Trần Tú Tú ăn hết nửa đĩa dưa chuột. Mỗi lần cô ấy ăn một miếng thì Giang Phong sẽ nghe thấy âm thanh nhắc nhở kỳ diệu của hệ thống.
"Ting, thu hoạch được mười điểm kinh nghiệm."
"Ting, thu hoạch được tám điểm kinh nghiệm."
"Ting, thu hoạch được tám điểm kinh nghiệm."
…
So với một điểm kinh nghiệm của đồng chí Vương Tú Liên keo kiệt bủn xỉn thì Trần Tú Tú không khác gì một khách hàng cực kỳ hào phóng. m thanh nhắc nhở kỳ diệu không ngừng liên tiếp vang lên, làm cho Giang Phong không kìm được mà nhớ lại thời cấp ba, là quãng thời gian quen biết và làm bạn với Trần Tú Tú.
Xúc xích nướng, đậu hũ chiên, bánh bao chiên, cơm cuộn, lòng nướng, bánh bao hấp, tiểu long bao, xíu mại, sủi cảo chiên ...
Khi nghĩ lại thì anh liền cảm thấy có chút đói bụng.
Một lúc sau, Trần Tú Tú đã vô thức uống cạn hết bát cháo.
Cô ấy nấc lên một cái.
Có lẽ bát cháo này cần phải cảm thấy rất vinh hạnh vì trước đây chỉ khi đồng chí Giang Kiến Khang làm móng giò hầm thì mới có thể được nhận đãi ngộ như vậy.
“Không ổn!” Một giây trước trên mặt Trần Tú Tú còn tràn đầy nụ cười hạnh phúc vì được ăn no thì một giây tiếp theo, sắc mặt của cô ấy lại thay đổi rất lớn: “Hôm nay lượng calo vượt quá mức cho phép rồi!
Giang Phong không thể hiểu tại sao một bát cháo trắng không hề có một chút dầu mỡ nào lại có thể khiến lượng calo vượt quá mức cho phép.
“Chết tiệt!” Trần Tú Tú tức giận nắm chặt nắm đấm nhỏ rồi đập bàn một cái.
“Chỉ là một bát cháo thôi mà , không có vấn đề gì đâu.” Giang Phong khuyên nhủ.
Trần Tú Tú lắc đầu.
"Cậu không hiểu đâu, giảm béo là như vậy. Nếu như cậu buông thả một lần thì sẽ có lần thứ hai, công sức từ trước đến giờ sẽ thành công cốc luôn đó."
Phụ nữ thật đúng là đáng sợ.
Giang Phong không kìm được mà cảm thán ở trong lòng.
“Cậu có thể chạy bộ.” Giang Phong đột nhiên nhạy bén mà đề nghị: “Bạn cùng phòng của tôi giảm béo bằng cách chạy bộ, rất hiệu quả. Hiện tại cậu nhẹ cân như vậy nên sẽ không quá khó khăn. Tôi tùy ý liền có thể chạy được mười ki lô mét.”
“Thật vậy sao?” Khuôn mặt của Trần Tú Tú tràn đầy vẻ nghi ngờ, từ nhỏ cô ấy đã nhìn thấy khả năng nói phét của Giang Phong.
“Đương nhiên.” Vẻ mặt của Giang Phong rất chân thành.
Đúng là bạn cùng phòng của anh đã chạy để giảm béo, nhưng chỉ là cậu ta có đủ sức khỏe để chạy mà thôi.
“Ngày mai bảy giờ sáng, hẹn gặp cậu ở dưới tầng.” Giang Phong nói một cách dứt khoát.
Trần Tú Tú do dự một chút rồi gật đầu, coi như là đã đồng ý rồi.
Nói đến việc chạy bộ để giảm béo thì không thể không nói đến Vương Hạo, người bạn cùng phòng của Giang Phong đã trở nên càng ngày càng béo dưới sự tác động của tình yêu và rồi cuối cùng bị bạn gái đá đít. Một chuyện tình kết thúc làm cho anh ta chả thu được cái gì ngoại trừ đống thịt mỡ.
Sau khi thu hoạch một cơ thể nhiều thịt mỡ như vậy, Vương Hạo đã rút ra một bài học xương máu và quyết định chạy bộ để giảm cân. Nhưng anh ta lại lo lắng rằng bản thân không thể kiên trì được nên ngày nào cũng lôi kéo Giang Phong đi để chạy cùng, nhân tiện giám sát mình.
Cứ bước đi là bắt đầu chạy, nhưng lại vẫn không ăn ít cơm đi.
Dạ dày bị bạn gái cũ cung cấp và nuôi dưỡng được mở rộng cực đại, sau khi vận động xong thì liền biến thành một cái hang không đáy. Điều này thành công khiến cho Vương Hạo từ một người béo phệ trở thành một người mập mạp cường tráng.
Trải nghiệm giảm béo bi thảm của người bạn cùng phòng đã nhắc nhở Giang Phong rằng tập thể dục thậm chí còn có thể làm tăng cảm giác thèm ăn của con người.
Sắc mặt hiện tại của Trần Tú Tú có vẻ ốm yếu, chỉ trong một năm ngắn ngủi mà cô ấy đã bỏ đói bản thân thành như vậy, khiến cho cái dạ dày voi của cô dần trở thành dạ dày của một chú chim nhỏ, dáng vẻ thì giống như muốn quăng chính mình vào chỗ chết.
Giang Phong không thể không cảm thán rằng chú Trần đúng là một người có tấm lòng bao dung. Nếu anh làm như vậy thì đồng chí Giang Kiến Khang sẽ sử dụng phương thức nhồi cho vịt ăn, dùng cái phễu để nhét cả đống thức ăn vào bụng của anh mỗi ngày mất.
Hai đồng chí Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên đã ngủ. Sau khi tắm rửa xong, Giang Phong bước đi một cách nhẹ nhàng và chậm rãi mà đi về phòng, rồi anh kiểm tra bảng thuộc tính của mình.
Tên người chơi: Giang Phong
Cấp độ: 0 (100/100) [có thể nâng cấp: có / không]
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 109
Kỹ năng: Nhận dạng (Sơ cấp): Bạn chỉ có thể nhận được một số thông tin cơ bản.
Nhiệm vụ chính:
1. [Nâng cấp nhà hàng] Giúp nhà hàng Kiện Khang Sao Thái ở đại học A đạt đến 100 độ nổi tiếng. Tiến độ của nhiệm vụ (0/100).
Nhắc nhở nhiệm vụ: Danh tiếng là chìa khóa để phát triển một cửa hàng mới và độ nổi tiếng chỉ giới hạn ở giáo viên và sinh viên Đại học A.
Phần thưởng của nhiệm vụ: Không xác định
Nhiệm vụ phụ: (có thể chọn)
1.【 Tâm nguyện của mẹ 】Vương Tú Liên luôn mong muốn bản thân có thể có một cô con dâu vừa ôn nhu khéo hiểu lòng người vừa có dáng người thon thả, mời người chơi hoàn thành tâm nguyện của mẹ, tìm được một người bạn gái vừa ôn nhu hiểu lòng người, vừa có dáng người thon thả.【 Lựa chọn: Có / Không 】
3.【Tâm nguyện của hàng xóm】Con gái của Trần Đốc Tụ là Trần Tú Tú dạo này trầm mê vào chế độ ăn uống giảm béo, mời người chơi hoàn thành tâm nguyện của hàng xóm, giúp đỡ Trần Tú Tú khôi phục lại chế độ ăn thông thường.
Nhắc nhở nhiệm vụ: Bởi vì Trần Tú Tú ăn kiêng quá mức dẫn đến nôn mửa nên đã xuất hiện dấu hiệu của bệnh kén ăn, mời người chơi nắm chắc thời gian. (Trần Tú Tú thích ăn dưa chuột muối chua)
Phần thưởng của nhiệm vụ: Không xác định
Thành tích: Không có
Danh hiệu: Không có
Đạo cụ: Không có
Đánh giá: Một ma mới non nớt
Trong lời gợi ý của nhiệm vụ có thêm một câu nữa, đồng thời nó cũng giải thích tại sao việc Trần Tú Tú ăn đĩa dưa chuột vào buổi tối lại cho rất nhiều điểm kinh nghiệm như vậy.
Xin mời người chơi tự khám phá, điều đó có nghĩa là gì?
Chỉ khi phát hiện ra điều gì đó thì trò chơi mới có thể đưa ra lời giải thích. Còn nếu không phát hiện ra thì trò chơi sẽ không chỉ ra điều đó.
Đã trôi qua nhiều năm như vậy, Giang Phong chỉ biết Trần Tú Tú thích ăn một đĩa dưa chuột muối trước khi ăn cơm và còn đặc biệt thích tự mình sắp xếp dưa chuột. Hóa ra không phải là bởi vì anh đã chăm chỉ luyện tập vất vả muối dưa chuột trong nhiều năm để làm cho dưa chuột trở nên cực kỳ ngon miệng, mà là do khi thêm giấm, anh luôn không thể kiểm soát được và tăng số lượng lên.
Biết được sự thật, Giang Phong suýt chút nữa rơi nước mắt.
Bấm một cái vào Có trong cột cấp độ, ngoại trừ cấp độ thì điểm kinh nghiệm còn lại trở thành:
Cấp độ: 1 (109/200)
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 0
Không có bất cứ thay đổi nào trong bảng thuộc tính.
Điểm kinh nghiệm và cấp độ không có tác dụng gì sao?
Giang Phong cảm thấy rằng điều đó là không thể, chắc là bởi vì cấp độ của anh quá thấp nên mới không đủ tư cách để kích hoạt.
Sáng mai có hẹn đi chạy bộ với Trần Tú Tú, Giang Phong không tiếp tục nghiên cứu bảng thuộc tính nữa. Anh đặt đồng hồ báo thức vào lúc sáu giờ ba mươi phút rồi nằm xuống ngủ.