Tôi Nhớ Cô Lắm, Cô Giáo!

Chương 17

Chương 16
Tức nhiên có mẹ về,không gian riêng tư họ bị khép đi......mọi thứ hầu như trong tầm tay của mẹ

-Mẹ.....mẹ....đừng mà...bánh của con....-nó đang ăn dở cái bánh monblanc mới mua hồi chiều

-Đêm không ăn vặt,đi uống sữa đánh răng rồi đi ngủ....nhanh...

-Cho con một chút thôi,để đến ngày mai không ngon đâu......-nó nhõng nhẽo

-Nghe lời mẹ nhanh còn không thì mẹ không cho con ngủ với cô đâu nha.....phòng khách nha....

-Dạ con xin lỗi....con đi liền.....-Vẻ mặt của nó như sắp bị tống vào ngục...

-Biết điều,đi ngủ đi mai dậy sớm.....

Lúc khác.....5h30 sáng....tiếng chim sẻ *éc éc éc*

-*trong mơ*mát quá,lại còn có nàng tiên cá nữa,cho em theo chị với ahhhhh~~~

-Cá cá cái ni?Cút lên bờ,phá bà nhà tao rồi :))))

-Đm tiên cá,mất dậy.....

-Mi coi lại mi đi,không biết bơi mà thích xuống đây phá không...?

-Ta tưởng bến bờ...

-Bờ bờ con mắt mi,mi đang ở lòng đại dương.....

-Cái đệt,bố đéo biết bơi.....

-*sắp tỉnh mộng* cứu em,cứu em nước sâu quá....

-Tự lực,bố cáo lui trước....-tiên cá chuồn đi

-Đm tiên cá....

-Sâu quá hả con? *giọng nói quen thuộc*

-Mẹ cứu con.....!!!*nói bất chấp*

-Nhìn lại đi*nụ cười ghê rợn*

-*tỉnh ruồi*Hồ cá trước nhà....uầy sai lắm....* quê một cục*

-Tỉnh chưa?Nước hồ cá ngọt hông con?Con gặp tiên cá nào vậy???

-@&₫₫*₫&*#-(-)₫+)₫#)%( Sao mẹ cho con vào hồ cá.....

-Gọi con bằng mấy cách thông thường thì chắc tết Công-Gô con mới dậy.....

-Mẹ thật quá đáng lắm luôn á.....

.

.

-Quá đáng,ừm giờ con có đi tắm không???Hay xuống luôn dưới lòng đất*mod diêm vương*

-Dạ con đi ngay.....:))*lạy mẹ*

.

.

.

"Sau khi tắm"Trong phòng ngủ

-Hôm nay ngày họp phụ huynh trước hội trại....-Nguyệt Phương nhắc nhở...

-Ủa??Sao cô không đưa giấy.....

-Lúc đầu là tính đưa giấy mà nếu không có ai đi cho con nên cô thay luôn....nhưng giờ....thôi cứ kêu mẹ Mary đi đi.....

-Để con nói!!*ôm eo*

-Ừ...nhưng trước tiên bỏ tay ra để cô mặc áo nào...

-Đc rồi,cô nha thơm lắm đó....tính ghẹo con lúc học hôm nay quá

-Con bé này...kì ghê

.

.

.

Xuống nhà....

-Xuống ăn sáng đi nhóc con....

-Dạ....mẹ ơi....

-Sao??

-Chiều nay mẹ đi họp cho con đc chứ?

-Để mẹ coi,nếu được thì mẹ đi....nhưng con phải xuống dẫn mẹ đấy...mẹ cũng muốn coi lớp học của con như thế nào...

-Dạ rồi.....

-Cho mẹ leo cây đi là chết....

-D.....ạ.....!~~~~~

Khoảng thời gian học.......

-Các em hãy ghi lại bài tập này và làm Đống giấy này trong tết,sau tết kiểm tra đứa nào không làm,ăn đòn ok?-Cô Thao phát bộ đề dài dằng dặc 15 trang.....

-No no ần-vờ-lí-va-bồ cô không thể làm như thế với tụi con

-Tất nhiên tui có thể vì đây là sân chơi của tui.....nhớ chưa....

-Không mà....đừng mà cô hãy thương lấy những đứa trẻ tội nghiệp...

-Những đứa trẻ tuy tội nghiệp này nhưng chúng là lũ trẻ trâu nên tui không để yên đc.....còn giờ hôm nay hết bài rồi ngồi chơi đi nhưng nhớ làm hết cho tui

-Yayyyyyy..... vcl!!!

.

.

.

-Ngô Tử-chan,sensei kiếm kìa-một otaku trong lớp kêu tên nó

-Ờ được cảm ơn.....

-Ngô Tử giúp cô....!-Bàn tay lạnh của cô ấy cho nó cảm giác rợn người

-Cô cần gì??

-Hôm nay con trống hai tiết cuối đúng không?

-Đúng mà chi vậy cô?

-Đi với cô,nhanh!!!-có vẻ hớt hải....

Tại thư viện...

-Đi vào đây!!

-Đâu??

-Đây này...

-Đây là đâu.....??

-Tất nhiên khu cấm của thư viện nhưng chỉ có cô có chìa khoá.....và cô thư viện....

-Cô đưa con đến đây làm gì?

-Nơi này chẳng ai tìm đến đâu??

Cô ôm nó,cảm giác sướиɠ không thể tả ,mà hôm nay cô ấy thắm thiết như thế một cách lạ thường ,nó giả vờ quậy

-Cô đừng như thế *giãy dụa*

-Đừng như con nít!!Con biết rõ mà .....đừng bắt cô nhắc lại....

-Thôi được rồi,cô muốn thì lên đi -nó bế cô ấy ngồi lên đùi mình .....

-*tay vòng qua cổ*nào!!

Nó giờ mới để ý,cô hôm nay chỉ lên lớp ở giờ cuối nhắc nhở nên không mặc áo dài mà mặc áo sơ mi trắng mỏng,chiếc váy ôm sát eo cộng thêm đôi với  lưới và giày cao tới năm thước....ngồi nhỏng trên người nó....

-*ôm*Cô mới xài nước hoa?-nó cảm nhận một mùi thơm ngào ngạt

-Không,chả qua....*ngượng*

*cộc cộc*.....

-Có ai không?-một người phụ nữ vặn chốt cửa vào....

-Cô quên chốt cửa-Nguyệt Phương đãng trí

-Ơ ơ ơ......chết chắc

-Cô Thao....!!!-Nguyệt Phương hoảng

-Cô Phương và cậu Ngô Tử đang làm gì?-Cô Thao chỉ tay

-Dạ.....dạ!!-Nó bủn rủn tay chân

-Xin cô....đừng trách nó......

-Không đâu,tôi cũng chả trách tình yêu tuổi học trò mà.....tôi chỉ vào lấy sách thôi...tiếp tục đi....

-Cô xin lỗi lát nữa cô nhờ.....-Nguyệt Phương nói nhỏ

-Dạ không sao đâu cô,con về lớp....

.

.

.

Đang bước ra....

-Giúp cô Ngô Tử ơi!!-Cô Thao vất vả với chồng sách mới lấy

-Đưa đây cho con.....một chút ạ....

Cô ấy bước đi cùng nó hỏi vui....

-Con thích cô ấy à?

-À vâng thưa cô!!

-Thật tốt,thế là con chiếm được tình cảm của khá nhiều giáo viên rồi đó.....đặc biệt là cô ấy....

-Con đâu có chiếm được tình cảm của ai đâu?? Chỉ hơi bướng với các cô thôi mà....

-Nhờ cái tính bướng bỉnh đó kèm với khuôn mặt trẻ con đó hỏi coi cô giáo nào mà chịu nổi......tất cả họ sẽ bẹo má con ngay,không rời mắt được đâu...lo giữ cô ấy cho chặt vào kẻo các cô lại đá cô ấy...

-Dạ....sẽ chẳng ai thay thế được cô ấy đâu.....cô vì cô ấy đã trở thành một phần cuộc sống của con rồi...

-Nhớ đấy,con phải giữ chặt cô ấy dù có ra sao đi nữa.....

-Ưʍ......

-Mạnh mẽ lên.....!!

-Éc..?!

___________

Xin chào ,xin chào xin lỗi vì đã ra chap trễ khiến mọi người chờ.....

Au đã cố gắng hết sức.....đọc giả có cho bơ thì cho au nhiều hơn nha để au biết cố gắng hơn....

#Bái_bai