Biến Thành Rồng Quỷ

Chương 21

Chương 4: Khẩu Mcmillan TAC 50 và best loli dragon xuất hiện
Như tác đã nói ở Special chap, hôm nay một bé loli mới trong dàn harem của main sẽ xuất hiện với lai lịch rất bá đạo =))

____________________________________________________________

"Ta sẽ xé xác ngươi trong 5s"

Sau khi dọa con Boss tái xanh mặt, tôi không nói xạo mà lao lên rất nhanh. Giây thứ nhất, tôi dùng bộ vuốt của mình để cắt hết thứ chi của nó. 0,1s chuyển tiếp sau đó, tôi cắt cơ thể nó ra trong chưa đầy 1s. Cuối cùng, tôi cắt đầu con Boss ra rồi chém nó thành 10 mảnh, và tất cả chuyện đó chỉ xảy ra trong chưa đầy 2s.

"Chết cmnr, mình thiếu một giây rồi. Mày cho tao xin lỗi vì nuốt lời nhé...và, mong cho cái linh hồn bẩn thiểu của nhà ngươi xuống dưới chứ đừng có đi lên trên. Há há há"

(Tác: nhanh vãi c*t! Tác còn ko bík chuyện j ms xảy ra nữa. Mà thôi kệ, xin chúc mừng mày đó main, sau bao lâu hành ngập mồm, cuối cùng mày cũng bán hành cho con Boss để trả thù)

Sau đó, tôi đáp xuống mặt đất nơi không có nhung nham rồi trả lại cơ thể cho tên kia.

____________________________________________________________

PoV main.

*Rốp*

"Này, không phải ngươi đã bị tên thần đồng bóng đó phong ấn rồi sao?"

"Ừ, có cm gì cần nói không?"

"Nếu bị phong ấn rồi thì sao có thể ở đây?"

"Nhờ vào việc ngươi đã phá vỡ một phần phong ấn, điều đó gây tác động lên pháp thuật của tên đó. Và, khi mở khoá phong ấn, cơ thể ngươi có gia tăng khả năng chịu đựng súc ép ma pháp lên cao hơn nên ta mới có dùng được một phần nhỏ năng lực nguyên thủy của ta"

"Vậy sức mạnh lúc nãy chưa phải là tất cả?...hức...hức..."

"Ờ, chỉ một phần nhỏ thôi. Mà, ngươi...khóc đó hả?"

"Dell nhá...hức..."

"Rõ ràng là ngươi đang khóc kìa. Hô~, không lẽ là do ngươi nhớ ta nên khóc hả?"

"Dell!"

Tên chết tiệt!

"Cơ mà...suốt 99 năm qua không có ai nói chuyện cùng cho nên..."(thì thầm)

"Ô...mà cho dù ngươi có nói nhỏ cỡ nào thì ta cũng nghe được mà thôi"

"Tên khốn!"

"Lâu ngày không gặp mà thế đấy à"

"Chỉ mới khoảng 36.500 ngày thôi mà"

"Giỡn nhiêu đủ rồi. Bây giơ quay lại việc chính, lấy lõi của con Boss đó đi"

"Bằng niềm tin, mới gϊếŧ xong nên nhiệt độ bây giờ đang ở khoảng 9700°C đấy"

"Hừm, có lẽ nên đợi quả đại thủy cầu thôi, còn vài giây nữa là xong rồi. Bây giờ quay sang việc khác, thanh katana của ngươi đã bị nung chảy thành nước luôn rồi nhỉ?"

"Ờ"

"Bây giờ đừng chơi cận chiến nữa. Hãy ưu tiên lên tầm xa chút đã, khẩu Glock 19 không thể dùng ở đây được vì tiếng động gây ra rất lớn mà tầm bắn lại không được xa lắm"

"Vậy nên bây giờ chúng ta cần một khẩu súng trường hay tiểu liên hoặc một khẩu tỉa và nòng giảm thanh đúng không?"

"Chính cmn xác, ta giao việc đó cho ngươi đấy"

"Vì ngươi chả biết mọe gì về súng ống đúng không?"

"Tin ta chặt đầu ngươi luôn không!?"

Thử đi biết liền.

Thời điểm đã đến, quả đại thủy cầu đã tích tụ đủ. Hiện tại bán kính nó gần bằng nữa chiều đai của tầng 100 này. Và khỏi phải nói, nó ngốn rất nhiều ma lực của tôi. Nếu tôi không mở một phần phong ấn thì lúc này tôi đã nằm bất động một chỗ vì thiếu ma lực rồi. Mà không biết tôi mạnh lên cỡ nào rồi nhỉ?"

"Hửm? Hể...aaaaaaaaaaaaaaaaa!!"

*Ầm ào*

Ngay lúc này, quả đại thủy cầu vỡ ra và một khối nước khổng lồ ập xuống làm toàn bộ lava ở đây đã bị đông cứng lại. Lúc nãy, tôi đã phát hiện một điều cực kì thú cmn vị. Thẻ bảng trạng thái đã bị tôi hay nói đúng hơn là tên kia giẫm nát và đã bị dòng nước cuốn đi mất. Không lẽ là tôi làm rơi nó lúc lấy thanh katana từ kho lưu trữ?

"Này tên kia, sao ngươi lại nát bấy cái bảng trạng thái vậy hả?"

"Có à? Mà kệ mẹ nó đi, có quan trọng gì đâu"

"Hừ, nếu không có nó làm sao mà xem chỉ số của bản thân đây hả?"

"Không quan trọng nên bố đếch care, chỉ cần gặp tên nào thì đυ.c nát mặt tên đó là được"

"Ta có nên nói vơi ngươi rằng ngươi ngạo mạn quá đà rồi không hả?"

Sau khi quả đại thủy cầu vỡ ra, nước đã tác động lên xác của con Boss làm nó không còn nóng như trước kia nữa. Nhiệt độ hiện tại chắc khoảng 320°C. Tôi lại gần xác con Boss rồi hi sinh bàn tay trái để lấy viên lõi bỏ vào trong kho lưu trữ. Nói là hi sinh vậy chứ lát nữa là lành lại ngay thôi ấy mà.

"Aaaaaa, cuối cùng cũng xong được cái tầng đáng nguyền rủa này rồi. Mình có thể than vãn rằng "cái tầng này nóng vkl, di chuyển lên tầng 101 thôi"

Tôi dùng triệu hồi ra một con ngựa màu đen và dĩ nhiên là không có đầu. Do không có yên nên rất khó ngồi, vì vậy ngay từ khi mới học skill, tôi đã tạo ra một cái yên ngựa riêng. Chỉ có điều mỗi khi dùng xong là nó lại biến mất và để lại yên ngựa, vì vậy mỗi khi triệu hồi một con là tôi lại phải đeo yên cho nó.

Tôi lên lên lựng ngựa rồi ra lệnh cho nó phi hết cỡ đến tầng tiếp theo. Dự đoán rằng có thể mất đến 3h để có thể ra khỏi đây, vậy nên tôi sẽ dùng khoảng thời gian này để tạo ra một khẩu Mcmillan TAC 50.

Đầu tiên, tôi tạo ra một viên đạn loại dành cho súng bắn tỉa rồi cho vào sau đó là đến khẩu súng và cuối cùng là nòng giảm thanh. Tôi cất nòng giảm thanh vào kho lưu trữ rồi bắt đầu điều chỉnh cho khẩu súng."Khảm ma pháp , , "

Sau khoảng 2h thử nghiệm, cuối cùng tôi cũng khảm những ma pháp đó vào khẩu súng một cách an toàn. Coi bộ cỡ này tay nghề của tôi đã được nâng lên một tầm mới. Lúc trước, muốn khảm ma pháp vào một vật gì là phải ngồi thử nghiệm mất mấy tháng, còn lúc này chỉ cần 2h là xong.

Ngoài khẩu súng ra tôi còn phải khảm ma pháp cho nòng giảm thanh nữa. Tôi lấy từ kho lưu trữ ra nòng giảm thanh sẵn tiện đẩy luôn khẩu súng vào trong. Muốn tỉa bọn quái vật mà bọn chúng không thể nghe thấy thì thứ này rất cần thiết. Lúc trước chơi cận chiến một lần mất cả đống HP nên bây giờ chơi tầm xa là phương án an toàn hơn.

"Khảm ma pháp , , "

Sau khoảng 1h tiếp theo, tôi đã khảm ma pháp thành công. Do 3 ma pháp đầu chỉ cần làm đúng như những gì tôi đã làm với khẩu Mcmillan TAC 50 nên việc khó khăn chỉ là ma pháp cuối cùng.

Lúc này tôi đã đến nơi, hiện tại trước mặt tôi là một cửa hang khá lớn. Có lẽ đây là chỗ dẫn lên tầng 101. Trước khi bước vào, tôi lắp nòng giảm thanh vào khẩu súng rồi sau đó từ từ tiến vào bên trong. Khoảng 30" đi bộ tiếp theo, tôi đã phát hiện ra một đám dạng tiến hoá của Ender Vor - Salamander. Thế là bọn chúng đã trở thành vật thí nghiệm cho vũ khí mới của tôi.

Tôi liền chọn một vách đá cao mà bọn Salamader không thể với tới rồi dùng để nhảy lên trên, càng cao càng tỉa dễ hơn mà. Tôi lấy từ kho của ra một hộp đạn súng tỉa gồm 30 viên rồi lắp 10 viên vào khẩu súng, sau đó tôi đưa mắt phải vào ống nhắm.

"Con đầu tiên..."

Tôi bóp cò.

*Chíu* (cực kì nhỏ)

Viên đạn bay với tốc độ cực nhanh và ghim thẳng vào đầu của con Salamander xấu số.

"Headshot! Rồi, giờ thử cái khác"

Tôi dùng lên khẩu súng và nhờ , nó đã truyền vào viên đạn. Tôi lại tiếp tục nhắm vào con thứ hai của bầy Salamander đang hoản loạn vì không biết tại sao bạn mình lại chết. Tôi bóp cò lần nữa.

*Chíu* (lớn hơn lần trước một chút)

Lần này viên đạn mang theo một đong điện màu đỏ bay với một tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng xuyên thủng đầu của con Salamander đứng đằng trước rồi xuyên qua người hai con đang đứng đằng sau. Không dừng lại ở đó, viên đạn vẫn cứ tiếp tục bay cho đến khi đυ.ng một lỗ nhỏ nhưng sâu không đáy dưới mặt đất.

"Quá ngon, tripble kills luôn nhỉ"

Giờ tôi chỉ cần xử lí hết bọn còn lại thôi.

Tôi cứ tiếp tục bắn tỉa như thế cho tới 98 năm sau, tôi đã trở thành một sát thủ bắn tỉa cực kì bá đạo. Mà bỏ qua chuyện đó, theo lịch trình thì tôi đã sớm hơn 2 năm và trước mặt tôi là cánh cổng dẫn tới tầng 200 - tầng cuối cùng của Dungeon này. Tôi bước vào bên trong xem thử.

Không giống như tầng 100, tầng này được bao phủ bởi rất nhiều pha lê sáng rực. Nhiệt độ rất mát mẻ, có lẽ là do gần với mặt đất lắm rồi. Tôi tiếp tục đi sâu vào bên trong tầng nhưng không hề thấy bất kì một động tĩnh nào cả.

"Kì lạ, con Boss đang ở đâu?"

"Hửm, con người? Không, là Ma Tộc nhỉ" (???)

Bỗng nhiên một giọng nói vang lên. Khoan, kì lạ là đó là giọng con nít. Hửm? Con nít ở đâu ra. Tôi nhìn chung quanh tìm kiếm nguồn gốc phát ra giọng nói ấy. Khi nhìn lên tới đỉnh đầu, tôi thật sự bất ngờ khi có một con rồng khổng lồ bay phía trên. Thế có nghĩa là nãy giờ tôi đi lướt qua con Boss mà không hề hay biết à???

Con rồng từ từ bay xuống và đi vào vùng có ánh sáng. Lúc này đây tôi mới nhìn rõ được hình dáng thật sự của nó, hình dáng tuyệt đẹp ấy làm tôi phải run sợ."Vậy ra ngươi là Boss cuối của Dungeon này à?"

"Phải, là ta"

Giọng nói trẻ con ấy lại vang lên. Cơ mà hình như đó là giọng con gái?

"Này, có thật ngươi là Boss không?"

"N-ngươi không tin à?"

"Thì tại cái cách nói chuyện đó và cả giọng nói giống như của loli ấy"

"Mặc dù ta không biết cái "loli" mà ngươi nói là gì nhưng nó làm ta khó chịu đấy"

"Hừ, dù sao thì ta cũng phải bem người rồi ra khỏi đây"

"Hả, ý ngươi nói là ngươi sẽ thắng được ta à? Phụt, đừng làm ta mắc cười chứ"

"Để rồi xem"

Tôi lấy thanh katana dài 2m5 đã tạo sau một tháng khi tạo ra khẩu Mcmillan TAC 50 và đi nhiên nó đã được khảm những ma pháp mà tôi đã khảm vào thanh katana trước kia. Sau đó, tôi dùng cái tốc độ "bàn thờ" mà tôi tự hào nhất lao vào con rồng lộn đó với tốc độ rất nhanh và...

____________________________________________________________

"Ha ha ha...rồi sao nữa?" (Con rồng)

"Lúc đó tôi đang ngồi xem mấy trận đấu thì bỗng nhiên tên đó lại chạm vào chúng và thế là..."

Một năm kể từ khi tôi đặt chân vào tầng 200 này, thế quái nào tôi và con rồng đó lại làm quen vào mỗi ngày ngồi tán dóc hoặc tâm sự loài chim biển cơ chứ. Từ hôm đó đến giờ tôi đã thách đấu cô ta với số trận thua là 967 trận và số trận thắng là 0. Vô vọng rồi. Cô ta nói là nếu đánh trúng được một đòn trong một trận đấu thì coi như tôi thắng và sẽ được quyền ra khỏi đây. Dù cho điều kiện là thế nhưng tôi không thể đánh trúng cô ta một lần nào.

Mà thôi, để chuyện đó sang một bên. Tôi đã làm quen với con rồng đó và biết được một ít thông tin về nó. Cô ta tên là Vanria, dù là rồng nhưng không phải người thuộc Long Tộc, đơn thuần chỉ là một con Boss cuối của Dungeon này mà thôi. Và đặc biệt hơn, khi cô ta biến thành dạng người, lúc đó tôi đã xém chết một phen. Cái cơ thể loli ấy, mái tóc màu bạch kim ấy, bộ ngực chưa phát triển ấy, tất cả chúng làm tôi muốn đi t-... à không phải, làm tôi muốn dùng toàn bộ sức lực để bảo vệ.(Nói thật là tác cũng muốn...à mà thôi)(mấy bác tưởng tượng oppai nhỏ lại chút nha, tại kiếm hoài ko có hình)

"Đkm, tại sao tôi lại phải ở chung với một bé loli thế này nguy hiểm thế này!?"

"Này, cái từ đó làm ta khó chịu đấy!"