Trên đường trở Đông cung lại gặp ngay Hy Băng công chúa. Hàn Phong quan tâm hỏi một chút công tác của nàng.
"Thất hoàng mụi đã xong việc rồi sao?"
"Mụi đã sớm hoàn thành rồi. Vị công chúa Đại Hạ này trông có vẻ khó gần, trên đường đi mụi nói rất nhiều việc a nhưng nàng cũng chỉ gật đầu hoặc ừm, à đáp lại"
"Đấy không phải người người ta cười chê Công chúa Nam triều nói quá nhiều sao? Haha...."
"Hoàng huynh dám chọc mụi". Miệng nói nhưng tay thì rất nhanh vung ra ma trảo. Hàn Phong chỉ còn biết tránh né chạy trốn. Tuyệt đối không thể bộc lộ võ công a.
"Hoàng huynh, huynh có muốn cưới công chúa Khiết Nhĩ Lạc về làm phi không?"
Lúc này hai người đã ngưng đùa giỡn, Hy Băng công chúa là đang chớp chớp đôi mắt to tròn chờ câu trả lời. Hàn Phong nhìn nàng, không khỏi chua xót. Nàng hiện nay cũng đa 18, không bao lâu sau lại phải gả đi. Vậy Công chúa Đại Hạ kia có lẽ cũng chỉ có thể chờ lệnh của Hoàng huynh nàng.
"Ta còn chưa gặp qua nàng. Như thế nào sẽ cưới hỏi. Mụi lo xa quá rồi"
"Công chúa Khiết Nhĩ Lạc là một người vô cùng xinh đẹp. Mụi nhìn nàng ấy thấy rất quen mắt nhưng không nghĩ ra đã từng gặp ở đâu"
"Vậy sao? Haha. Được rồi, ta phải về Đông Cung. Hẹn gặp lại mụi sau"
"Hy Băng cung tiễn Thái tử ca ca". Hy Băng dù ngang bướng nhưng lễ nghi trong cung nàng không dám đùa giỡn đi.
Xoay người rời khỏi, đi được 3 bước Hàn Phong đứng lại. Không nhìn về phía sau mà nói. "Có ta ở đây, ta sẽ không để mụi phải làm vật hy sinh chính trị". Nói xong một đường bước tiếp.
Mà Thất công chúa nàng mừng đến rơi nước mắt. Nàng biết ca ca của nàng nói được sẽ làm được. Nàng sẽ không cần phải lo lắng nữa, không phải bỏ trốn nữa.
----
Đông cung - Thư phòng
Trở về đã thấy Quận chúa nhàn nhã đọc sách, hạnh phúc ấm áp nhất là gì? Đối với Hàn Phong chính là lúc nào trở về cũng thấy thân ảnh quen thuộc đợi mình. Nghĩ như vậy lại chua xót. Uyển Nhi đợi mình đã bao lâu? Hơn một tuần nay vẫn không có liên lạ qua với nàng. Lại một trận thở dài.
Quận chúa nghe tiếng thở dài tâm trạng cũng không vui, biết đối phương là đang nghĩ gì nhưng vẫn phải hỏi sang chuyện khác.
"Thái tử là rất mệt đi"
"Ta nào có, tối nay phụ hoàng thiết yết Vương tử Đại hạ. Nàng cùng ta đến đó. Nàng nên chuẩn bị một chút"
Dừng lại một chút nói tiếp "Nàng cũng phải chú ý an toàn cho bản thân. Chúng ta cần bảo đảm an toàn tuyệt đối cho người Đại Hạ. Thừa cơ hội này những người có mưu đồ gây rối rất dễ ra tay"
Quận chúa không có trả lời liền, mà trực tiếp đi đến nhào vào lòng Hàn Phong, nũng nịu nói "Bổn cung có Thái tử ở bên cạnh bảo vệ, thì cần lo gì"
"Nàng là đang đùa sao? Võ công của nàng lợi hại như vậy, còn không phải nàng bảo vệ ta. Haha"
Đùa một chút khoảng cách giữa hai người như dần được kéo gần hơn. Hàn Phong viết thư gửi Uyển Nhi. Rất lâu không thấy nàng phản hồi. Lo lắng không yên, vẫn là muốn chạy ngay đến xem nàng nhưng hoàn cảnh hiện giờ không cho phép a.
Trời tháng 10 cơ hồ là nóng, ban đêm không khí dịu đi không ít. Là thời điểm thích hợp cho việc mở party a. Hàn Phong vừa thay y phục vừa cảm thán! Đêm nay Hàn Phong vận bộ cung phục đơn giản nhưng rất sang trọng. Áo khoát màu trắng, toàn thân được thêu hoa văn bằng chỉ vàng óng ánh. Cổ áo có ký hiệu "Tĩnh". Hôm nay ta là mới phát hiện đi. Không khỏi tò mò nhìn sang người bên cạnh.
"Như Nguyệt, Y phục của nàng có khắc tên không? Trên cổ áo của ta có một chữ "Tĩnh" nga"
Quận chúa chỉ liếc Hàn Phong một cái, không có trực tiếp trả lời. Vẫn là ngồi yên để Tiểu Mai quấn tóc. Tiểu Mai thì vui vẻ cười không thấy tổ quốc, miệng không ngừng nói.
"Thái tử a, chữ "Tĩnh" là do Thái tử Phi tự tay thêu cho người. Trên mỗi bộ y phục. Sao đến bây giờ người mới phát hiện a?"
Gãi gãi đầu ngượng ngùng, đi đến bên cạnh, ngồi chồm hổm nắm tay Quận chúa mà nói "Thái tử phi nàng thật tốt"
Chỉ nhận lại ánh mắt xem thường của Quận chúa thôi. Hôm nay Hàn Phong là rất nghiêm túc khen ngợi đi, vậy mà nhận lại sắc mặt không tốt của Quận chúa, không khỏi yểu xìu ngồi trên giường đợi đợi.
Khoảng nữa canh giờ sau Quận chúa đã trang điểm xong. Nàng một thân cung phục màu trắng, áo khoát cũng được thêu bằng chỉ vàng. Hàn Phong nhìn có vẻ quen mắt. Thì ra là áo cặp a. Nàng quấn tóc một nữa, phía trên là một cây trăm đơn giản, những hạt ngọc châu chiếu óng ánh. Một nữa mái tóc được thả rơi tự do phía sau lưng. Rất đẹp đi. Không hổ danh là Đệ nhất mỹ nữ kinh thành. Thái tử được một phen si ngốc.
Hàn Phong và Quận chúa đến nơi, đã thấy các đại thần đã đến đông đủ. Nói là ngự hoa viên thật ra là trong phòng thoáng, không có cửa sổ, nằm giữa một vườn hoa. Chọn một vị trí thích hợp dìu Quận chúa ngồi xuống, nghiêng đến tai nàng nói nhỏ:
"Nàng đợi ta một lát". Rồi nhanh chóng đi ra sau hậu viện gặp Tiểu An.
"Tiểu An đã chuẩn bị thế nào?"
"Thưa điện hạ, mọi thứ đều theo sự sắp xếp của người. Vẫn là không nên kinh động, Ám vệ luôn bảo vệ Hoàng thượng, một tốp sẽ đứng bao quanh đó. Ra tay ngăn chặn hành vi của kẻ địch bất cứ lúc nào"
"Tốt lắm, mọi sự nhờ Tiểu An ngươi"
-----
Vừa ngồi vào chỗ Quân chúa rất ôn nhu và quan tâm đi. "Thái tử nhanh như vậy đã trở lại?"
"Ta làm sao để nàng ở đây một mình a"
"Dẻo miệng". Hai từ này rất nhỏ phát ra nhưng Hàn Phong có thể nghe được đi. Nội lực cao như vậy là để làm gì? Hừ. Trong lòng là một trận vui vẻ.
Mà trên kia Hoàng thượng và Hoàng hậu thấy cảnh này thì vô cùng vui mừng cho Hàn Phong. Cuối cùng vẫn là nghĩ thông suốt, một lòng hướng về Quận chúa.
Hôm nay các công chúa Hoàng tử từ 17 tuổi trở lên đều có mặt. Ngồi cạnh bên Hàn Phong là Công chúa Hy Băng và Cửu Hoàng tử. Hàn Phong và Quận chúa ngồi đầu. Mà ngồi đối diện dãy bên kia là Nhị Hoàng tử và Hoàng phi của hắn. Từ đầu đến cuối chỉ một mực uống rượu. Không có nói lời nào, cũng không quan tâm phi tử của mình. Hàn Phong thầm than, bất hạnh a bất hạnh.
Còn 2 bàn trống đối với bàn mình chính là dành cho Vương tử và Công chúa Đại hạ đi. Không nhắc thì thôi, nhắc liền tới. Giọng một vị Thái giám truyền đến.
Vương tử Đại Hạ Khiết Nhĩ Đa, Công chúa Đại Hạ Khiết Nhĩ Lạc đã tới. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về một hướng. Không phải là Vương tử Đại Hạ, mà là vị Công chúa đi bên cạnh kia.
---