Nam Cung Hoàng Đế

Chương 27: Ẩn số

Đến trưa ba người đã về đến Phong Nguyệt lâu, Hàn Phong ở lại giám sát khách điếm kế bên đang xây dựng, bố trí một số bàn ghế trong quá, làm việc với thợ xây dựng......

Quận Chúa về lại Vương PHủ, còn Uyển Nhi có việc riêng phải đi. Mỗi người một hướng từ biệt tại đây.

Cổng Hoàng cung, Uyển Nhi đưa ra lệnh bài, Lính gác cổng mở cửa thành cho nàng phi ngựa vào.

-----Khôn Ninh Cung

"Dân nữ Đường Uyển Nhi bái kiến Hoàng hậu nương nương". Uyển Nhi hành lễ với Hoàng hậu.

Hoàng hậu vui mừng tiến đến nâng Uyển Nhi "nữ nhi ngốc, không cần đa lễ với ta, mau đến đây ta xem. Thoáng chốc đã lớn thế này, lại còn là một mỹ nữ, con dẫn dắt Lãnh Nguyệt cung lớn mạnh như vậy sư mụi ở nơi suối vàng cũng được an nghĩ".

"Tạ Hoàng hậu nương nương quá khen, Uyển Nhi không dám nhận". Uyển Nhi đáp lời.

"Ta mời con vào cung là có việc cần nhờ đến con".

"Xin người cứ nói, Uyển Nhi xin dốc hết sức mình".

"Thái tử Nam Cung Tĩnh mất tích từ nhỏ, ta là mẫu thân, ta linh cảm thái tử vẫn còn sống trên cõi đời này. Đội ám vệ của Thượng tướng quân đã tìm được người trong hội bắt cóc Thái tử nhưng vẫn chưa xác định được người nào?"

"Ý của người là muốn Uyển Nhi điều tra?"

"Đúng vậy, con có thể giúp ta không?"

"Uyển Nhi xin hỏi có đặc điểm nhận dạng của bọn người đó không?"

"Trên cánh tay phải của bọn chúng có hình xăm đầu sói"

"Vậy đặc điểm nhận dạng của Thái tử là gì?"

Hoàng hậu lại xúc động nói "Trên giữa đỉnh trán của Tĩnh nhi có một nốt rồi, bàn tay trái Tĩnh nhi có một nốt ruồi xanh. Đặc biệt trên người Tĩnh nhi có miếng Ngọc bội khác chữ "Nam Cung Hàn Phong".

Hoàng hậu nói xong đưa bản vẽ chi tiêt miếng ngọc bội. Uyển Nhi xem kĩ và cất vào người.

"Uyển Nhi đã rõ, sẽ cố sức tìm kiếm nhanh nhất a"

"Uyển Nhi đã mệt rồi, ta sắp xếp nơi để Uyển Nhi nghỉ lại một đêm"

"Uyển Nhi tạ Hoàng hậu nương nương, nhưng Uyển Nhi có việc phải làm nên đành phải phụ lòng người"

"Nếu Uyển Nhi phải ra ngoài không bằng ở lại phủ Quận chúa đi, tiện hành động và trao đổi với Thượng tướng quân, Bổn cung lập tức viết một bức thư, ngươi đến đưa cho Thượng tướng quân là được".

"Uyển Nhi tạ Hoàng hậu nương nương"

Hành lễ rời khỏi Khôn Ninh Cung, phi ngựa đến Phủ tướng quân, Đến cửa binh lính căn cản "Xin hỏi cô nương đến là có việc gì?"

"Phiền huynh đệ gửi phong thư này đến Thương tướng quân sẽ rõ"

"Được, cô nương xin đợi"

Một khắc sau đã thấy Thượng tướng quân đến "Thì ra là Đường cung chủ, Trần Triển thất lễ rồi, mời vào phủ"

"Vâng"

Uyển Nhi theo Thượng tướng quân vào thẳng thư phòng, không đợi Thượng tướng quân hỏi Uyển Nhi đã nói "Tiểu nữ đến đây mong Thượng tướng quân giúp đỡ tìm được THái tử"

"Tình hình bên bổn vương đã ổn, nhưng vẫn chưa tìm ra chính xác tên nào đã ôm THái tử đi năm đó, hoặc là người nào đã nhìn thấy danh tính người ôm Thái tử đi"

"Những người có hình xăm đầu xói đều có tinh thần không ổn định, bổn vương nghĩ họ có liên quan đến việc này"

"Tiểu nữ sẽ phái người đến theo dõi họ ngay"

"Ta tin năng lực của lãnh của Đường cung chủ"

Thượng tướng quân nói xong sai người chuẩn phòng để Uyển Nhi nghĩ ngơi.

"Tạm thời Đường cung chủ hãy ở lại vương phủ để tiện làm việc, cũng có thể làm bạn với ái nữ"

"Tiểu nữ đa tạ Thượng tướng quân"

Uyển Nhi được sắp xếp ở lại phòng nằm gần phòng Hàn Phong. Tắm rửa xong nàng đi dạo quanh hoa viên, không ngờ lại gặp Quận chúa.

"Không ngờ Quận chúa xuyên nữ trang lại xinh đẹp như vậy, không hỗ là đệ nhất mỹ nữ Nam triêù".

"Thật không ngờ lại gặp cung chủ ở đây. Cô cũng quá xinh đẹp động lòng người"

"Quận chúa quá khen, ta có việc trao đổi với Thượng tướng quân, nên được ngài sắp xếp ở đây để tiện trao đổi"

"Vậy cô cứ tự nhiên, cần gì cứ phân phó hạ nhân sắp xếp"

"Tạ Quận chuá"

Không khí rơi vào trầm mặt, không ai biết nói gì thì người giải vây cũng đến.

"Uyển Nhi, là mụi thật sao? Sao mụi lại ở đây? Nếu đã ở đây rồi thì đừng đi nữa. Ta rất lo lắng a"

"Hôm nay ngươi đặ biệt nói nhiêù". Quận chúa bất mãn.

"Ta vui mừng quá mà. Mọi thứ ở tưởu lâu rất tốt. Về còn được gặp lại Uyển Nhi. Cả Quận chúa nữa. Ta rất vui"

"Sao huynh cũng ở đây". Uyển Nhi hỏi.

"Ta không chốn dung thân, được Quận chúa cưu mang mới sống sót đến hôm nay"

"Ta đi tắm rồi làm bữa tối cho mọi người".

Hàn Phong đi rồi, Quận chúa lại hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình "có phải đường cung chủ đã phải lòng Hàn Phong?"

"Điều này ta nên hỏi Quận chúa ngài đây mới đúng"

"Ý cô là gì?"

"Cô phải hiểu rõ hơn ta mới phải. Lúc ở rừng trúc, cô một mình một ngựa bỏ đi là vì sao? Khi Hàn Phong thân thiết với ta cô cảm thấy khó chịu? Không phải trong lòng cô cũng có huynh ấy?"

"Đó là chuyện của ta"

"Nếu có tình cảm thì sao, thân phận của hai người không giống nhau. Quận chúa nghĩ Thượng tướng Quân sẽ chấp nhận mối hôn sự này?"

Thật ra trong lòng Uyển Nhi cũng không nắm chắc được điều gì? Ai mới là người trong lòng Hàn Phong? Điều này vẫn còn là một ẩn số.....