Sau khi ăn bữa sáng, Trần Tú Tú cực kỳ nóng lòng muốn chạy về nhà để tiêu hao hết lượng calo của l*иg sủi cảo hấp tội lỗi vừa rồi.
“Sau khi ăn xong thì không được vận động mạnh.” Giang Phong không hề suy nghĩ một chút nào mà liền từ chối.
“Vậy tôi phải làm sao bây giờ?” Trần Tú Tú nhìn cái l*иg trống không ở trên bàn, khuôn mặt của cô ấy lộ ra vẻ chán nản.
Vốn dĩ cô ấy chỉ muốn ăn hai cái rồi sẽ không ăn nữa, nhưng kết quả là cô ấy không kìm được mà đã ăn hết sạch cả một l*иg.
Cô ấy thậm chí còn có chút hối hận vì nghe lời nói vớ vẩn về việc chạy bộ ngày hôm nay của Giang Phong.
“Đi từ từ từng bước, một lúc nữa cậu có muốn đến nhà hàng của tôi không?” Giang Phong hỏi.
"Không đi!"
Kế hoạch nhỏ thất bại, nhưng trong lòng Giang Phong cũng đã dự đoán trước được điều này. Sử dụng phương pháp này với Trần Tú Tú một lần thì dễ dàng, nhưng muốn lừa cô ấy đi ra ngoài ăn thêm hai, ba lần nữa thì rất khó khăn.
Sau khi đi được một lúc, Trần Tú Tú bị đau dạ dày.
Bởi vì ăn kiêng quá mức để giảm béo nên Trần Tú Tú thường xuyên bị đau dạ dày, nhưng lần này thì có chút nghiêm trọng. Chỉ một lát sau, môi của cô ấy đã trắng bệch do đau dạ dày, trán cũng đã lấm tấm mồ hôi.
“Giang Phong, tôi bị đau dạ dày. Cậu giúp tôi đi mua một hộp thuốc đau dạ dày đi. Tôi ở chỗ này đợi cậu.” Trần Tú Tú thật sự không thể tiếp tục chịu đựng được nữa. Cô ấy tìm một gốc cây gần đó rồi ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy bụng.
“Đến bệnh viện.” Giang Phong đỡ Trần Tú Tú, nói một cách dứt khoát.
Ở gần chỗ này có một bệnh viện tư nhân, các học sinh ở lân cận có bệnh tật hay đau đầu nhức óc gì đó đều đi đến bệnh viện này..
Giang Phong quen biết với bác sĩ trực ngày hôm nay.
Hóa ra khi còn học cấp ba, dạ dày của Trần Tú Tú là vô địch, cực kỳ khỏe mạnh. Mỗi ngày cô ấy đều lôi kéo Giang Phong đi ra ngoài ăn uống. Cô ấy không xảy ra chuyện gì, nhưng Giang Phong lại bị ăn đến mức đau bụng, cho nên được coi là khách hàng siêu VIP ở chỗ của bác sĩ Trần này.
Rõ ràng, bác sĩ Trần vẫn còn nhận ra Giang Phong, khi nhìn thấy Giang Phong, bà ấy nâng mí mắt lên: "Cậu lại đi ra ngoài ăn uống linh tinh với cô bạn hồi nhỏ đúng không?"
“Bác sĩ, là tôi, tôi bị đau dạ dày.” Trần Tú Tú ôm bụng.
Sau khi khám bệnh, bác sĩ Trần trực tiếp đánh một cái vào đầu của Giang Phong và giận dữ nói: "Cậu làm bạn trai kiểu gì thế? Bạn gái của cậu có vấn đề về dạ dày nghiêm trọng như vậy mà còn đưa cô ấy đi ăn uống linh tinh. Vì cô ấy đã ăn quá nhiều nên mới thành ra như thế này đấy."
Giang Phong: ? ? ?
Không kịp để giải thích rằng Trần Tú Tú không phải là bạn gái của mình, Giang Phong vội vàng kêu oan cho bản thân: "Cô ấy chỉ ăn một l*иg sủi cảo hấp và uống một cốc sữa đậu nành mà thôi."
“Một l*иg sủi cảo hấp ư?” Bác sĩ Trần không tin lời nói của Giang Phong: “Một l*иg lớn như thế nào?”
“Chỉ là một l*иg bình thường.” Giang Phong cảm thấy thật sự là thời thế đã thay đổi. Hồi còn học cấp ba, khi anh bị đau bụng, Trần Tú Tú đi cùng anh đến bệnh viện thì cô bị bác sĩ Trần mắng, lần này vậy mà đến lượt anh bị mắng.
“Hơn nữa, bác sĩ Trần, bà không biết cô ấy sao? Cô ấy là Trần Tú Tú!” Giang Phong cảm thấy mình thật sự là bị chịu tội oan.
Làm sao anh có thể đoán được một l*иg sủi cảo hấp có thể khiến cho Trần Tú Tú no đến mức bị đau dạ dày chứ?
"Tú Tú ư?!" Bác sĩ Trần sửng sốt, sau đó lập tức nhíu mày: "Cô ăn kiêng để giảm cân à?"
Trần Tú Tú bất đắc dĩ gật đầu.
“Vớ vẩn!” Bác sĩ Trần cau mày thật chặt, Giang Phong cảm thấy có gì đó không ổn.
Đúng như dự đoán, một giây tiếp theo, bác sĩ Trần bắt đầu làm một bài giảng phổ cập kiến thức về phương pháp giảm cân lành mạnh.
Trong kỳ nghỉ hè, mỗi ngày bác sĩ Trần đều có rất ít bệnh nhân, thật vất vả mới có được một khách hàng quen thuộc nên mới tiến hành một vài công tác giáo dục về tâm lý và tư tưởng.
"Về nhà uống thêm nhiều cháo rồi trở lại chế độ ăn bình thường, còn trẻ tuổi đã bị bệnh đau dạ dày chỉ vì muốn giảm cân, sau này cô nhất định sẽ hối hận." Nửa tiếng sau, bác sĩ Trần cuối cùng cũng nói ra một câu hữu ích nhất từ nãy tới giờ: "Mau đi lấy thuốc đi, nhớ phải uống thuốc và ăn uống đúng giờ."
Khuôn mặt của Trần Tú Tú lộ ra vẻ cực kỳ đau khổ.
Giang Phong đoán rằng có lẽ cô ấy đã nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị bác sĩ Trần đè đầu cưỡi cổ giảng đạo hồi còn học cấp ba.
Bị bệnh đau dạ dày nên không thể tập thể dục được nữa. Giang Phong và Trần Tú Tú bắt xe buýt về nhà. Sau khi đưa Trần Tú Tú lên lầu, Giang Phong đến nhà hàng và gọi một số nguyên liệu nấu ăn.
Giải thích tình hình cho các đồng chí Vương Tú Liên và Giang Kiến Khang, Giang Phong mang một túi các món ăn được lựa chọn cẩn thận rồi đi đến nhà của Trần Tú Tú.
Trước khi ra mở cửa, Trần Tú Tú đã thay một bộ quần áo khác, trong phòng khách nhà cô ấy có một tấm thảm tập yoga màu tím.
Có vẻ như là cô ấy đang chuẩn bị tập yoga.