Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 32: Phật Bảo Minh Vương Miện

- A Di Đà Phật, Huyền Trang, ngươi không được lại nói hoàn tục sự tình.

Chắp tay trước ngực, biểu lộ Long Hải Thánh Tăng vẫn bình tĩnh, thế nhưng lời nói kiên định lại không cho người ta thương lượng:

- Như ngươi lời nói, có hoàn tục hay không cái này đều là ý nguyện cá nhân, nhưng ngươi đốt lên mười hai Hương Ba, phật duyên thâm hậu vô cùng, ngươi nhất định là người trong Phật môn, nếu ngươi hoàn tục, ta Phật Môn nào còn mặt mũi đặt chăn tại Đại Đường, ngươi vẫn nên tỉnh táo hai ngày rồi nói sau.

Nói xong câu, Long Hải Thánh Tăng không nói thêm gì nữa, chuyển thân rời đại điện.

Nhìn Long Hải rời đi, sắc mặt Giang Lưu rất khó nhìn.

Sự tình phát triển cho tới một bước này, thật ngoài dự liệu, ai có thể nghĩ tới, thụ hương chi lễ hơn tỉ lệ chín thành thất bại, chính mình chẳng những thông qua, thậm chí còn đốt được mười hai Hương Ba?

Mặc dù rất muốn hoàn tục, nhưng Giang Lưu cũng không thể không thừa nhận, Long Hải nói cũng có mấy phần đạo lý, đốt Hương Ba càng nhiều, muốn hoàn tục độ khó lại càng lớn.

Chính mình đốt lên mười hai Hương Ba, duyên phận Phật Môn vô cùng thâm hậu, muốn hoàn tục, còn khó hơn cưới Cao Dương nhiều?

- Sư huynh, ngươi, ngươi thế mà muốn hoàn tục?

Đạo Tế khó có thể tin nhìn Giang Lưu, hiển nhiên bị lời Long Hải Thánh Tăng nói làm chấn kinh.

Đốt lên mười hai Hương Ba, lại muốn hoàn tục?

- Hiện tại biết gọi ta sư huynh? Trước đó không phải vẫn rất kiên cường sao?

nhìn Đạo Tế một chút, Giang Lưu tức giận nói.

- Trước đó là sư đệ vô lễ, còn xin sư huynh đại nhân không chấp tiểu nhân, đồng thời, cũng tạ ơn sư huynh ngày đó không gϊếŧ

Đạo Tế cúi đầu, hoàn toàn không nhìn thấy bộ dáng kiên cường trước đó, mười hai Hương Ba trước nay chưa từng có, điều này làm cho Đạo Tế hoàn toàn không có tâm tư cùng Giang Lưu tranh chấp.

- Tốt, ngươi đi đi, ta muốn yên lặng một chút

Giang Lưu khoát tay áo, không tâm tư tiếp tục trò chuyện cùng Đạo Tế.

Lúc này, đầu óc Giang Lưu có chút hỗn loạn, đồng thời, trong lòng vừa tức, vừa bất đắc dĩ.

Đạo Tế bộ dáng Khiêm tốn hữu lễ thi lễ một cái, sau đó liền chuyển thân rời đại điện.

Lẳng lặng ngồi trong đại điện, suy nghĩ trong lòng Giang Lưu có chút lộn xộn, sự tình hôm nay, xác thực ngoài dự liệu, thế nhưng, nếu sự tình đã phát sinh, tự nhiên Giang Lưu cũng phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề trước mắt mới được.

Đầu tiên, việc cấp bách tự nhiên là sự tình chính mình hoàn tục, nói muốn hoàn tục, Long Hải tất nhiên sẽ không đáp ứng, nên làm thế nào mới được đây?

Hay là, lui một bước mà nói, nên làm thế nào, chính mình mới có thể rời Đại Phật Tự?

Thứ nhì, đó chính là vấn đề thân phận của mình, pháp danh Huyền Trang, chính mình chẳng lẽ chính là Đường Tăng sao?

thế giới Chính mình xuyên việt tới, là thế giới Tây Du Ký sao?

Liên quan tới điểm ấy, chính mình cũng phải điều tra rõ ràng mới được.

. ..

Hai ngày thời gian, thoáng một cái đã qua, thời gian hai ngày này, toàn bộ Trường An Thành triệt để oanh động, sự tình điểm ra một vị tăng nhân mười hai Hương Ba, làm cho người chấn động.

Huống chi, hôm đó dị tượng thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng, toàn bộ người Trường An Thành đều nhìn thấy.

Vì thế, hai ngày này, vô số dân chúng tranh nhau chen lấn đi tới Đại Phật Tự thắp hương lễ Phật, thậm chí có nhiều cao tăng đến Đại Phật Tự, cầu kiến Giang Lưu, chỉ là, những chuyện này tất cả đều bị Long Hải Thánh Tăng ngăn cản.

Ngày hôm đó, sáng sớm, Long Hải Thánh Tăng tiễn Huyền Ngộ ra chùa, sau thụ hương chi lễ hắn không chỉ cưỡng ép lưu Giang Lưu trong Đại Phật Tự, đồng dạng, Long Hải Thánh Tăng cũng mời Huyền Ngộ lưu lại Đại Phật Tự hai ngày, cũng từ miệng hắn, biết rõ sự tình Giang Lưu.

- Ai, tình một chữ này. . .

để cho người đưa Huyền Ngộ rời đi, biết được sự tình Giang Lưu cùng Cao Dương công chúa, Long Hải thấp giọng thở dài.

- Sư phụ, tình cảm của Giang Lưu sư huynh cùng Cao Dương công chúa, xác thực thâm hậu, chuyện này, hơi khó xử lý a?

Đạo Tế, xen vào nói.

sự tình lúc trước chính mình gặp Giang Lưu cùng Cao Dương công chúa, Đạo Tế cũng một năm một mười nói với Long Hải Thánh Tăng.

Đạo Tế Chín Hương Ba, trở thành thân truyền đệ tử Long Hải, hai ngày này, vẫn luôn đi theo bên cạnh Long Hải.

- Ừm, xác thực khó xử lý, mạnh mẽ lưu người tại Đại Phật Tự, cũng không hợp lý, xem ra, chỉ có thể tạm thời ổn định hắn

trong lòng âm thầm thở dài một hơi, Long Hải Thánh Tăng cảm thấy có chút bực mình.

Giống như Đạo Tế, đốt lên nhiều Hương Ba, ngoan ngoãn làm một hòa thượng có cái gì không tốt sao?

Hay là nói, nếu như người khác muốn hoàn tục, Long Hải cũng không thèm để ý.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Giang Lưu đốt lên mười hai Hương Ba, rồi lại nháo muốn hoàn tục, hai ngày này, ba phen mấy bận lén chạy ra Đại Phật Tự, điều này làm cho Long Hải cảm thấy bất đắc dĩ.

Xuất hiện tăng nhân mười hai Hương Ba là đại hỉ sự, nhưng đối chính mình mà nói, lại là phiền toái.

Hết lần này tới lần khác, cái phiền toái này chính mình không tránh thoát được.

- Sư phụ, ngươi nhận hắn làm đồ đệ đi, lúc đó hắn chính là đệ tử Đại Phật Tự chúng ta, cho dù cưỡng ép lưu lại, cũng hợp tình hợp lý a?

Đạo Tế lộ vẻ kinh ngạc, không rõ vì cái gì sư phụ không thu Giang Lưu làm đệ tử.

- Không, trong thiên hạ, có tăng nhân nào có tư cách thu hắn làm đồ đệ? Cho dù là ta, cũng không đủ tư cách

Long Hải lắc đầu, bác bỏ Đạo Tế đề nghị.

Long Hải nói, để Đạo Tế kinh hãi, nhưng lại cảm thấy hợp lý.

trong thiên hạ, thật không tìm thấy ai có tư cách làm sư phụ tăng nhân Mười hai Hương Ba.

- Đi thôi, tâm tính thiếu niên, ăn mềm không ăn cứng, ta cũng coi như có chút hiểu rõ hắn, hi vọng có thể ổn định được hắn,

trầm mặc một lát, sửa sang lại tin tức chính mình nghe ngóng liên quan tới Giang Lưu trong đầu, Long Hải mang theo Đạo Tế, xoay người đi tìm Giang Lưu.

Không mong hắn đáp ứng trở thành tăng nhân, chỉ hi vọng hắn có thể tạm thời bỏ đi ý niệm hoàn tục là được rồi, sự tình sau đó, chầm chậm tính toán đi.

. ..

- Uy, Long Hải, lúc nào ngươi mới thả ta đi! ?,

tại Đại Phật Tự chờ đợi thời gian hai ngày, cũng thử qua nhiều lần chạy trốn, nhưng mỗi lần đều bị hộ tự võ tăng ngăn lại, qua hai ngày thời gian cuối cùng lại gặp được Long Hải, Giang Lưu không khách khí, trực tiếp hỏi thẳng.

- A Di Đà Phật, xem ra ngươi quyết tâm muốn hoàn tục, đã như vậy, ngươi liền đi đi. . .

Long Hải Thánh Tăng chắp tay trước ngực, thở dài một tiếng, khi nói chuyện vươn tay hư dẫn, làm ra một tư thế để cho Giang Lưu rời đi.

Long Hải nói, để Giang Lưu ngây ngẩn cả người.

Bị cưỡng ép lưu lại hai ngày, không nghĩ tới hắn đột nhiên đáp ứng chính mình rời đi?

Đạo Tế, cũng kinh ngạc nhìn sư phụ một chút, không rõ trong hồ lô hắn bán thuốc gì.

- Vậy ta liền đi?

mặc dù kinh ngạc, nhưng nếu Long Hải nguyện ý thả mình rời đi, Giang Lưu há có lưu?

Hắn đứng dậy nói ra.

- Ngươi đương nhiên có thể tùy ý rời đi, chỉ là, trước lúc rời đi, bần tăng còn muốn hỏi một chuyện, hôm nay bước ra Đại Phật Tự, không biết ngươi muốn làm cái gì?.

- Làm cái gì?

lời này, để Giang Lưu ngây ngẩn cả người.

Hai ngày này đều suy tư thân phận Đường Tăng, nhưng sự tình chính mình hoàn tục rời đi, chính mình thật đúng là không nghĩ tới a, lúc rời đi nên đi chỗ nào, làm cái gì bây giờ.

- Ngươi đừng quản ta muốn đi đâu, dù sao ta muốn rời khỏi Đại Phật Tự là được

phất phất tay, Giang Lưu đáp.

- Hai ngày này, bần tăng cũng hơi có biết được sự tình của ngươi, ngươi muốn hoàn tục, có phải là vì hứa hẹn với Cao Dương công chúa không? Ngươi cảm thấy rời đi, Hoàng Đế bệ hạ sẽ nguyện ý gả Cao Dương công chúa cho ngươi sao? Không nói đến ngươi đốt lên mười hai Hương Ba, duyên phận Phật Môn cực sâu, cho dù ngươi là người bình thường, ngươi cũng không có khả năng kết hôn với công chúa.

Có chút dừng lại, không đợi Giang Lưu trả lời, Long Hải tiếp tục nói:

- Mặt khác, nếu ngươi nguyện ý lưu lại, võ công thần thông Đại Phật Tự,ta đều có thể dốc túi tương thụ, ngươi nên minh bạch tự thân ngươi không đủ năng lực, muốn làm bất cứ chuyện gì, tất cả đều là lời nói suông.

Một lời đến đây, Long Hải lấy ra một mũ tăng, nói:

- Đây là Minh Vương Miện, phật bảo phòng ngự, vô luận ngươi lưu lại hay không, dù sao đều hữu duyên với phật, cái Minh Vương Miện này liền ban cho ngươi hộ thân.