Trúc Mã Nhà Tôi Ghét Huyền Học

Chương 12: Mọi việc đều theo thứ tự trước sau

Sở Hiên chắc là đi rồi, trên bàn có một ly sữa bò, trên đĩa có mấy lát phô mai và thịt xông khói chiên, còn có một máy nướng bánh mì hình tròn dễ thương, bên trong có hai lát bánh mì, phía trên dán một tờ giấy ghi chú, là nét chữ của Sở Hiên.

"Quay sữa trong lò vi sóng 1 phút, rồi quay thịt xông khói 10 giây, máy nướng bánh mì thì ấn xuống, lúc bằn lên, thì bánh mì đã có thể ăn."

Cố Ninh nghĩ trong đầu, cô chỉ là lười thôi, không phải là ngốc có được không?

Mặc dù phàn nàn, nhưng sau khi Cố Ninh rửa mặt xong, vẫn thành thật làm theo hướng dẫn của Sở Hiên hâm nóng sữa và nướng bánh mì.

Thiếu gia đang ôm con cá khô không biết kiếm từ đâu ra mà ngủ khò khò. Cố Ninh giúp nó gắp cá khô vào bát, rồi bật TV lên.

Hai kênh tin tức đang thi nhau đưa tin về một vụ tai nạn ô tô hàng loạt vào buổi sáng.

Vào giờ cao điểm buổi sáng, tại lối ra đường cao tốc vào trung tâm thành phố, mười mấy chiếc ô tô đυ.ng vào nhau, nguyên nhân là do một chiếc xe tải chở hàng đột ngột mất lái.

Cố Ninh lơ đãng nhìn, các phóng viên hiện trường xôn xao không dứt, ống kính máy quay chậm rãi lướt qua dãy xe đυ.ng nối đuôi nhau như kẹo hồ lô, trên chiếc xe tải lớn bị lật phía trước, có thể nhìn thấy rõ thân xe màu xanh lá cây, cùng với ba chữ cái màu vàng đậm "RNF" được sơn trên đó.

RNF? Đây không phải là tên của công ty sản phẩm ngoài trời đã nhận hàng từ kho của Tiếu thiếu sao?

Cố Ninh cầm điều khiển từ xa, bật to âm thanh.

Đằng sau giọng nói ồn ào của người dẫn chương trình, trong âm thanh nền, truyền tới những tiếng rì rầm rời rạc mà Cố Ninh quen thuộc.

Cố Ninh cầm chiếc túi vải lớn lao ra ngoài, đồng thời gọi Tiểu Sơn.

Tiểu Sơn nhận điện thoại rất chậm, lúc nói chuyện thì lộn xộn, ba hồn bảy vía cũng chưa về vị trí cũ, đầu dây bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của một cô gái. Cố Ninh chợt nhớ ra hôm nay là ngày đầu tiên Nguyên Nguyên đi làm.

Bỏ đi, để cho cậu ta tấn công vợ tương lai đi. Cố Ninh dặn dò với Tiểu Sơn rồi cúp máy, bản thân đi tìm xe buýt.

Khi Cố Ninh ngồi xe buýt đến hiện trường, thì con đường vẫn còn bị phong tỏa. Cảnh sát duy trì trật tự, chừa lại một làn đường duy nhất, những chiếc xe phía sau xếp thành hàng dài.

Hiện trường càng ngày càng đông, người vây xem náo nhiệt không ít, thì thào không ngừng.

Cố Ninh đứng trong đám đông nhìn vào, xe bị đυ.ng một đống, xe tải lớn nằm ngang trên mặt đất, đèn xe cứu viện bên đường sáng nhấp nháy, xe cẩu lớn đang cố gắng kéo xe tải lên.

"Không biết tài xế còn sống không?" Cố Ninh hỏi một bà bác đang xem náo nhiệt bên cạnh.

Cố Ninh đột nhiên lên tiếng, dọa cho bà bác run sợ, một giây tiếp theo liền hét lên: "Má của ta ơi cô hù chết ta rồi! Cô có thể nhìn thấy ta?" Làm cho những "người" vây xem rối rít quay đầu lại.

Cố Ninh im lặng, ngươi là yêu, ta là người, ngươi hù ta không nhiều lắm đâu nhỉ? Làm như ta có thể hù chết ngươi?

"Tài xế đã được xe cứu thương đưa đi rồi." Một con quỷ nhiệt tình trả lời Cố Ninh.

"Xin hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"

Những con tiểu yêu nhiệt tình lảm nhảm, kể mọi chuyện rất rõ ràng. Trong xe lúc ấy có quá nhiều yêu, chen tới lấn lui, kết quả là, có người trong lúc vô tình đạp chân ga, xe tải lớn không kịp quẹo cua, không thắng xe được, đυ.ng vào hàng rào khúc quẹo cua đường cao tốc lật qua một bên, nằm ngay trên đường, chỗ này vừa xuống dốc, xe phía sau còn không kịp phản ứng, tông vào đuôi xe thành một đoàn.

"Yêu gây họa đâu?" Cố Ninh hỏi.

"Cô tới chậm như vậy, sợ mấy người quản lý bắt phạt, nên đã sớm bị dọa chạy đi rồi." Bà bác hứng thú bừng bừng.

"Vậy các người tập trung đông như vậy ở đây làm gì?" Cố Ninh nghi ngờ, "Sẽ không phải là vì ngửi thấy mùi thơm gì đó mới đến chứ?"

Lũ yêu nhao nhao nói: "Làm sao cô biết? Cô cũng ngửi thấy?"

"Mùi thơm từ đâu đến? Bây giờ còn không?" Cố Ninh vội vàng hỏi.

"Là từ chiếc xe tải lớn đó. Vừa nãy còn có, nhưng bây giờ đã biến mất rồi." Hai tiểu yêu đồng thanh.

Yêu bạc hà này xuất quỷ nhập thần, lại biến mất rồi.

"Ta biết! Nghe ta nói! Ta lúc ấy đã ở hiện trường!" Một con yêu quái béo lùn trên người mọc đầy lông đen, đôi mắt giống như hạt đậu đen nhỏ chen vào giữa đám đông, "Ta thấy tài xế xe tải tiện tay móc một cái dùi vàng nhỏ từ trong túi quần ra, sau đó trong xe đột nhiên có mùi thơm nồng nặc, ai cũng không chịu nổi, loạn cả lên, tiếp đó là lật xe."

Cố Ninh vội vàng hỏi, "Cái dùi vàng nhỏ đó ở đâu?"

Yêu quái lông đen lắc đầu, "Sau khi xe lật mọi người đều giải tán, cũng không biết nữa."

Cố Ninh cảm ơn con yêu quái lông đen, giơ một ngón tay lên không trung vẽ, cánh cửa bằng đồng cũ kỹ đi thông qua yêu giới thấp thoáng hiện ra. Đám tiểu yêu bị cánh cửa đồng gọi, rối rít tụ lại đi tới.

Công đức thu tiểu yêu không thể so với trừ tà cứu người, nhưng lại tiết kiệm không ít sức lực. Cố Ninh hài lòng nhìn bọn họ vào cửa.

Người đi đầu chính là bà bác vừa nãy bị Cố Ninh làm cho giật mình, vội vàng bước vào cửa, chân còn chưa kịp bước vào, thì cánh cửa đồng đột nhiên rung lên hai cái, dập tắt.

"Cô gái, chất lượng cánh cửa này của cô không tốt à? Trông cũng phải mấy trăm năm rồi, quá cũ, cũng nên nâng cấp cải tiến rồi chứ?" Bà bác quay đầu lại hỏi Cố Ninh.

Cố Ninh không trả lời, liếc nhìn xung quanh.

Cách đó không xa có một chiếc xe hơi sang trọng màu đen đậu, một nam một nữ cả người thẳng phiu đi tới, nam đeo kính râm, đường nét của bộ vest đen tựa như dao cắt, phần cổ áo lộ ra ngoài trắng chói lóa, nữ cũng mặc như vậy, giày cao gót màu đen cao hơn chục phân, còn là đế đỏ nổi tiếng.

Cố Ninh nghĩ trong đầu, hai người này là ai, thật giàu có.

Hai người đều không để ý tới Cố Ninh. Nam giơ tay lên, một đường ánh sáng óng ánh, rực rỡ đẹp đẽ của cánh cửa ánh sáng hiện đại xuất hiện.

Muốn cướp công đức đúng không?

Cố Ninh lớn tiếng hỏi, "Hai người ở đạo nào?"

Hai người không trả lời, chỉ xem Cố Ninh như không khí.

Cố Ninh duỗi ngón tay ra hướng về phía cửa ánh sáng của bọn họ, cửa sáng của bọn họ rung lên hai cái, rồi ổn định trở lại.

Người đàn ông kia nhếch miệng, người phụ nữ chế nhạo.

Đám tiểu yêu không chịu nổi sự hấp dẫn, lần lượt tiến về phía cổng ánh sáng của bọn họ.

Bên tai của Cố Ninh truyền tới tiếng cười khẽ.

Có người hỏi, "Cô không đánh lại à? Có muốn ta giúp không?"

Khoảnh khắc tiếp theo, cánh cửa ánh sáng lơ lửng trên không đột nhiên rầm một tiếng thật vang, một đám khói đen lớn bốc lên, đám tiểu yêu xung quanh giật nảy mình.

Sau tiếng nổ đó, cánh cửa đã biến mất.

Một nam một nữ kia cuối cùng cũng nhìn thẳng Cố Ninh.

Người phụ nữ không kiên nhẫn, "Cô bao nhiêu tuổi? Dám phá cửa của chúng tôi?"

Người đàn ông ngăn cô ta lại, đi tới, tháo kính râm xuống, lộ ra đường sống mũi thẳng tắp và đôi mắt phượng thon dài, "Chúng tôi đến từ Kiền Long Đường, chuyên thu yêu quái, cô là ai?"

Cố Ninh đã quen nhìn Sở Hiên, nên đối với những khuôn mặt đẹp trai khác cũng hoàn toàn không có cảm giác, mặt không cảm xúc, "Thật trùng hợp, tôi cũng là thu yêu. Mọi việc đều theo thứ tự trước sau, xin lỗi, các người đến muộn."

Cố Ninh giơ tay lên, làm một cánh cửa đồng khác.

Lần này người đàn ông kia không có phách lối như thế nữa, không dám trực tiếp đánh cửa của Cố Ninh.

Anh ta liếc mắt nhìn Cố Ninh, vung tay làm một cánh cửa bên cạnh cánh cửa đồng của Cố Ninh, đứng bên cạnh Cố Ninh, "Không bằng như thế này, bọn họ muốn vào cánh cửa nào thì vào cánh cửa đấy, thế nào?"

***1/4/24 nay mình nhận edit tiếp bộ này. Mình sẽ cố sửa các chương lỗi đằng sau (C12-19) nhanh nhất có thể ạ!