Ta Là Kẻ Nhát Gan Chuyển Thế Thành Tiểu Thư

Chương 12: Tên mặt lạnh này muốn gì, thật khó hiểu

Hắn ngày càng tiến sát tới bờ sông, tôi ở dưới nước đưa 2 tay lên che phần phía trước, cơ mà thân thể trẻ con có gì đáng để che, không đúng dẫu gì cũng là thân thể nữ nhi, để tên cυồиɠ ɖâʍ kia thấy lại càng không được.

" Đừng tới đây, ngươi đứng lại ở đó"

Tôi gào lên ngăn hắn, nhưng hắn vẫn cứ bước tiếp đi được thêm mấy bước hắn dừng chân lại.

Hắn chịu dừng lại rồi, nhưng giờ làm sao đây hắn chưa chịu đi, hắn chưa đi làm sao mình dám lên bờ, tên này lại muốn chơi trò gì đây, hắn muốn thử độ kiên nhẫn sao, được thôi tôi chiều tới cùng.

Đang mãi suy nghĩ bỗng có bàn tay vòng qua eo của tôi, bàn tay thật nhớt nhát, tôi phát hoảng hét lên một cái rất lớn, bàn tay đó liền ném xổng tôi lên trời, thân thể tôi bay lên trời một đoạn liền hết đà rơi lại trở xuống, tôi nhắm chặt 2 mắt lại chuẩn bị tinh thần cho một cú rơi hoành tráng, chờ mãi sao vẫn chưa rơi, tôi nheo một mắt ra xem thử , thân thể tôi cách xa mặt nước vẫn chưa rơi xuống, tôi dừng lại trên không rồi ư, tôi mở hẳn hai mắt nhìn xuống dưới mặt nước. 2 mắt liền căng tròn , gì chứ tên cυồиɠ ɖâʍ đang đỡ lấy người tôi mà bay lỡ lửng trên không, tay hắn đang chạm vào da thịt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của tôi. Tôi xấu hổ đến đỏ hai má cặp tai nóng phỏng.

Từ dưới nước lại ngoi lên 1 con quoái vật gướm giếc bàn tay với những móng tay nhọn hoắt nhớt nhát , cơ thể xanh lè bốc mùi kinh tởm gương mặt của một con ếch miệng lại mọc ra 2 cái nanh sắc nhọn, nước bọt nhể nhải trông kinh tởm, nó hà một hơi thối rình, tôi vội đưa tay lên bịt mũi lại. Giờ vừa sợ vừa xấu hổ rốt cuộc cái nào hơn

Tên cυồиɠ ɖâʍ cứ ôm gọn ngang eo tôi bằng một cách tay , ánh mắt nhìn chằm chằm con quoái vật.

Tên này còn muốn lợi dụng bao lâu nữa đây.

" Này ngươi ngươi muốn ôm ta tới khi nào"

Tôi không kìm được mà thốt lời quoát hắn.

Hắn không hề quan tâm mắt vẫn nhìn không rời mặt nước. Tôi phồng 2 má lên vật vã, tay chân loạn xạ trên không.

Tên này muốn tôi xấu hổ đến chết đây mà, liệu chiếc lưng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của tôi có bị hắn thấy không, tôi xịu mặt xuống hẳn rồi nó đập vào mặt thế kia mà.

Đang xấu hổ đột nhiên mặt nước có chuyện động dữ dội giao động rung khắp mặt nước, hình như dưới nước có thứ gì đó, một bóng đen to lớn đang trồi lên

Tôi kinh hãi nhìn thân hình con quoái vật to lớn đang ngoi lên dần, cặp sừng đen bóng ngoằn nghèo dần trồi lên, tiếp đó là ánh mắt đỏ rực to lớn như một chiếc đèn khổng minh, lớp da sần sùi đen thui như hòn than nhúng nước, chiếc miệng to lớn ngoi hết một nửa ra khỏi mặt nước những chiếc răng lớn nhọn như những chiếc cọc gỗ , thân hình nó cuối cùng đã ngoi lên hết, hình dáng nó chẳng khác gì một con rồng phương tây , sau lưng quả có đôi cánh giống như cánh của một con dơi, thân hình nó sừng sững như một ngọn núi to lớn trước mặt tôi.

Lần đầu tiên được thấy con rồng ngoài đời thật, tôi từ hào hứng chuyển sang sợ hãi, chẳng thú vị tẹo nào sắp xỉu tới nơi rồi.

Nó há miệng ra gầm một cái lớn, gió từ tiếng gầm của nó tán thẳng vào mặt tôi cuồn cuộn, tôi nheo con mắt lại đưa tay ra trước để cản bớt gió.

Con quoái vật này lại phun từ miệng ra một đống lửa. Trông chẳng khác gì một chiếc đuốc sống. Tên cυồиɠ ɖâʍ này nghiêng người né đòn của nó, rồi tiện người đáp xuống bờ suối thả tôi ngay đó vừa đặt chân xuống được tôi vội đi tìm bộ đồ

Thật chết bộ đồ bị lửa của con rồng kia thiêu rùi rồi, thật xui xẻo tôi 3 chân 4 cẳng nép mình sau cái thân cây to lớn chỉ để lộ mỗi cái đầu để xem xét tình hình.

Con quoái vật hung bạo ấy thổi một luồng lửa tới chỗ hắn, 1 kiếm hắn uy dũng chém đôi ngọn lửa đó ra, nhanh như cắt hắn lao tới áp sát chém hơn chục nhát vào người con quoái vật, có thể là hơn vì cơ bản mắt tôi chẳng bắt kịp tốc độ đáng ngại ấy.

Con quoái vật gào lên thảm thiết, khua bàn tay tới chỗ tên cυồиɠ ɖâʍ, mắt hắn lạnh lùng đứng tại chỗ chém 1 nhát lập tức từ thanh kiếm hắn đang cầm phát ra một luồng khí cực mạnh, xé toạc cả không khí lao tới cắt dứt lìa cánh tay của con quoái vật.

Con quoái vật đau đớn cất cánh muốn bỏ trốn, vừa cách mặt nước vài chục mét, lập tức cơ thể nó đã bị xuyên thủng, cái thân thể khổng lồ rơi xuống dòng nước dâng cao đến vài trăm mét trông thật hào hùng.

Con quoái vật kinh khủng như vậy mà hắn lại hạ một cách thật nhẹ nhàng, lần đầu tiên tôi được chứng kiến thứ này ngoài đời thực, trước giờ chỉ mỗi xem trên phim ảnh, hay qua những bộ tiểu thuyết, được chứng kiến cận cảnh như vậy cảm giác chẳng vui tẹo nào, đáng sợ chỉ mỗi thế.

Tên cυồиɠ ɖâʍ xong việc liền hạ đáp xuống gốc cây mà tôi đang dùng để che cái thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

" không được lại đây"

Tôi ra sức ngăn cản

Hắn tiến lại một đoạn liền ném chiếc áo choàng cho tôi, rồi ngoảnh mặt bỏ đi.

Tôi ngơ ngác, chẳng phải hắn muốn sơ múi tôi sao, hắn lại muốn giở trò gì đây.

Tôi vừa nghĩ ngợi vừa lấy chiếc áo choàng khoác lên người để che thân, rồi sau đó đi về chỗ cũ vừa đi tôi vừa nghĩ ngợi không ngừng bàng hoàng, cũng như kinh hãi chuyện vừa xảy ra thật nằm ngoài sức tưởng tượng, từ nhỏ tới lớn tôi coi cũng chẳng ít bộ phim anh hùng, kiếm hiệp ngưỡng mộ họ không thôi , vậy mà chứng kiến tận mắt thật nghẹt thở.

Từ lúc tôi chui vào cái thân thể này, tim tôi chắc đã yếu đi nhiều.

Mà cái áo choáng của tên này lớn quá, dài gấp đôi cơ thể tôi, nó cứ quệt dưới đất thật vướng víu.

Sau một hồi tôi đi về tới nơi, tên cυồиɠ ɖâʍ đã về từ lúc nào, đống lửa được đốt sẵn trên đó còn có mấy miếng thịt của con quoái vật vừa rồi.

Tôi khó khăn trong chiếc áo choàng, tiến tới chỗ hắn, hắn đưa mắt nhìn tôi rồi hừ 1 cái lạnh lùng, tay mạnh bạo giật lấy chiếc áo choàng tôi đang dùng để che thân.

Tên này thật keo kiệt hắn muốn để tôi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như vậy luôn sao, chỉ mượn một chút cũng rõ keo

Tôi vội khom người xuống 2 tay che lấy phần trước. Thật tức chết với tên khốn nạn này.

Tên cυồиɠ ɖâʍ mắt không nhìn tôi, tay ném chiếc áo choàng lên trời tay đi vài đường kiếm, lập tức chiếc áo choàng được cắt gọn lại bằng những đường sắc ngọt.

"Khoác vào đi "

Hắn lạnh lùng ném nó cho tôi

Gì chứ tên này không phải muốn cợt nhả tôi sao, tôi ngỡ ngàng vội chụp lấy chiếc áo choàng đã bị hắn tỉa gọn ấy khoác vào người. Tên này xem ra cũng mấy xấu, có lẽ tôi đã hiểu nhầm hắn rồi, tôi thắt nút cho miếng vải vừa xong, tên cυồиɠ ɖâʍ lại tụm lấy đầu tôi, tay cầm lấy 1 túi mật bự bằng ngón tay cái.

Hắn lại muốn làm gì nữa đây.

" ngươi muốn làm gì nữa "

Tức mình không nhịn được, vừa mở miệng ra lập tức tay hắn tốc độ nhét túi mật kinh tởm vào miệng tôi, cái mật đó còn nóng hôi hổi, mùi tanh xốc lên tới não.

Nuốt rồi lại lỡ nuốt rồi, cho tôi ăn xong túi mật đó hắn buông tôi ra.

"Xong rồi mau đi tiếp thôi "

Tên quoái này lại muốn làm gì, túi mật còn tươi bị tôi nuốt lỗng, nghĩ lại nó tôi lại ọe đến xanh mặt.

Rốt cuộc hắn cho tôi ăn cái mật gì vậy

" Là mật của địa long, con quoái vật vừa rồi "

Giọng thần bảo hộ lại văng lên trong đầu tôi, quả lần này giọng nói vang lên thật có ích

mật địa long, rốt cuộc nó hại hay lợi

" Mật địa long, là loại kì độc trong các loại độc, sau khi ăn nó 2 ngày, ruột gan lập tức thối rữa chết một cách đau đớn "

Nghe câu tôi đến xám mặt, gì chứ tôi chỉ còn sống được đúng 3 ngày nữa thôi mà, tên này tàn nhẫn quá rồi đấy, tôi chậm rãi đi sau hắn mặt mày tái mét, kinh sợ, ruột gan thôi rữa nghe tới đã rợn da, nãy mới thấy được mặt tốt của hắn vậy mà giờ...tôi rút lại lời khen khi nãy.

Khó chịu đi sau lưng hắn, miệng không ngừng lẫm bẩm chửi rủa

" Tên cυồиɠ ɖâʍ, tên tàn bạo, tên ác nhân...."

Dọc đường tôi cứ chửi hắn đến không biết mệt càng chửi lại càng thấy nhẹ nhõm, vui đến lạ thường. Đang nhập tâm chửi rủa hắn, tôi đâm sầm vào 1 thứ gì đó, ngẩng đầu nhìn lên , lại là bóng lưng của tên cυồиɠ ɖâʍ, hắn ngoảnh đầu lại nhìn tôi. Cái ánh mắt trông thật đáng sợ, tôi chùn về sau mấy bước người khẽ run rẩy

Lỗi..lỗi chẳng phải do tôi là do ngươi đột ngột dừng lại đấy chứ, ít ra cũng không phải hoàn toàn do tôi. Tôi cố gắng phân trần ở trong lòng, nửa tiếng cũng chẳng dám nói ra

Hắn sừng sững nhìn tôi, tôi sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, cái vẻ mắt đó có khi nào hắn cho tôi ăn một con rết kì độc luôn không, thấy bản mặt đó chuyện gì mà không dám.

" đứng ở đây chờ "

Hắn nói dứt câu rồi bỏ đi về phía trước.

Tôi ngỡ ngàng, đứng yên một lúc chờ bóng của hắn khuất hẳn rồi mới dám thở một cái nhẹ nhõm.

Thật sớm muộn cũng bị hắn hù chết mà cái bản mặt lúc nào cũng trông nghiêm trọng như vậy, chẳng hiểu nỗi tâm tư của hắn đang nghĩ thứ gì

Lại bảo tôi ở lại liệu còn có âm mưu gì không đây, theo phán đoán tinh tường của tôi, tôi đoán chắc hắn để tôi ở lại đây là để làm mồi nhử. Nghĩ sao cũng không trật được

Đã biết vậy tôi còn dại gì đứng lại ở đây để làm mồi cho đám ma thú, đi theo hắn có khi còn an toàn

Vừa nghĩ tôi vừa gật đầu ầm ừ, sau một hồi toan tính tôi đã quyết định, đi theo hắn là thượng sách.

Nhìn phía trước khu rừng hoàn toàn tối tăm u ám, trông thật đáng sợ, tôi rùng mình, có nên đi vào hay làm mồi cho ma thú để hắn được lợi.

Sau những gì hắn làm với tôi còn muốn được lợi từ tôi sao mơ đi. Dù có chết tôi cũng phải khiến hắn hối hận vì đã mua tôi.

Tôi hít một hơi lấy can đảm liền chân bước vào khu rừng tối tắm đấy