Chương 3: quán Bar
-chết tiệt con nhỏ đó nó bị cái gì vậy chứ. Giúp nó mà nó nói mình biếи ŧɦái...thiệt là bực mình mà...Nó vò đầu bức tóc bực tội đá vào cái lon làm nó lăn cù, đường đường là một "nữ nhân hot boy" của trường đã từng tán ngã rạp bao nhiêu em gái mà giờ lại bị một con nhóc gọi là biếи ŧɦái ai mà không tức. à mà lỗi một phần cũng do nó. tự dưng đi...liếʍ con gái nhà người ta đúng là biếи ŧɦái mà. -_-!
-hê Trần Kha... tối nay đi bar chứ?
Tần Hào từ trên sân thượng gọi xuống, nó đi luôn mà chẳng thèm trả lời trả vốn gì hết. mặt mày bực bội chẳng muốn đi vào lớp nên nó trốn học luôn. Còn phần cô, ngồi trong lớp học mà tim đập như trống ấy, cứ nghĩ về cái cảnh lúc nảy mà mặt không ngừng bốc khói. Lo tập trung mà học tối còn đi làm thêm nữa. cô chuyển về đây vì công việc của cha, dù rằng cha có chút giàu có nhưng cô không muốn quas dựa vào số tài sản đó. Công việc cũng không nặng nhọc lắm, chỉ có bưng bê vài chai bia trong quán bar thôi lắm lúc ngồi một chổ lau mấy cái ly thủy tinh.
Tan học cô nhanh chóng chạy đến chổ làm thêm, quán bar mà cô xin vào làm có diện tích không hề nhỏ , rộng chắc cũng ngang ngữa với một nữa trường học của cô. quán được trang trí rất sang trọng và rất giàu khách. Cô không hiểu khách ở đây như thế nào mà với cô thì nó cứ kì kì sao ấy, mà mặc kệ, lương tính theo giờ nhưng cũng khá cao, cô quyết định làm ở đây. thay bộ trang phục hầu gái đen trắng. Hôm nay khách vẫn đông như thường lệ, và cô thì chỉ ngồi lau ly thôi nên có thời gian học bài. Không gian hôm nay cứ thế nào ấy, im ắng dù khách rất đông.một giọng hát nhẹ nhàng du dương vang lên, ủa? thường ngày toàn là nhạc sàn giật banh nóc không mà sao nay lại nhẹ vậy nhỉ? cô nhảy xuống khỏi chiếc ghế ghé đầu ra cửa gỗ nhìn, trên sàn sân khấu mấy bửa các anh DJ đứng đánh nhạc ầm ầm với có cả mấy bà chị uốn éo quắn quéo trên thanh xà giờ biến đâu mất rồi, chỉ còn anh chàng mặc đồ jean xám với mái tóc ngắn tông gọn một bên, đeo chiếc kính thư sinh trông thật bảnh trai. Vốn là con gái cô cũng có một chút xiu lòng, nên cô rơi vào ảo mộng của mình, cô mơ ước sẽ có chàng hoàng tử cưỡi bạch mã,,,à nhầm cô mơ ước có một công tử lái xe con McLaren 650S Spider mui trần đến với cô. cô cười xòa vì chẳng bao giờ có một thằng đàng ông nào mù mà lấy người xấu xí như cô. (xin lỗi à. Nhìn cô cũng đẹp lắm đấy dạng hot girl chứ chả chơi nhưng vì cô khiêm tốn thế thôi) ngắm nhìn anh chàng đẹp trai thư sinh trên sân nhạc vừa đàn guitar vừa hát rồi có một cô gái khác mặt bộ đồ sεメi váy ngắn dính vào người đi đến ôm lấy anh chàng, cô xì một cái rồi quay đi
-chào mọi người. rất cảm ơn mọi người đã đến với buổi offline của quán chúng tôi.
Cái giọng đó...quen quen cứ như là cái tên đanh đá ăn giành uốn giật của cô vậy. cô quay lại thì mới nhìn rỏ cái cô gái sεメi kia là chị Tuệ Nhi. Không nhầm được với mái tóc đỏ hoe và cái body khủng đó. Thế thì chắc chắn cái người bên cạnh là...
- Trần....
Vội bịt miệng mình lại rồi trốn phía sau cánh cửa thở dài. ủa mà cô đã làm gì mà phải trốn cơ chứ, cứ đứng thẳng lên mà đối diện với kẻ thủ không bao giờ được chùn bước. cô lấy một hơi dài và đứng lên một gương mặt "mâm" ập vào mặt của cô
-hế lu bé.
Tần Hào. Đồ chết tiệt làm cô giậc cả mình, cô thở dài rồi tiếp tục lau ly. Tần Hào hôm nay đi kè kè với cô gái xinh đẹp mặt trét đầy phấn bên cạnh, Anh sờ mó con người ta tùm lum khiến cô nổi cả da gà da vịt lên
-ủa mà Tiểu Mễ làm ở đây lúc nào anh không biết?
Cô thản nhiên lau kính vì nói ngoạch ra là dù cho Tần Hào có đẹp trai đến mấy thì cũng không thể lọt vào mắt cô được, nhìn anh ta cứ biếи ŧɦái thế nào ấy.
-em vừa vào làm thêm thôi. cơ mà sao mọi người đều biết tên em thế nhỉ em đã giới thiệu đâu.
-ờ thì An An bảo điều tr....à nhầm. vì tên em gắn trên thẻ thành viên kìa.
Tần Hào gải đầu cười hờ rồi. sau đó bỗng anh chồm về phía cô, nhảy lên bàn ngồi rồi tiến gần lại
-nè...em có muốn...hẹn hò với anh không?
Cô đứng hình vài giây rồi tủ cái khăn bàn lên đầu anh. Cô biết anh ghẹo cô nên cũng chẳng muốn tham gia vào trò đùa này chút nào. Bỗng dưng cô lại nhìn về phía Trần Kha, chị ta đang bị fan cuồng bao vây. Muốn hỏi gì đó nhưng mà lại thôi.
-Haha Tiểu Mễ, qua kia chơi đi. Có An An ở đó nữa.
-em đang làm việc.
Tần Hào không chần chừ mà nhảy vào kéo luôn, cô cứ lúng ta lúng túng vì sợ bị la, quán Bar này được một cái độc đáo là có từng buồn riêng phòng Vip thì cách âm nên không nghe thấy tiếng nhạc từ bên ngoài. Căn phòng xanh lam có hàng tá chàng trai bao vây kia vừa thấy Tần Hào đến là vội chạy tán lạn. sau đó nói nhỏ với cô
-An An trong đó đó. Vào ngồi với con bé một xíu đi nếu không cái bọn thần kinh kia lao vào đấy.
Chẳng để cô đồng ý hay từ chối. anh đẫy cô vào trong rồi đóng cửa cô thở dài quay lạ. Trần An ngồi trên ghế nhìn cô nở nụ cười dịu dàng, cô bé mặc bộ đầm dài trông dể thương với mái tóc bạc trắng dài được cột hai bên trông cưng lăm cơ.