhược Tịch đứng gần đó nghe thấy, định đi theo thì bị Sơ Niệm bắt lại.
" Mày biết rồi đúng không? "
" Chị ba, chị đang hỏi về chuyện gì? "
" Chuyện Uyển Du cấu kết với Tư Hàn "
" Chị cũng biết sao? "
" Tao nói cho mày biết, mày mà bép xép với Âu Dương thì tao sẽ gϊếŧ mày "
" Chị.... chị cũng theo chị hai phản bội Âu Dương ư? "
" Tên vô dụng đó.... trước sau gì cũng thất bại thôi, tao chỉ giúp hắn mau hơn một tí "
" Chị.... là nhà họ Âu cưu mang chúng ta mà.... tại sao.... lại....? "
" Tự chúng ta sinh tồn bám trụ lại nhà đó, chứ ai cưu mang chúng ta? Là chúng ta tự tìm đường sống, nếu mà chúng ta vô dụng thì ai nuôi hả? Mày nói đi.... chỉ có mày là con vô dụng nhất, chính mày mới là con được nhà họ Âu cưu mang. Tao nói cho mày biết, mày không làm được thì câm cái miệng lại cho tụi tao làm, đừng có mà rảnh rỗi đi phá việc của tụi tao. Nếu không đừng nói tại sao không nể tình chị em. Từ giờ tao sẽ giám sát mày, cẩn thận coi mà yên phận làm con ở của mày đi "
" Chị ba à.... "
Nhược Tịch khóc đến đau lòng.... tại sao mọi việc lại trở thành như vậy? Hai chị tại sao lại thành như thế? Không còn như trước nữa.....
Tư Hàn đang đứng đợi Uyển Du ra thì....
" Á, huhu cái mông của tôi.... ai đi đứng không nhìn đường vậy hả? "
Kế Dương chống tay đứng dậy thì va phải cái gì đó.
" Điện thoại??? "
Kế Dương ngước lên nhìn cái người đang nhìn mình trân trối nãy giờ. Kế Dương đanh đá hỏi.
" Của anh à? "
" Ừ của anh, xin lỗi em có sao không? "
" Nhìn không biết sao? Rất đau đó.... "
Tư Hàn bối rối rồi đến đỡ Kế Dương đứng dậy. Kế Dương khoái chí cười vì biểu tình của anh ta.
" Cảm ơn, trả điện thoại cho anh nè.... vả lại xin lỗi lúc nãy không để ý nên.... điện thoại của anh nó.... "
" Không sao.... nhưng chân của em.... "
" Dán băng cá nhân lại là được.... tạm biệt "
" Khoan đã.... em tên gì vậy? "
" Tống Kế Dương "
" Anh tên Tư Hàn.... nhớ đấy "
" Nhớ rồi.... vào nhà đây.... bye "
Kế Dương khó khăn đi vào nhà tìm Tiêu Chiến. Tư Hàn nhìn theo Kế Dương mà cười nham hiểm. Với cái tướng đi kì lạ như vậy, anh ta nghĩ lúc nãy do cậu té nên mới đi như vậy.
" Tống Kế Dương sao? Tôi nghĩ là tôi muốn em, tôi nên đem em về bên cạnh hảo hảo nuôi dưỡng rồi "
" Kêu tôi ra đây làm gì? ""
Tư Hàn im lặng dẫn Uyển Du ra một quán cafe vắng vẻ nói chuyện.
" Nghe Âu Dương nói là sắp có công ty lớn từ bên Anh qua chọn đối tác cho họ. Có lẽ Vương Nhất Bác sẽ không bỏ qua cơ hội lần này đâu.... "
" Anh là muốn.... "
" Cô hãy cố gắng ăn cắp tài liệu của hắn về cho tôi. Xong việc tôi và cô sẽ chia đôi lợi nhuận và chị em cô sẽ được tự do "
" Tôi 7 anh 3 ""
" Cô không thấy mình quá tham hay sao? "
" Anh không tính hai đứa em của tôi vào à? ""
" Thôi được "
" Vậy đi.... tôi về đây kẻo bị quản gia kia nghi ngờ "
Sau khi Uyển Du đi Tư Hàn lại nói:
" Đợi đến khi cô hết giá trị lợi dụng tôi sẽ khử ba chị em nhà cô.... đợi đi.... hahaha "
Tư Hàn nhìn bóng lưng của Uyển Du đi mất, anh ta mân mê chiếc ly cafe, nhìn vào ly bóng Kế Dương hiện lên, anh ta cười tà mị như đang suy tính gì đó.
Bên Kế Dương, vừa đi vào nhà đã thấy Tiêu Chiến và tên anh họ nhà mình ngồi xem ti vi.
" Thật tình tứ quá đi.... hai người không tách ra khỏi nhau vài giây được à? "
" Kế Dương, sao dáng đi của cậu kì lạ vậy? "
" Ah.... lúc nãy.... lúc nãy mình té bên ngoài.... không sao "
" Hẳn là té bên ngoài.... chắc Hạo Hiên là người làm em té nhỉ? "
Lừa ai thì lừa, chứ làm sao lừa nổi anh. Anh là đang công khai trả đũa cái đồ quỹ con này đây, tội hay đi trêu chọc A Chiến của anh.
" Gì.... gì chứ?.... không.... không phải.... không phải đâu "
" Để anh gọi Hạo Hiên hỏi thử xem.... trực tiếp xác nhận chẳng phải nhanh hơn sao? "
" Gì chứ? em ngã thật mà.... anh không thấy chân em bị thương đây hả? Nhìn đi.... sao không tin em chứ? ""
" Anh có bào là không tin sao? Em làm gì khẩn trương ""
Tiêu Chiến ngồi giữa xem hai anh em đấu khẩu mà hoa mắt, chóng mặt. Nhất Bác xoa đầu Tiêu Chiến cưng chiều.
" Cả hai ngồi chơi đi, anh phải làm việc rồi.... à Hạo Hiên đâu rồi? "
" Anh ấy bên nhà tí nữa sẽ qua sau "
SOI LÀ PHẢI SOI NHƯ THẾ NÀY NÈ🤭