Sáng sớm, Tịnh Hề đương say giấc nồng, bỗng cảm thấy hạ thể nóng nóng. Có thứ gì đó không ngừng ma sát vào người cô.
Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ ập tới, Tịnh Hề rêи ɾỉ, cô nhanh tay bịt mồm lại, mở bừng mắt ra.
Cô giơ chân đạp mạnh một cú, Trầm Ngạn đang ư ư a a trực tiếp bay xuống giường.
Con mẹ anh! Đêm qua vẫn chưa đủ à?
Thân thể bảo bảo đây sắp bị anh làm hỏng rồi.
Trầm Ngạn ngã xuống giường, sung sướиɠ rên to một tiếng.
"A..."
Tịnh Hề:"...." Đạp một cú như vậy mà anh ta còn kêu được.
Quả không hổ danh là biếи ŧɦái.
Trầm Ngạn đứng lên, ánh mắt tham lam nhìn người con gái đang ngồi trên giường. Cô ngồi yên đó, tấm chăn màu hồng che đi bộ ngực sữa đẫy đà, cả người đầy (*)vết dâu tây. Tấm lưng trần ưỡn cong đầy vẻ gợi cảm. Mắt hạnh xinh đẹp liếc anh, một ánh mắt này lại khiến hạ thân anh nóng lên.
(*) Vết