"Bàn tay có quỷ vạn kiếp bất phục, nhân gian thái bình nhờ có Phật tâm. Từng tầng từng lớp giải thi ngữ (1), mắt sáng tinh tường rửa oan tình."
(1) Giải thi ngữ: Tìm hiểu những manh mối để lại trên thi thể.
"Một đôi tay mang bóng hình ma quỷ chỉ vì muốn giải nỗi oan khiên. Một tấm lòng tựa Phật chỉ mong nhân gian được hưởng thái bình."
Thật vô cùng vinh hạnh, vào năm 2016, chương trình Chuyện hôm nay của Đài Truyền hình Trung ương đã trích dẫn những câu khái quát này. Không sai, đây chính là tổng kết của tôi về nghề pháp y.
Tôi từng hỏi một bác sĩ pháp y rằng, "Anh có yêu công việc này nhiều không?" Anh ấy đáp, "Cũng đủ để sống tạm qua ngày."
Tuy nói như vậy nhưng tôi vẫn dốc lòng quan sát công việc của anh ấy, thấy anh vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ.
Có lẽ công việc nào cũng đều mang tới rất nhiều lời than thở hay bực bội, nghề pháp y cũng không ngoại lệ. Tôi từng đi nhiều nơi trên cả nước, được gặp gỡ rất nhiều người. Có người là chuyên gia, có người là học giả, lại có người là bác sĩ pháp y đầu ngành, mà ai cũng như ai, đều ôm một bụng đầy nỗi bực dọc. Đối với một công việc cần lượng kiến thức chuyên ngành lớn, bằng cấp, chức danh công tác, cả ngày chỉ giao du với thi thể, mùi máu tươi, mùi hôi thối và cả ruồi nhặng.. thì đãi ngộ dành cho cảnh sát pháp y của Trung Quốc quả là không như ý muốn.
Một bác sĩ pháp y đầu ngành mà tiền lương chỉ bằng một cảnh sát địa phương, lại nắm giữ kiến thức chuyên ngành nên không thể dễ dàng chuyển vị trí, việc đề bạt thăng cấp cũng rất khó khăn. Một bác sĩ pháp y đầu ngành mà mỗi lần cùng nhân viên nhà xác đi nhận tiền lương đều phải nhận sự xấu hổ. Đó chính là lý do chủ yếu khiến vị trí cảnh sát pháp y không ngừng mất đi các nhân tài.
Nhìn những bạn trẻ vì đọc Lời của xác chết của tôi mà lựa chọn học chuyên ngành pháp y giờ sắp tốt nghiệp, tôi cảm thấy vô cùng áp lực. Liệu các bạn ấy có căm ghét tôi không?
Nhưng tức mấy thì tức, cũng vẫn có nhiều người giống tôi, dù đầy bụng giận dỗi nhưng cũng sẽ không rời bỏ cương vị công tác. Tuy luôn miệng nói đây chỉ là công việc đủ sống qua ngày, nhưng trong lòng lại yêu nó đậm sâu.
Tôi dùng việc sáng tác để nói lên tình yêu của mình. Và hơn thế nữa là nói hộ tiếng lòng của đồng nghiệp, những người đã dùng tâm huyết cả đời cống hiến một cách vô tư và tận tụy.
Lúc viết những dòng này, thật ra tôi cũng có chút ích kỷ. Tôi hy vọng chúng tôi có thể nhận được sự đãi ngộ công bằng hơn và thêm đôi phần tôn trọng.
Tôi chỉ là một người nhỏ bé, không thay đổi được bất cứ chuyện gì. Nhưng tôi tin, chỉ cần mình vẫn chăm chỉ viết sách kiếm sống, không ngừng viết truyện về nghề pháp y, thì càng ngày sẽ càng có nhiều người đọc ủng hộ chúng tôi, hiểu cho chúng tôi, tôn trọng chúng tôi. Đây là ước nguyện của tôi khi bắt đầu sáng tác, đến nay vẫn không thay đổi và nó cũng là ước nguyện sau cùng.
Hãy nói về cuốn sách này. Những bạn đọc vẫn theo dõi bộ tiểu thuyết Bác sĩ pháp y Tần Minh đều biết đây đã là tập 6. Nhờ sự nỗ lực của tôi cùng các bạn ở Công ty Văn Hóa Truyền thống Nguyên Khí Xã và Công ty Xuất bản Bác Tập Thiên Quyển, năm tập truyện trước đã thu được thành tích rất tốt. Hơn một triệu cuốn sách đã được tiêu thụ, thực hiện ước nguyện sáng tác ban đầu của tôi, cũng giúp tôi cải thiện điều kiện cuộc sống rõ ràng, hơn nữa còn khiến cho cuộc sống tôi giờ phong phú hơn. Chậc, phong phú đến nỗi không có thời gian riêng nữa. Bốn tập trước trong bộ truyện này đã được Letv và Sohu chuyển thể thành phim chiếu trên mạng và phim điện ảnh, cũng sắp phát rồi. Nhờ vậy mà tôi có thêm nhiều độc giả hơn. Tôi cũng hy vọng các bạn độc giả mới có thể yêu thích tác phẩm của tôi cũng như nghề pháp y này.
Nhưng ở tập 6 này có sự tiến bộ hay đột phá gì?
Tôi thấy đó chính là phơi bày nhân tính và suy xét về đạo đức.
Mỗi người đều có tính hai mặt. Bất kể là người tốt hay kẻ xấu. Mềm mỏng và cứng rắn chỉ cách nhau một tờ giấy, bóng đêm và ánh sáng chỉ chênh nhau một ý nghĩ mà thôi.
Thông qua việc tìm hiểu về hai mặt tốt xấu của mỗi người, tôi tin rằng tác phẩm này nhất định có thể đem chuẩn mực làm người và thái độ sống ra trước ánh sáng. Mặt khác, đây cũng chính là lời cảnh tỉnh dành cho tội phạm.
Sống cuộc đời thoải mái còn không chịu, sao phải đi phạm tội?
Như thường lệ, tôi muốn nói rằng: Bộ tiểu thuyết Bác sĩ pháp y Tần Minh vẫn giữ nguyên bản sắc vốn có. Thứ nhất, lấy những vụ án đặc biệt làm nền tảng, có xen kẽ những đầu mối chính xuyên suốt cả quyển. Thứ hai, lấy những vụ án có thật làm gốc, sử dụng kiến thức thông dụng làm trọng tâm, không khác thường, không bịa chuyện, không huyễn hoặc, tuyệt đối không vi phạm vào tinh thần khoa học. Những tình tiết cụ thể trong cuốn sách đều là hư cấu, tên người, tên địa danh đều được thay đổi, nếu như có tương đồng thì chỉ là trùng hợp, chớ dò tìm trong đời thực kẻo tự gánh lấy hậu quả. Điều chân thật chính là kiến thức chuyên ngành và thái độ nghiêm túc của pháp y viên, là những chi tiết điều tra khéo léo và sự cơ trí cũng như tinh tường của đội ngũ pháp y trong sách.
Dưới sự cổ vũ và thôi thúc của các bạn độc giả cùng sự trợ giúp của các bạn trong Nguyên Khí Xã, lão Tần vẫn luôn cố gắng tiến về phía trước.
Ngày 1 tháng 7 năm 2016.
Tần Minh