Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 55: Zombie cấp một

Chương 55: Zombie cấp một

Tần Nhất cũng hơi nhíu mày, Đỗ Nguyên quả thật có phần quá ngay thẳng, nói khó nghe thì chính là ngốc, có chút ngây thơ, nhận thức bảo thủ, không biết linh hoạt.

Người như vậy không thích hợp sinh tồn ở tận thế, mặc dù tận thế kẻ mạnh làm vua, nhưng nhất định cũng phải có tâm kế.

Phải biết rằng, trong tận thế thứ đáng sợ nhất không phải là Zombie, mà là lòng người.

Tận thế tương đương với thế giới một lần nữa xáo bài, không có bất kỳ trật tự, đạo đức luân hãm, mọi người đánh mất lý trí.

Tần Nhất nhớ còn có người vạch đất xưng vương, muốn tạo dựng lên vương triều riêng thuộc về mình, mà anh ta chính là hoàng đế cổ đại.

Vì vậy, thân ở trong tận thế, người giữa người sẽ tính kế lẫn nhau, ngươi không thể tin bất cứ người nào, bởi vì ngay cả người thân thân nhất cũng có thể phản bội ngươi.

Cho nên, tính cách Đỗ Nguyên như vậy thực sự không thích hợp sinh tồn ở tận thế.

Nhưng lời nói kế tiếp của Đỗ Nguyên lại xóa bỏ đi cái nhìn một phía của Tần Nhất đối với anh chàng.

"Tôi mới không ngốc, tôi chỉ cần nghe lời mọi người nói là được, người khác tôi đều không tin."

Nói anh ta ngốc, Tần Nhất lại cảm thấy người này cũng khôn khéo, thậm chí còn có trực giác giống của dã thú, có thể tự động xu cát tị hung (theo cái lợi, tránh cái hại).

Quả thật trái tim của tiểu đội Vân Hoán đời trước tựa như kim cương, vô cùng kiên cố vững chắc. Bọn họ xác thực làm được toàn tâm toàn ý tin tưởng lẫn nhau, tạo nên một phong cảnh riêng trong thời kỳ tận thế, đây cũng là nguyên nhân Tần Nhất chọn bọn họ.

Sở Mặc Hòa bĩu môi, có chút không vui nhìn Lâm Thanh: "Không cho phép cậu nói xấu Dừa Tử, cẩn thận Tam ca đánh cậu."

Khóe miệng Lâm Thanh giật giật, anh ta ở trong đội đứng hàng thứ tư, quả thực nhỏ hơn so với Sở Mặc Hòa, nhưng cũng chỉ nhỏ hơn mấy tháng được không.

Nhưng nhớ đến quỷ súc Sở Mặc Hòa lúc đánh người, Lâm Thanh vẫn ngậm miệng lại.

Sở Mặc Hòa hài lòng với sự thức thời của Lâm Thanh, anh ta xoa đầu Đỗ Nguyên an ủi: "Dừa Tử, cậu yên tâm, tôi sẽ không để cho bất cứ kẻ nào bắt nạt cậu, ai bắt nạt cậu tôi sẽ đánh kẻ đó."

Tần Nhất nhìn một màn người đẹp và quái vật trước mắt, thật sự cay cả mắt.

Đỗ Nguyên là bé ngoan không hiểu sẽ hỏi: "Hồ ly, làm sao anh biết Dương Hạo không đi cùng chúng ta?"

Lâm Thanh dương dương đắc ý nhướn mày, hắng giọng vài tiếng, lúc chuẩn bị giảng giải lại bị Tần Nhất chặn trước.

"Phía nam phồn hoa nhưng tương ứng Zombie cũng nhiều, sức chiến đấu của đội Dương Hạo vốn không cao. Với lại, nếu bọn họ đi theo chúng ta đến đó, chỉ sợ không thu được bao nhiêu vật tư. Bởi vì bọn họ biết chúng ta sẽ lấy đi một phần lớn."

Dương Hạo người này cũng không đơn giản, tuy ở đây không bằng phía nam nhưng Zombie ít, cũng không có mấy người sẽ tranh đoạt với bọn họ, vật tư thu được chắc chắn không tệ.

"Dương Hạo quả thật có chút tính toán nhỏ, chúng ta đi trước tiêu diệt Zombie ở phía nam, bọn họ đi sau sẽ được an toàn hơn, mà còn có thể bán cho chúng ta một cái nhân tình, một mũi tên trúng ba con chim, đúng là biện pháp tốt." Lâm Bạch bổ sung.

Vân Hoán cười lạnh một tiếng: "Sẽ không có thành tựu lớn."

Đoàn người cười cười nói nói rất nhanh đã đi tới phía nam, bắt đầu tiến nhập vào địa phận phía nam, Tiểu Lam trong không gian nhắc nhở Tần Nhất.

"Nhất Nhất, nơi này có thật nhiều Zombie, hơn nữa còn có khoảng mười con Zombie cấp một, các ngươi phải cẩn thận. Đúng rồi, bên trong mấy con Zombie cấp một có tinh hạch."

Nghe thấy hai chữ "tinh hạch", đôi mắt Tần Nhất sáng ngời. Tinh hạch, đây là đồ tốt.

Tần Nhất khẽ cong môi: "Thưởng cho mày một cái đùi gà."

Một viên tròn tròn màu lam vui sướиɠ lăn lộn trong không gian, chít chít, nể tình nữ nhân ngu xuẩn này đối xử với nó cũng không tệ, nó sẽ cố gắng trợ giúp nàng.

Thật là, không có Băng Phượng điện hạ vĩ đại nó, nữ nhân ngu xuẩn liền không tìm được tinh hạch rồi.