La Ngọc An bị hình ảnh tương lai mèo đen cho cô xem dọa tới một chút, không dám tùy ý rời khỏi điện thờ, luôn cảm thấy mình vừa đi, sẽ có người thừa dịp trạng thái Nhị ca hiện giờ không tốt, đến mổ hẳn ra, hủy diệt hắn.
Trải qua việc em gái chết, trải qua kiếp sống ngục giam cùng sự kiện gϊếŧ người, hơn nữa tự bản thân cũng tạo ngộ một loạt sự tình, bất tri bất giác cô thay đổi rất nhiều.
Ví dụ như cô không nghĩ tới, mình gϊếŧ Tần Trĩ sẽ bình tĩnh như vậy. Thi thể chôn ngay ở trong viện, nhưng cô không hề có cảm giác. Cổ trạch có người đang tìm kiếm Tần Trĩ mất tích, cô vẫn luôn chưa từng mở miệng, mắt lạnh nhìn bọn họ tìm kiếm. Đến nỗi Minh Hồi lo lắng thương tâm, ít nhất cô ấy không cần biết chàng trai mình thích đang lợi dụng cô ấy.
Yên lặng lợi dụng quyền hạn phu nhân thị thần xem xét một ít tư liệu, La Ngọc An ở trên hành lang bên ngoài điện thờ mở một hội nghị video, tham dự hội nghị chính là các tộc lão Tần thị cùng với rất nhiều nhân vật cầm quyền ở Tần thị.
La Ngọc An đúng giờ click mở video, cơ hồ ngay lập tức tất cả mọi người tiến vào hội nghị, có thể thấy được là sớm đã đợi săn, bao gồm những lão nhân gia tuổi rất lớn, ngày thường không thích sử dụng di động với khoa học kỹ thuật hiện đại vân vân. Tất cả đều đang đứng đắn ngồi trước cameras. Có vài người phía sau còn kèm theo người trẻ tuổi, phụ trách hướng dẫn bọn họ sử dụng thể nào.
" Ông nội, màn ảnh ở đây, ông nhìn hướng này xem nào.”
"Ta đã biết, đã biết, không cần cháu dạy, tránh ra chút.”
Cô cũng không biết tối hôm qua vừa phát xuống thông báo mở hội nghị video, làm cho bao nhiêu người không ngủ ngon. Thấy tất cả mọi người tới rồi, La Ngọc An cười chào hỏi, sau đó nói thẳng ra mục đích chủ yếu mình triệu tập hội nghị này.
"Nếu gia tộc Tần thị có ai cảm thấy hiện giờ gia tộc đối với mình mà nói là trói buộc lớn hơn trợ lực, vậy có thể lựa chọn sửa họ khác, thoát ly Tần thị." La Ngọc An vô cùng đơn giản nói ra một câu như vậy, làm tất cả mọi người kinh ngạc sững sờ, thật lâu không phục hồi lại tinh thần.
Thoát ly gia tộc? Sửa họ khác? Bọn họ chưa bao giờ nghe nói còn có loại việc này. Thị thần khởi nguyên có thể ngược dòng đến mấy ngàn năm trước, khi đó mọi người đều lấy việc có thị thần phù hộ là vinh, mãi cho đến hiện tại, những người thế hệ trước đều chưa bao giờ nghĩ tới muốn thoát ly gia tộc, đối với bọn họ căn bản là chuyện không thể tưởng tượng.
Hơn nữa, hiện giờ làm một gia tộc duy nhất còn có được thị thần cường đại, trong lòng bọn họ có cảm giác tự nhiên về sự ưu việt, cùng với áp lực không thể miêu tả. Gia tộc suy sụp sẽ ảnh hưởng thị thần, thị thần suy nhược sẽ ảnh hưởng gia tộc, bọn họ chỉ biết tìm mọi cách mở rộng gia tộc, tuyệt không hy vọng có người thoát ly gia tộc.
" Không được!” Rốt cuộc có người phản ứng lại, leng keng hữu lực mà đáp một câu.
Cho dù bọn họ tôn kính phu nhân thị thần, nhưng cô nói những lời này, bọn họ vẫn không thể tiếp thu dễ dàng. Có một người có gan lên tiếng làm đại biểu như vậy, hội nghị video cơ hồ lập tức nháo thành chợ bán thức ăn.
"Phu nhân sao đột nhiên nói đến việc này, việc lớn như vậy một lần làm sao là có thể quyết định, sự tình liên quan đến gia tộc hưng suy đương nhiên phải càng thêm thận trọng.” Đây là nói chuyện tương đổi hàm súc.
“Vậy tuyệt đối không được, thoát ly gia tộc, không phải tổn hại lợi ích của gia tộc sao?" Đây là nói chuyện trực tiếp.
"Sao có người nguyện ý thoát ly gia tộc đâu, thật là nói đùa." Đây là không thể tin được.
Người lớn tuổi nghị luận sôi nổi, trên mặt già đều là cố chấp và không tán đồng, nếu không phải ngại với thân phận La Ngọc An, giờ phút này đại đa số đã nhảy dựng lên đập bàn chửi bới.
Nhưng thật ra một ít người trẻ tuổi phía sau bọn họ không để ý lắm, còn có người lẩm bẩm: "Có cái gì không tốt, mọi người tự do lựa chọn không phải được rồi, đã là thời đại nào, có chút thay đổi thì làm
sao."
Kết quả lập tức đã bị các lão nhân răn dạy.
La Ngọc An nhìn màn ảnh, trên mặt tươi cười chậm rãi biến mất. Cô biến thành phu nhân thị thần rồi, dung mạo cũng không có thay đổi quá lớn, nhưng trên người loại cảm giác không phải người ngày càng gần với thị thần. Lúc cô vẫn không nhúc nhích mặt vô biểu tình ngồi ở trước màn ảnh như vậy, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm mọi người, tất cả mọi người cảm giác được một loại áp lực cổ quái, bọn họ không tự chủ được đè thấp thanh âm, cuối cùng hoàn toàn an tỉnh lại.
"Cảm thấy thi thần không thể mang đến phù hộ cho mình, cảm thấy gia tộc không thể mang đến chỗ tốt, cảm thấy gia tộc trói buộc mình, bởi vậy tâm sinh bất mãn, người như vậy có tồn tại, tồn tại ở mỗi một góc trong cái gia tộc này." La Ngọc An nâng tay lên, chỉ vào màn ảnh, "Tồn tại ở những góc các người không nhìn tới."
Mỗi người đều cảm thấy cô đang chỉ vào mình, trong lòng khó tránh khỏi sinh ra chút cảm giác không thoải mái. Đối với bọn họ mà nói, thị thần cao cao tại thượng, nhưng bọn họ đối với gia tộc những người khác mà nói, cũng cao cao tại thượng. Nhưng thị thần cúi người nhìn chăm chú mọi người phía dưới, bọn họ phần lớn lại sẽ không.
La Ngọc An không có ôn hòa kiên nhẫn ngày xưa đối với bọn họ, trong mắt cô phảng phất cất giấu ngọn lửa âm thầm thiêu đốt, ngón tay chỉ vào bọn họ chậm rãi buông xuống, "Tôi biết, các người bất mãn chuyện này, dù tôi yêu cầu, cũng sẽ bằng mặt không bằng lòng, thậm chí chỉ dùng một ít thủ đoạn nho nhỏ là có thể làm người khác không dám thoát ly gia tộc.”.
"Nhưng không sao." La Ngọc An một lần nữa lộ ra tươi cười, "Bởi vì chư vị chung quy sẽ chết, mà tôi sẽ không. Chuyện tôi phải làm, các người ngăn cản không được. Nếu hiện giờ không giải quyết được vấn đề này, chờ đến lúc chư vị chết đi, một khi tôi cảm thấy vấn đề càng thêm nghiêm trọng, sẽ sử dụng biện pháp càng kịch liệt hơn để giải quyết.".
Một đám lão nhân gia bị cô nghẹn đến nói không nên lời, sắc mặt chợt hồng chợt trắng, có người trung niên hơi trẻ hơn nhíu mày hỏi: "Xin hỏi phu nhân, vì sao bỗng nhiên làm ra quyết định như vậy?"
La Ngọc An: "Vì thị thần.”
Tất cả mọi người không hỏi đến tột cùng có phải ý tứ thị thần hay không, tựa hồ mọi người đều cam chiu thi thần không có khả năng đồng ý, đây chỉ là phu nhân thị thần nhất thời tâm huyết dâng trào.
một vị lão gia tử hòa hoãn lại, đẩy cháu gái đỡ bên cạnh, nói: "Phu nhân, chuyện này, thị thần sẽ không đồng ý, ngài ấy tuyệt sẽ không muốn nhìn thấy gia tộc chúng ta con cháu ly tán! Thứ cho chúng ta không thể nghe theo ý kiến ngài!”
La Ngọc An ngữ khí cổ chấp: "Đây không phải ý kiến, là thông báo, tôi yêu cầu các người làm như vậy."
Bị thái độ của cô chọc giận, lão gia tử ầm một cái từ trên ghế thái sư đứng lên, ngữ khí có chút cứng rắn. "Phu nhân tuổi còn nhỏ, đại khái cũng không rõ, từ trước người muốn thoát ly gia tộc đều có hậu quả thể nào! Không chỉ chúng ta không muốn, thị thần càng sẽ không nguyện ý!”
La Ngọc An: "Ông nói đến chuyện hơn hai trăm năm trước?”
Đây là một chuyện ở trong lần thì cũng cực ít người nhắc tới, nếu không phải bị thái độ cấp của cô chọc đến, lão gia tử cũng sẽ không lựa lời mà nói đến việc này. Lời nói vừa ra miệng, trong video rất nhiều người sắc mặt trở nên càng thêm khó coi, đặc biệt là La Ngọc An dùng thái độ tầm thường mà trực tiếp nhắc tới, mọi người đều có thái độ âm thầm, ánh mắt trốn tránh, không ít người đều không thể che dấu sợ hãi trong mắt.