Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 56: Có người

Chương 56: Có người

Sau khi đến phía nam, nhóm người Tần Nhất cảm giác được trong không khí có phần ngưng trọng, bọn họ xiết chặt vũ khí trong tay.

Tiếng động cơ ô tô hấp dẫn tới không ít Zombie, Lâm Thanh dừng xe ở một chỗ góc đường, chỗ đó tương đối khuất.

Nhóm người Tần Nhất cầm chặt vũ khí, nhanh chóng xuống xe. Thành phố A chỉ là một thành phố nhỏ nhưng dân số có gần mười nghìn người, bây giờ chứng kiến một đám Zombie mênh mông trước mắt, bình tĩnh như Vân Hoán cũng có chút tê cả da đầu.

Tần Nhất rất bình tĩnh, số lượng Zombie đời trước cô nhìn thấy còn nhiều hơn, cho nên lúc này cũng không có cảm giác gì.

Dáng vẻ bình tĩnh của cô ngược lại khiến đám người Vân Hoán trở nên an tâm.

Chỉ thấy trong bầy Zombie đông đúc có mấy bóng dáng thanh niên trẻ tuổi xuất sắc đang điên cuồng giết Zombie. Băng châm, dây mây, hỏa cầu, thủy cầu, các loại kỹ năng thoáng hiện, trong chốc lát khiến người ta nhìn hoa cả mắt.

Đồng thời, trên mặt đất cũng tràn đầy thi thể hài cốt của Zombie, máu đen và óc bắn ra bốn phía. Toàn thân nhóm người Tần Nhất đều bị máu nhuộm đen, bọn họ như là ma quỷ từ trong địa ngục bước ra.

Bọn họ phối hợp lẫn nhau, giao phía sau lưng mình cho đối phương.

Chỉ chốc lát, xác Zombie trên mặt đất đã chất thành đống, cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc nhóm người Tần Nhất mới giải quyết hết một lớp Zombie.

Xoay lại nhìn nhau, ngầm hiểu mà nở nụ cười. Mặc dù lúc này trên trán sáu người đều đẫm mồ hôi, hàng lông mày thể hiện rõ sự mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại trong suốt kiên định.

Toàn bộ những con Zombie này đều là Zombie sơ kỳ, không có tinh hạch, nhưng Tần Nhất không hề thất vọng, xem ra Zombie cấp một còn đang lang thang ở chỗ khác.

Chỗ này chỉ là rìa ngoài của phía nam, cách trung tâm vẫn tương đối xa, nhân số tương đối ít, nhóm người Tần Nhất không nhìn thấy người sống sót.

Nhưng hai bên đường ngược lại vẫn có một vài cửa hàng nhỏ, nhóm người Tần Nhất bắt đầu hành trình điên cuồng thu gom vật tư. Chỉ cần là thứ bọn họ coi trọng, Tần Nhất liền vung tay lên thu mấy thứ đó vào trong không gian.

Cảnh tượng đó càng khơi dậy thêm du͙© vọиɠ của đám người Vân Hoán. Cái này lấy lấy lấy, cái kia thu thu thu, tất cả mọi thứ đều phải cầm cầm cầm.

Nhưng bọn họ cũng biết hạ thủ lưu tình, mỗi cửa tiệm đều lưu lại khoảng một phần ba vật tư.

Đoàn người chém Zombie rồi lại tìm kiếm vật tư, trời rất nhanh đã tối.

Bữa trưa bọn họ ăn tương đối đơn giản, cho nên Lâm Thanh mạnh mẽ yêu cầu phải tìm một nơi nghỉ chân tốt chút.

Tần Nhất suy nghĩ một chút, hỏi: "Không bằng chúng ta đi đến siêu thị bên kia đi, ở đó vừa vặn có rất nhiều vật tư và đồ gia vị, chúng ta có thể ăn một bữa thật ngon."

Là một kẻ ăn hàng có thâm niên, đám người Lâm Thanh đương nhiên đồng ý. Lâm Thanh lái xe đưa cả nhóm đến siêu thị mà Tần Nhất chỉ.

Trước đó Tần Nhất đã mua bản đồ chi tiết các nơi trên toàn quốc, cho nên cô biết phía trước không xa có một siêu thị.

Bên ngoài siêu thị có Zombie, nhưng cũng có người. Đây là nhóm người sống sót đầu tiên bọn Tần Nhất nhìn thấy từ khi tiến vào địa phận phía nam.

Trước khi đến đây nhóm người Tần Nhất đã thay quần áo, hiện tại toàn thân nhẹ nhàng thoải mái lại sạch sẽ.

Lúc xe của bọn họ tới đã hấp dẫn không ít tốp năm tốp ba Zombie, bọn họ lưu loát xuống xe giải quyết hết đám Zombie theo sau.

Do vừa tiến vào phía nam bọn họ đã giải quyết một phần lớn Zombie, cho nên số lượng bây giờ cũng không nhiều lắm.

Bọn họ mới vừa giải quyết xong Zombie, từ góc tường bên kia liền có mấy người đi ra.

Một người phụ nữ trung niên, một nữ sinh tầm tuổi Tần Nhất, một bé trai bảy tám tuổi, còn có một người đàn ông trung niên.

Thấy nhóm người Tần Nhất nhìn qua, nữ sinh kia run run sợ hãi, thậm chí còn trốn ra sau lưng người phụ nữ.

Đoán chừng là do tận mắt nhìn thấy nhóm người Tần Nhất gϊếŧ Zombie nên bị dọa.

Nhưng người phụ nữ trung niên kia như có điều suy nghĩ nhìn thoáng qua nhóm người Tần Nhất, mắt nhỏ như hạt đậu chợt hiện lên tinh quang.

Chương 57: Thấy chết không cứu