Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 22: Yêu Tướng

- Lưu nhi, ngươi. . .

Huyền Không sư huynh đang dùng tay che chỗ cánh tay mình bị chặt đứt, thấy Giang Lưu xuất hiện, sắc mặt không khỏi biến đổi.

Nguyên bản còn tưởng Giang Lưu đã vụиɠ ŧяộʍ rời khỏi Kim Sơn Tự, không nghĩ tới, tại trong lúc mấu chốt nhất, thế mà hắn nhảy ra ngoài.

- Can đảm lắm, tiểu tử ngươi. . .

Thấy Giang Lưu nhảy ra, thư sinh nhẹ nhàng đong đưa quạt lông trong tay, ra vẻ phong nhã, còn muốn nói mấy câu, hiện ra khí độ chính mình một phen.

Chỉ là, còn không đợi hắn nói hết lời, sắc mặt đột nhiên kinh biến.

- Làm càn!

Nếu động thủ, vậy dĩ nhiên không cần dây dưa dài dòng, huống chi hiện tại còn là dùng ít địch nhiều?

Vì thế, Giang Lưu căn bản không để ý đến thư sinh này nói chuyện, Ô Mộc Côn trong tay đã đập thẳng đến một tên sơn tặc, bởi vì muốn đánh nhanh thắng nhanh, Giang Lưu chọn sơn tặc đã bị thương nghiêm trọng mà tiên hạ thủ vi cường.

Nhìn côn Giang Lưu nện đến, tên sơn tặc này giơ cương đao trong tay, muốn đón đỡ.

Chỉ là, Ô Mộc Côn trong tay Giang Lưu lại phảng phất như do sắt thép tạo thành, kim sắc quang mang quấn quanh trên Ô Mộc Côn.

Một côn đập xuống, cương đao trong tay tên sơn tặc này thế mà ba một tiếng gãy mất.

Sau đó, một côn này hung hăng nện trên đầu sơn tặc, sơn tặc này trắng dã hai mắt, lâm vào hôn mê, té xuất đất bất tỉnh.

Hiệu quả bị động của Hồng Mộc Giới Chỉ, lần đầu công kích có thể tạo thành tổn thương gấp đôi, vì thế, Ô Mộc Côn công kích, có thể một chiêu liền nện đứt cương đao.

“Nhắc nhở: Thu được điểm kinh nghiệm 32, thu được tiền tài 6. “

Hệ thống trò chơi nhắc nhở, đúng hẹn mà tới, bất quá, Giang Lưu cũng không để ý, một gậy nện choáng một sơn tặc, sau đó, Ô Mộc Côn trong tay Giang Lưu quét qua, nhào tới mấy tên sơn tặc khác.

Dù sao kỹ năng La Hán Quyền, chỉ có 180 giây, nếu như thiếu La Hán Quyền tăng phúc, lực công kích của mình sẽ hạ xuống một mảng lớn.

Vì thế, trong lúc xuất thủ, Giang Lưu tự nhiên sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian.

Chỉ là, sơn tặc bên cạnh nhìn thấy Giang Lưu nhảy ra liền miểu sát được đồng bạn mình, lại nhìn đao trên mặt đất bị Ô Mộc Côn nện đứt, thần sắc từng người ngạc nhiên không thôi, bị khí thế Giang Lưu chấn nhϊếp, không dám lên trước, thậm chí phi tốc lui lại phía sau.

Cao Dương tự nhiên cùng Giang Lưu cùng tiến cùng thối, thấy Giang Lưu xuất thủ, thân hình Cao Dương nhẹ nhàng như kinh hồng, roi da hất lên.

Ba một tiếng, tinh chuẩn quấn lên cánh tay của một tên sơn tặc, giữa tiếng kêu gào thê thảm, lực đạo nặng nề, trong nháy mắt đánh gãy cánh tay sơn tặc này.

Những sơn tặc này tuy nói hung hoành, thậm chí nhiều năm qua gϊếŧ người phóng hỏa, võ công cũng đều không tệ, thế nhưng tâm thần bị nhϊếp, sao là đối thủ Giang Lưu cùng Cao Dương cho được?

Cao Dương có võ công rất cao, đủ để đối kháng yêu quái.

Mà Giang Lưu thì sao? Tuy nói chỉ có cấp 6 mà thôi, thế nhưng được La Hán Quyền, Hồng Mộc Giới Chỉ cùng Ô Mộc Côn tăng phúc, thực lực cũng được đề hơn một mảng lớn.

Đối với những sơn tặc này mà nói, thực lực Giang Lưu cùng Cao Dương hiển nhiên còn cao hơn bọn họ một đoạn.

- Võ công của Lưu nhi đã lợi hại như vậy sao?

Huyền Không nguyên bản còn muốn chống đỡ đi lên hỗ trợ một chút, thế nhưng nhìn thoáng qua cương đao trên mặt đất, cũng giật nảy mình mà im lặng tại chỗ.

Phanh phanh phanh!

Phảng phất như hổ vào bầy dê, chỉ trong thời gian chưa đủ để uống cạn một chén trà, những sơn tặc này đã bị đánh đến hoa rơi nước chảy, từng tên sơn tặc, cơ hồ đều lâm vào hôn mê.

- Nhị, Nhị đương gia, cứu, cứu mạng. . ..

Khi cương đao trong tay tên sơn tặc cuối cùng bị Cao Dương đánh gãy, trên đầu vai còn ghim một thanh phi đao, thần sắc hoảng sợ thối lui đến trước mặt thư sinh phong nhã, hoảng sợ hô to.

- Ai, phế vật chung quy là phế vật, xem ra, cuối cùng vẫn phải nhờ chính mình, để quạt lông trong tay xuống, thư sinh đứng dậy.

Nhìn thư sinh, sắc mặt Giang Lưu cũng trở nên nghiêm túc rất nhiều.

Nếu là đầu mục những sơn tặc này, hiển nhiên, thực lực gia hỏa này hẳn không tệ. Hơn nữa, trong thế giới có yêu ma quỷ quái, từ thể hình để phán đoán thực lực một người, hiển nhiên không đáng tin cậy.

Ba một tiếng, làm cho Giang Lưu cùng Cao Dương cảm thấy kinh ngạc là, thư sinh này xuất thủ, bất quá, cũng không xuất thủ với mình, mà giơ tay thủ ra thế một chưởng, tinh chuẩn chém vào trên cổ sơn tặc cuối cùng, đánh hắn ngất đi.

“Nhắc nhở: Thu được điểm kinh nghiệm 9. “

Giang Lưu cùng Cao Dương hai mặt nhìn nhau, tất cả đều ngạc nhiên.

Chỉ là trong lòng Giang Lưu không chỉ đơn thuần giật mình với động tác thư sinh này, đồng thời cũng kinh ngạc sơn tặc bị đánh ngất đi, mình thế mà chỉ lấy được có 9 điểm kinh nghiệm mà thôi.

Xem ra là bị cướp quái, cho nên, điểm kinh nghiệm bị giảm?

- Cạc cạc cạc. . ..

Tên sơn tặc cuối cùng bị đánh ngất đi, trong miệng thư sinh đột nhiên vang lên tiếng cười bén nhọn chói tai, phảng phất như cú vọ, hoàn toàn trái ngược cùng thái độ phong nhã vừa rồi.

- Hiện tại, tất cả gia hỏa đều đã hôn mê, không người còn nhớ rõ chân diện mục ta nữa rồi.

Theo thư sinh nói, bên trong trường bào, nơi ngực thư sinh đột nhiên sinh ra cữ động rất kỳ quái.

Chợt, bộ ngực hắn tan ra, một lỗ đen như mực, một con quạ đen mọc ra con mắt thứ ba vậy mà chui ra từ trong ngực của thư sinh này.

- Yêu! ?

Nhìn quạ đen chui ra ngoài, thần sắc Giang Lưu cùng Cao Dương biến đổi.

- Có thể chui vào trong cơ thể nhân loại, điều khiển nhân loại hành động mà không bị phát giác? Nó đã đạt đến Yêu Tốt?

Nhìn quạ đen ba mắt trước mặt, vẻ mặt Cao Dương trở nên nghiêm túc.

Yêu Tốt, tồn tại có thể mô phỏng theo hành vi nhân loại, thí dụ như Lang Yêu có thể đứng thẳng hành tẩu lúc trước, lại thí dụ như quạ đen ba mắt trước mắt, có thể điều khiển nhân loại hành động, thậm chí để cho người ta nhìn không ra sơ hở.

- Yêu Tốt sao?

Nhìn quạ đen ba mắt bay ra ngoài, tâm thần Giang Lưu ngưng trọng, lại có chút chờ mong.

Tuy nói đều là Yêu Tốt, thế nhưng thực lực quạ đen này cũng không như Lang Yêu, dù sao sói vẫn là mãnh thú.

Mặt khác, hiện tại thực lực chính mình cùng Cao Dương cũng cao hơn lúc trước rất nhiều, có lẽ có thể sẽ gϊếŧ quạ đen ba mắt này?

Lúc trước tru sát Lang Yêu, không chỉ tuôn ra rất nhiều thứ, thậm chí còn có điểm kinh nghiệm kếch xù để mình thăng liền ba cấp.

Nếu như thành công gϊếŧ quạ đen ba mắt này, chính mình hẳn lại có thể đề thăng không ít?

- Thời điểm bình thường trốn trong sơn trại, muốn nhân cơ hội ăn tuỷ não mấy người đều thật phiền phức, lần này phải đa tạ các ngươi, đánh bọn hắn đều bất tỉnh đi để cho ta có thể ăn no một hồi rồi. . ..

Quạ đen Ba mắt vỗ cánh bay lên, ba con mắt tràn đầy khí tức tà ác, nhìn chằm chằm vào bọn người Giang Lưu.

- Một hai ba. . .

Ánh mắt phân biệt đảo qua Giang Lưu, Cao Dương, thậm chí bọn người Huyền Không, thanh âm bén nhọn vang lên.

- Cạc cạc cạc, xem ra hôm nay có thể ăn no nê, có tuỷ não sáu người để cho ta ăn rồi.

- Muốn ăn chúng ta? Chỉ sợ ngươi không có khẩu vị lớn như thế!

Thừa dịp hiện tại La Hán Quyền còn chút thời gian, Giang Lưu giương Ô Mộc Côn lên, hung hăng đập tới quạ đen.

- Răng rắc!

Chỉ là, đối mặt Giang Lưu công kích, quạ đen hé miệng, mổ tới.

Sau đó, Ô Mộc Côn phẩm chất hoàn hảo lại bị quạ đen Ba mắt này trực tiếp mổ gãy.

- Tiểu tử Luyện Khí kỳ, còn có tiểu cô nương bất quá chỉ đến thông mạch mà thôi, thế mà cũng dám làm càn trước mặt Ma Nhãn Tướng ta. . ..

Trực tiếp mổ gãy Ô Mộc Côn của Giang Lưu, quạ đen Ba mắt này, ung dung dùng mỏ chim sửa sang lại lông vũ chính mình, yên lặng nói.

- Ma Nhãn Tướng? Ngươi là Yêu Tướng! ?

Lời quạ đen ba mắt để cho sắc mặt Cao Dương trắng bệch một mảnh.