Tôi Nhớ Cô Lắm, Cô Giáo!

Chương 15

Chương 14
- Đêm rồi mà vẫn ra ngoài đường không sợ bị bắt à - Hạ Thủy chau mày

- Chính lời đó con phải nói với cô ấy, đi đêm tụi nó chẳng biết con là gái hay con trai đâu cô đừng lo

- Chỉ được cái miệng!!!!!!!!!

- À quên cô cũng là võ sư mà,thằng nào mà dám dí cô?-Nó ghẹo

- Giờ mới nhớ ấy hả?

-Dạ già quá nên lú rồi ạ

-Mới tí tuổi đầu đã kêu già....thật là....

-Giời ạ.....!

-Sao lại ra đường giờ này đáng lẽ phải ở nhà chăm sóc cho Yellow thân yêu của con đấy (Yellow: ám chỉ Nguyệt Phương,do nó đặt cho)-Nàng ấy mỉa mai

-Cô ấy đi rồi!-Nó bức xúc

-Đi đâu?

-Tất nhiên là đi ăn tối với Lưu Ly rồi....

-Lại là Lưu Ly.....quá đáng....

-Tại sao vậy?

.

.

.

Hạ Thủy kể lại,khoảng khắc đau lòng nhất cuộc đời....của cô ấy....2 năm trước

Năm lớp 7,tại lớp học thêm

-Con thích cô!-Lưu Ly ôm chặt cô ấy

-Thiệt không hay lừa tui đây?-Hạ Thủy đa nghi

-Con thương cô thiệt mà!!!

Sau vài lần năn nỉ của nó.....

-Vậy thì nhớ đấy thương người khác thì biết tay tui!!!

Khoảng 1 năm sau......

-Cô thật phiền phức....tránh ra đi

-Con nói cái gì?Phiền phức,con gây ra cho đã rồi đổ lên đầu cô

-Cô thấy chưa chỉ vì cô mà thằng bạn trai mới bỏ con đi-Nó giận dữ

-Chuyện đã đành con còn đỗ lỗi cho cô?

-Tóm lại,cô quá phiền phức!!Đi đi.....

-Gì??

-Tôi nói cô hãy đi đi,tôi không thích nhìn thấy cô nữa!

-Được thôi tôi đi, TÔI CĂM GHÉT SỰ GIẢ DỐI CỦA EM,NHỚ LẤY EM SẼ PHẢI RƯỚC HOẠ VÀO THÂN!

-Mặc kệ cô!!!

.

.

-Câu chuyện là như vậy đấy-Cô ấy ngậm ngùi

-Không ngờ,chuyện của cô cũng khá chông gai đấy nhưng mà lời rủa của cô đã thành hiện thực rồi ấy!

-Cô không tin đâu,đừng có lừa cô....

-Cô không tin thì cũng không sao,gia đình nó sắp phá sản nữa rồi....

.

.

.

-Vậy sao....không ngờ cái giá phải trả của nó đắt đến như thế!-Cô ấy cười

-Đừng quan tâm,chẳng có ích lợi gì....

-Nên là vậy

Cả hai người bước ra khỏi quán cà phê đó....

-Cô cảm thấy cuộc tình của nhóc cũng đẹp đấy,cưa đổ được một người phụ nữ đang sống cô đơn lạc lẽo.....bỗng chốc trở lại một người mà tất cả giáo viên chúng ta hiếm gặp trước đây

-Hiếm gặp??

-Đúng vậy!!!

Lúc đó cô mới 26t -mới ra trường,người cô gặp đầu tiên là Nguyệt Phương,cô ấy lúc đó đã 29t đời sống khá vui vẻ,người phụ nữ này có nụ cười khiến nhiều người mê như điếu đổ,chợt một cuộc cãi vã lớn khiến cho cô ấy trở nên nghiêm khắc và nóng nảy lạ thường....

-Ai làm cô ấy nóng như thế ạ?

-Tất nhiên một cô bé giống con lắm,nhưng cô bé ấy tự động rời bỏ cô ấy mà

không lời tạm biệt,khiến cho cô ấy tức giận......cô ấy không biết rằng  con bé muốn cho cô ấy có một cuộc sống bình thường,nên tự tiện rời đi và đi du học hơn 2 năm...không một tin nhắn..hay cuộc điện thoại...

Nó lại chợt nghĩ đến cô ấy.....

-Đáng buồn....cho cô ấy

-Thế thì thôi,chuyện này cũng thể làm lộ thêm bữa khác cô kể tiếp giờ thì về nhà đi kẻo muộn....cô không muốn cô ấy biết con giờ này lại đi với cô...

-Dạ con xin phép con về.....

Về nhà

-Trống trãi quá.....đành ngủ dưới nhà khách vậy.....

Nó đánh một giấc đến 7h sáng.....

Hôm sau .......éc éc éc *gà gáy*

-Oáp,nhức cái lưng quá.....

*cốc cốc*Có ai ở nhà không?

.

.

.

-Xin chờ một chút.....À vâng xin chào bác,có chuyện gì mà bác đến tìm cháu ạ?

-Không có gì to tát cả,chả qua là sáng hôm nay bác thấy người phụ nữ thường sống chung với cháu mới về nhưng lại gục chiếc ghế đá trước nhà,bác thấy vậy nhờ vài người bế về nhà bác để nằm ngủ rồi.....

-Cháu qua bế cô ấy về được không ạ?

-Cứ qua đi....

Nó qua nhà bác,đúng thật thì ra Nguyệt Phương có lẽ say rượu nên quên luôn cả việc đập cửa gọi vào để rồi nằm chễm chệ bên nhà hàng xóm như thế này.....

Bế cô ấy ra....

-Cháu cảm ơn bác....

-Không có gì,về chăm sóc cô ấy đi....

Trở về nhà nó lại đóng cái cửa,bế cô ấy lên phòng nằm,khi đặt cô ấy xuống nó để ý trên người cô ấy có nhiều hình bàn tay đỏ trên cơ thể cô ấy,nó đang tính kéo ra coi thử thì.....

-Nóng .....nóng.....

-Cô nóng....?

-Không,ahhhh khó chịu quá... làm ơn....

-Cô sao vậy?

-Hà hà.... đừng bỏ cuộc vui như thế,chơi tôi đi!!!!!

-Chơi.......!!!!

Nó không kịp trở tay,cô ấy liền ngồi đè trên bụng nó....hôn nó một cách đắm đuối

-Cậu ngốc quá,...đừng để tôi chờ như thế

-Đừng đi quá xa việc này......cô.....

Cô ấy kéo cái áo ra,thân hình trắng nõn,đung đưa trước mặt nó.....

-Chiếm lấy tôi đi.....

-Không được

Cô ấy ôm nó,chà sát thân thể lên cái lưng đằng trước của nó,khiến nó vụt máu mũi....

-Đừng.....

Cô nàng không ngừng lại kéo luôn cái thun trắng của nó...

-Sao nhiều múi thế này....

-Cô nhìn cái gì vậy?

-Ấm quá....

Nó bị đàn áp quá mức....cả hai người rơi vào tình ái không lối thoát....

-Cô say lắm rồi,đi ngủ đi....

-Không tôi đâu có say.....

Bàn tay của nó cô ấy lấy đặt lên ngực,nó sợ hình ảnh này....

-Cô ấy đang chủ động gọi mình sao....

-Lại đây đi nào....

-Không phải có gì đó sai ở đây....

Nó lục khắp người cô ấy,móc trong túi phải có một viên thuốc.....

-*mập mờ*viên gì đây.....V.I.A.G.R.....

-Kì quá đi,lại đây đi nào.....

Cô ấy đang kéo nó xuống, nó sắp lộn nhào nhưng kịp thời đặt viên thuốc lên bàn,đành vậy nó phải làm cho cô ấy thôi.....

-Ahhhh,nhẹ thôi !!!

-Cô cứ thoải mái đi...!

-Nahhhhh....

Nó luồng tay qua khe,sự việc tác động mạnh khiến cô ấy giật,....liên tục....

-Cô không chịu nỗi đâu,sắp .....ra rồi.....

Thế là một dòng sữa trắng từ từ tràn ra ướt hết tấm chăn của nó........thôi rồi..

Cô ấy thở hổn hển nhưng lập tức gục ngay....cô ấy hết hơi rồi....

.

.

.

Nó để cô ấy trên giường nó.... không một manh áo để che thân....

Cô ấy ngủ một giấc cho đến 6h tối....

-Tôi đang ở đâu thế này,quần áo....ở đâu mà quen như thế này

-Cô đang ở nhà chào mừng trở về.....-nó bước vào....

-Cô về lúc nào?

-7h sáng nay.....con đưa cô về....-Nó ngồi gần với cô ấy....

-Thật à....cảm ơn con -Cô ấy mỉm cười.....

Cảm thấy bối rối,cô liền cảm ơn nó bằng nụ hôn khiến nó bất ngờ,má của nó bừng lên như quả ớt.Cô ấy cười cho sự con nít của nó,thật đáng yêu!!!

Tuy bất ngờ nhưng viên thuốc kia khiến nó không thể vui được vì viên thuốc sắp là sự bẽ gãy tình cảm giữa cô và nó....