Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 23: Thân Phận Của Cao Dương

Yêu Tướng! ?

Biết được thực lực quạ đen ba mắt trước mắt này chính là Yêu Tướng, tâm Giang Lưu cũng chìm xuống đáy cốc.

Tuy nói Giang Lưu cũng không rõ ràng thực lực Yêu Tướng là cấp độ gì, thế nhưng Lang Yêu lúc trước kém chút gϊếŧ mình cùng Cao Dương cũng bất quá chỉ là Yêu Tốt mà thôi.

Hiển nhiên, thực lực Yêu Tướng cường đại hơn Yêu Tốt rất nhiều.

Lấy thực lực chính mình cùng Cao Dương thời gian gần đây tăng lên, nếu như gặp Yêu Tốt, Giang Lưu còn dũng khí đấu một trận.

Nhưng bây giờ, biết được quạ đen ba mắt này là Yêu Tướng, trong lòng Giang Lưu không một chút lực lượng nào.

- Giang Lưu, ngươi đi mau!.

Đối mặt Yêu Tướng, Cao Dương mặc dù cũng biết hoàn toàn không có phần thắng, thế nhưng, cũng không ý tứ thúc thủ chịu trói, ngược lại rút ra trường tiên, quăng tới hướng phía quạ đen ba mắt, đồng thời, miệng kêu lớn.

- Trốn? Đào mệnh sao?

Nghe Cao Dương nói, thời khắc nguy cơ sinh tử, trong lòng Giang Lưu, thật ra cũng có tâm tư chạy trốn.

Tính mệnh dù sao chỉ có một cái, sợ chết cũng là nhân chi thường tình, đối mặt yêu quái khó mà chiến thắng, Giang Lưu cảm thấy đào mệnh cũng không phải là sự tình mất mặt gì.

Chỉ là, Giang Lưu nhìn thấy Huyền Không sư huynh gãy một cánh tay, nhìn nhìn Pháp Minh lão chủ trì cùng bọn Huyền Minh sư huynh không có sức phản kháng, dưới chân dù muốn chạy trốn, thế nhưng, cước này bước thế nào cũng không bước ra được.

Giang Lưu rất rõ ràng minh bạch, mình chạy trốn, những người này, hẳn phải chết.

Ngày đó, Pháp Minh lão chủ trì muốn tác hợp Trương viên ngoại tiếp nhận chính mình, để lỡ như mình thụ hương thất bại còn có thể có một đường mưu sinh ra, phần ân tình này, Giang Lưu ghi ở trong lòng.

Ngày đó, Huyền Không sư huynh vụиɠ ŧяộʍ tìm chính mình, truyền thụ La Hán Quyền, chính vì sau khi mình xuống núi, không bị người khi dễ, cái tình nghĩa này, Giang Lưu đồng dạng cũng ghi ở trong lòng.

Lại nói chính mình cùng Cao Dương thề non hẹn biển, ước định thụ hương qua đi liền sẽ cưới nàng, sinh một đống hài tử, chút tình ý này, làm sao Giang Lưu có thể trốn?

Khí thế Cao Dương mặc dù rất đủ, thế nhưng thực lực cách biệt, không phải tín niệm có thể đền bù.

Đối mặt Cao Dương công kích, quạ đen ba mắt chỉ quơ quơ cánh, phong đao màu xanh theo nó vỗ cánh xuất hiện, chẳng những cắt roi da Cao Dương ra mấy đoạn, thậm chí Cao Dương cũng bị đánh bay ra ngoài, trên thân lưu lại mấy đạo vết thương, máu tươi chảy dài.

Thân hình Giang Lưu khẽ động, nghênh đón tiếp lấy, tiếp được Cao Dương, nhìn trên thân Cao Dương bị phong đao chém ra mấy vết thương, đau lòng không thôi, đồng thời, cũng giận dữ.

- Giang Lưu, huynh, huynh mau trốn đi, chúng ta đều không phải đối thủ Yêu Tướng này, Yêu Tướng, là yêu vật đã học xong pháp thuật, không phải võ công bình thường có thể đối kháng. . .

Tựa trong ngực Giang Lưu, nhìn Giang Lưu không có thừa cơ đào tẩu, sắc mặt Cao Dương, mang theo vẻ vội vàng.

Đối với lời Cao Dương, Giang Lưu không nói một lời, chỉ từ lấy ra một dược tề màu huyết hồng trong ngực Cao Dương, rót vào trong miệng nàng.

Đây là bình máu thời điểm lúc trước gϊếŧ chết Lang Yêu bị tuôn ra, bị Cao Dương giữ lại, hiện tại nàng bị trọng thương, thanh máu HP chỉ còn lại một phần tư, Giang Lưu lấy ra cho nàng uống vào.

- Không, vô dụng. . .

Uống hết bình thuốc, thương thế mặc dù đang nhanh chóng khôi phục, thế nhưng Yêu Tướng kia vẫn còn, uống xong dược thủy cũng không tác dụng gì.

- Xem ra, hôm nay chúng ta làm một đôi uyên ương đồng mệnh, tựa hồ cũng rất không tệ

Nhìn ánh mắt Cao Dương vội vàng, Giang Lưu thấp giọng nói ra.

Giang Lưu đứng dậy, vọt hướng quạ đen ba mắt.

- Can đảm lắm, loại người như ngươi, hương vị tuỷ não là ngon nhất!

Thấy Giang Lưu xông lại, quạ đen ba mắt cười chói tai.

Cánh quạ đen chấn động.

Mặc dù chỉ động nhỏ mà thôi, thế nhưng, theo động tác nó lại có thể nhấc lên một trận cuồng phong, những cuồng phong áp súc, này hóa thành các thanh phong đao to lớn.

- Bế Khẩu Thiền!

Nhìn động tác quạ đen ba mắt, trong lòng Giang Lưu quát khẽ một tiếng.

Bế Khẩu Thiền bắt đầu, hiệu quả trầm mặc, để cho phong đao tiêu tán.

- Cái gì! ? Cái này sao có thể! ? Một tiểu gia hỏa Luyện Khí kỳ mà thôi. . ..

Nhìn pháp thuật chính mình thế mà đột nhiên tiêu tán, điều này làm cho trong lòng quạ đen ba mắt khó có thể tin.

Thừa dịp sát na quạ đen ba mắt thất thần, Giang Lưu vọt thẳng đến trước mặt quạ đen ba mắt, sau đó một quyền, hung hăng hướng đập lên người quạ đen ba mắt.

Tuy nói thực lực Yêu Tướng, thế nhưng, từ thể hình mà nói, quạ đen ba mắt cũng không lớn, nếu không cũng không có khả năng tiến vào trong thân thể nhân loại điều khiển hành vi của đối phương.

Phanh một tiếng, nắm đấm Giang Lưu rơi trên thân quạ đen ba mắt, sau đó, Giang Lưu cảm giác được một quyền này của chính mình tựa như đập trúng một loại đồ vật nào đó phi thường cứng cỏi.

Một tản đá đều có thể đánh nát, thế nhưng hết lần này tới lần khác, quạ đen trước mắt lại không chút không tổn hao gì.

Đồng thời, Giang Lưu còn chú ý tới thanh máu HP trên đỉnh đầu quạ đen ba mắt, hơi bỗng nhúc nhích, nhìn ra nhìn, ước chừng còn 60%.

Cũng không phải một quyền Giang Lưu đã giảm thanh máu HP của đối phương hạ xuống đến 60%, mà thanh máu HP quạ đen ba mắt này , nguyên bản chỉ có 60% mà thôi.

Cái này cũng nói rõ quạ đen ba mắt vốn đang bị thương.

Còn như vừa rồi Giang Lưu công kích? Cũng không có tổn thương thực chất gì.

- Năng lực thú vị, bất quá, quá yếu ớt. . .

Bị Giang Lưu đánh một quyền, quạ đen ba mắt không hư hao chút nào, thanh âm bén nhọn chói tai lại vang lên.

Thoại âm rơi xuống, một luồng gió mãnh liệt đối diện đánh tới, Giang Lưu cảm giác được mình tựa như bị xe lửa cao tốc đυ.ng phải.

Trời đất quay cuồng, rơi trên mặt đất, linh hồn thân thể đau nhức, phảng phất như tất cả xương đã gãy rời, giãy dụa lấy muốn đứng dậy, thế nhưng lại thất bại.

Mà thanh máu HP chính mình, trong nháy mắt hạ xuống chỉ còn 10%.

Mạnh, thực lực Yêu Tướng thật mạnh đến mức đáng sợ.

Dù chỉ là một Yêu Tướng bị thương, cơ hồ miểu sát chính mình!

- Cạc cạc cạc, năng lực ngươi rất thần kỳ, vậy trước hết ta bắt đầu ăn từ tuỷ não ngươi vậy!

Vỗ cánh bay lên, bên trong ánh mắt quạ đen ba mắt mang theo vẻ tham lam nhìn chằm chằm Giang Lưu, đồng thời, đánh tới Giang Lưu.

Cảm giác rất kỳ quái, rõ ràng quạ đen ba mắt này chỉ cỡ bàn tay, thế nhưng, theo quạ đen đập xuống, Giang Lưu lại cảm giác giống như quái vật khổng lồ đang rơi xuống.

Chính mình phảng phất như biến thành côn trùng nhỏ bé.

Chỉ còn lại 10% máu, một kích này nếu thành công rơi xuống, Giang Lưu hắn hẳn phải chết.

Hô!

Chỉ là, ngay lúc này, một thân ảnh lại đột nhiên vọt ra, ngăn trước mặt Giang Lưu.

- Cao Dương!

Nhìn thiếu nữ lao ra, Giang Lưu sợ hãi la to.

Công kích trí mạng rơi trên người Cao Dương, mắt Giang Lưu trừng to như muốn nứt ra.

Chỉ là, lấy tình huống Giang Lưu bây giờ, tự thân cũng khó bảo vệ, chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.

Bất quá, thời điểm đầu Cao Dương sắp bị quạ đen ba mắt này mổ ra, đột nhiên, mơ hồ trong vang lên tiếng long ngâm, một luồng kim sắc quang mang từ trong cơ thể Cao Dương xuất hiện, hóa thành một vòng bảo hộ hình rồng che phủ Cao Dương trong đó.

Quang mang nhìn qua rất mỏng lại thành công chặn quạ đen ba mắt công kích.

- Đây là? Sồ Long Phù? Ngươi là người của Lý gia!

Thấy công kích của mình bị ngăn cản, quạ đen ba mắt kêu lên, tựa hồ nhìn thấy cái gì không thể tưởng tượng nổi.

Bên trong tiếng thét chói tai, quạ đen ba mắt chuyển thân bỏ chạy, vậy mà quả quyết lựa chọn đào mệnh.

- Sồ Long Phù? Đó là vật gì? Người Lý gia? Cao Dương không phải họ Cao sao?

Thấy quạ đen ba mắt vừa rồi còn mạnh đến mức vô địch, đột nhiên chuyển thân đào mệnh, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.

Hưu!

Chỉ là, trong bầu trời đêm, một đạo kiếm quang rực rỡ, như sao băng xẹt qua, trong đêm tối vô cùng rõ ràng.

Rõ ràng còn đang ở địa phương rất xa, thế nhưng trong chớp mắt đã đi tới Kim Sơn Tự.

Tiếng kêu thảm thiết, quạ đen ba mắt đào mệnh giữa không trung, trong nháy mắt bị chém gϊếŧ dưới đạo kiếm quang này dưới, thanh máu HP trên đỉnh đầu cũng theo trong nháy mắt trống rỗng.

Kiếm quang vừa thu lại, rơi trước mặt hai người Giang Lưu cùng Cao Dương là lão giả một tinh thần quắc thước, lưng vác trường kiếm.

- Bái kiến Cao Dương công chúa!

Lão giả khẽ khom người.